Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 232: “Là vì Kha Nguyệt sao?”




“A Niên, em biết anh trách em hại chết Phong Tư, nhưng em cũng không ngờ sẽ có hậu quả như vậy, em không ngờ người bị em đánh ngã đột nhiên tỉnh lại.”

“Vì không ngờ, cô có thể không để ý đến an nguy của cả tổ, vì thỏa mãn những mục đích riêng của mình, giả vờ mình bị kèm hai bên, làm vỡ cả kế hoạch, thậm chí hi sinh cả tính mạng của chiến hữu?” .

Lục Niên hỏi ngược lại, giọng nói vẫn lạnh nhạt như một chén nước không có mùi vị. Kha Nguyệt cảm thấy sâu trong nội tâm Lục Niên đang cố kiềm nén, cái chết của Phong Tư đúng ra có thể không xảy ra sao?

Bên trong phòng bỗng chốc im lặng, Kha Nguyệt có

thể nghe tiếng hít thở của hai người.Tần Nhi Ngọc lại cất lời, giọng nói áy náy xuống giọng:

A Niên, em xin lỗi, nhưng chẳng lẽ anh cũng quên rồi sao. Chúng ta từng có bao nhiêu kỉ niệm đẹp, cùng nhau leo núi, cùng nhau phiêu lưu, cùng nhau vượt qua sa mạc, người luôn ở bên cạnh anh là em mà”

Tần Nhi Ngọc không cam lòng, có vẻ vì bản thân từng phải đánh đổi rất nhiều khi đối mặt với sự thật, cô ta không thể tin được. Cô cũng không hề đánh giá thấp chuyện Tân Nhi Ngọc SO VỚi cô phải trả giá rất nhiều, Tần Nhi Ngọc vì Lục Niên mà làm nhiều thứ, nghĩ đến đó lòng Kha Nguyệt lại chua xót.

Nếu như bốn năm trước, người cô gặp không phải Cố Minh Triệt mà là Lục Niên, như vậy, cuộc sống của hai người có thể sẽ khác đi không? Hay cô và anh chỉ nhìn thoáng qua như hai người xa lạ, bánh xe cuộc đời vẫn chạy theo quỹ đạo của nó.

“Nhưng cũng vì những kỉ niệm đó tôi đã mất đi đứa em trai mình yêu nhất, nhìn Phong Tự giúp tôi đỡ viên đạn xuyên qua tim. Tôi biết, mỗi khi nhớ lại, những kí ức đó trở thành những hồi ức tối tăm nhất trong cuộc đời

tôi"

Giọng nói Lục Niên trở nên khàn khàn, mang theo chút chế giễu, cũng có áy náy xuất phát từ tận sâu đáy lòng: “Nếu tôi không cho Phong Tư tham gia nhiệm vụ lần đó thì lúc này người nằm dưới lớp đất lạnh kia chính là tôi”.

Cả người Kha Nguyệt sững sờ, hai mắt kinh hoàng không dám tin, Phong Tư hi sinh thay Lục Niên, trong lòng đau đớn, suốt hai năm qua, Lục Niên đã chịu dày vò

như thế nào?

Nỗi sợ hãi lan tỏa tập trung nơi đầu bụng, bàn tay để trên nắm cửa trở nên lạnh lẽo. Nếu như phát súng đó không có người đỡ, cũng có nghĩa Lục Niên sẽ không xuất hiện trong cuộc đời cô, còn cuộc đời cô lúc này sẽ ra sao?

Không có Lục Niên, không có hạnh phúc của hiện tại, chỉ biết đau đớn giữa đầm sâu từ từ chìm xuống, cho đến khi luồng hơi thở cuối cùng mất đi?

“Nhưng mà, Lục Niên anh không hề quan tâm đến tính mạng của bản thân cứu em, điều đó không phải đã chứng minh, em ở trong lòng anh vẫn còn một vị trí đặc biệt sao?”

“Tôi chỉ cần là người có nhân tính thì đều sẽ cứu đồng đội của mình, hơn nữa tôi là đội trưởng, trách nhiệm của tôi là bảo vệ an nguy của mọi người”.

“Là vì Kha Nguyệt sao?”

Tần Nhi Ngọc cuối cùng bị câu trả lời thản nhiên của Lục Niên bức đến mất đi lí trí, Kha Nguyệt ở ngoài cửa có thể nghe tiếng giày da đi qua lại, bước chân mệt mỏi hỗn loạn.

“Hai người ở bên nhau sẽ không thể hạnh phúc, anh không yêu cô ta, anh chỉ muốn xóa bỏ đi nỗi áy náy dành cho Tư Tình thông qua việc bù đắp cho cô ta. Thậm chí, khi anh thấy cô ta bị bỏ rơi cũng không tiếc hi sinh hạnh phúc cả đời, người lý trí như anh sao có thể làm ra chuyện ngớ ngẩn như thế?

“Tôi yêu cô ấy”. Ba chữ nói ra, giọng nói bình thản khiến cho hai cô

gái hoảng hốt quên hết tất cả. Kha Nguyệt kinh ngạc, trong lòng đủ mọi mùi vị, nào chua nào ngọt, còn có chát. Câu trả lời của Lục Niên không phải vì xúc động không phải trả lời cho có lệ, Kha Nguyệt có thể tưởng tượng hình ảnh Lục Niên nằm trên giường bệnh, gương mặt tuấn tú đầy vẻ kiên định không hề dao động.

Giữa hai người còn nhiều khúc mắc nhưng vẫn là Lục Niên nói ra tiếng yêu, lấy danh nghĩa yêu để bảo vệ cuộc hôn nhân của hai người.

“Vậy còn cô ta? Thay vì nói cô ta muốn sống sung sướng mà lấy anh, chẳng bằng nói cô ta muốn mượn quyền thế của anh để đả kích người đàn ông đã vứt bỏ cô ta”.



Tần Nhi Ngọc điều tra cô!

Suy nghĩ đầu tiên của Kha Nguyệt là Tần Nhi Ngọc vì muốn níu kéo Lục Niên đã không tiếc tốn bao nhiêu tiền đi tìm hiểu cô, lợi dụng lí do mày chia cách cô và Lục Niên sao?

Tần Nhi Ngọc như đang kể chuyện có thật, không hề để ý đến có làm người khác đau hay không. Giọng của Tần Nhi Ngọc chỉ có chỉ trách Kha Nguyệt cùng thái độ bất mãn, ở trong mắt Tần Nhi Ngọc cô chính là người tham tiền tài,

Cô thật lòng đối xử với Lục Niên hay không còn chưa tới lượt một người ngoài cuộc tới phán xét!