Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 188: "Hoan nghênh quý khách."






“Nếu như em thích làm diễn viên thì đừng vì anh hay Lục gia mà từ bỏ mơ ước của bản thân.”

Lục Niên nghiêm túc lái xe, vừa nhìn sang Kha Nguyệt đang thẫn thờ, hai mắt đen hơi nghiêng, trong mắt là sự thông cảm ủng hộ không hề có chút miễn cưỡng hay không hài lòng.

Kha Nguyệt bị người ta nhìn thấu tâm tư liền bối rối, né tránh ánh mắt Lục Niên nhìn ra ngoài Lục Niên, hạ giọng nói:“Cũng không thích lắm, chẳng qua, công việc suốt ba năm đang làm đột nhiên lại bỏ có chút không quen.”

Trước mặt Lục Niên, mọi biểu hiện của cô đều bị bóc trần, cho nên dù có diễn xuất trước mặt Lục Niên cũng là điều không thể, đành ngây thơ đem mọi điều trong lòng nói ra.

Lục Niên nhẹ nhàng nhướng môi, liếc mắt nhìn cô, trước sự do dự bối rối của cô ánh mắt anh lại ẩn chứa yêu thương: “Vậy thì cứ từ từ, chờ tới ngày em thật sự

chán rồi hãy bỏ.”

Kha Nguyệt chợt nhìn về Lục Niên, anh nhìn thẳng về trước, đuôi lông mày nhướng lên, khóe miệng nở nụ cười ranh mãnh:

“Có phải em thấy chồng em rất hiểu ý người khác không?”

Kha Nguyệt bật cười, đối với lời nói đùa của anh có không phản bác như bình thường, cô chỉ nhắm nhìn gương mặt tuấn mỹ của anh rồi nhẹ nhàng đáp:"Cám anh, ông xã."

Lục Niên cho cô quyền tự do, nhưng cô cũng biết mình không thể lợi dụng sự cưng chìu của Lục Niên mà tùy ý làm bậy, nếu như dung túng hậu quả đưa tới là Lục gia tức nguyện, nếu là thế cố tình nguyện vĩnh viễn không quay về giới trí.

“Chúng ta đang đi đâu vậy?”

Kha Nguyệt khó hiểu nhìn con đường xa lạ, chuyện kế tiếp Lục Niên muốn cùng cô làm khiến cô tò mò.

Lục Niên không đáp, chỉ liếc mắt nhìn vẻ mặt thắc mắc của cô, môi cong nhẹ.

Một tòa nhà tráng lệ là trung tâm chụp ảnh cưới xuất hiện trong mắt Kha Nguyệt khi đó cô mới bừng tỉnh, Lục Niên muốn đưa cô tới đây chụp ảnh cưới sao?

"Hoan nghênh quý khách."

Hai người vừa vào thì đã có nhân viên chào đón, lễ phép hỏi. Xin hỏi có phải là tiên sinh Lục Niên không?”

“Phải”

Lục Niên cao quý như một vị vương tử bước từ trong truyện ra, ôm lấy người vợ xinh đẹp, trước ánh

mắt hâm mộ từ bốn phía đưa tới thì xem như không thấy, gương mặt ung dung cao quý chỉ có chút biểu hiện, giọng nói lịch sự mà không thân thiết.

“Tôi muốn cùng vợ mình thử áo cưới, xin cô dẫn đường”

Nhân viên còn đang say đắm nhìn đôi kim đồng ngọc nữ Kha Nguyệt và Lục Niên, thì nghe tiếng Lục Niên như một giọng hát tuyệt vời, đột nhiên hoàn hồn, dẫn họ lên lầu.

Ở lầu hai bên trong các tủ kính treo đầy các kiểu áo cưới, ánh đèn ở phía trên chiếu xuống như nước trên hồ phản chiếu ánh mặt trời tạo nên những luồng sáng lăn tăn.

“Lục tiên sinh, Lục phu nhân lễ phục ở đây”.