Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 183: “Chúng ta về thôi.” 




“Vãn bối và Tiểu Nhiễm có chỗ thất lễ ngày khác sẽ tới tạ tội, tối nay chúng tôi xin đi trước.”

Cố Minh Triệt không muốn cùng bà Lục cãi cọ, khiêm tốn cúi đầu chào bà Lục, sau đó xoay người nhìn vẻ mặt khó coi của Tử Nhiễm, nhẹ giọng nói: “Chúng ta về thôi.”

Tử Nhiễm còn tính nói gì đó. Nhưng thấy ánh mắt của bà Lục thứ cho không tiền thì lời nói liền nghẹn lại,

không dám phát ra tiếng nào, đi hướng về chiếc Benz của Cố Minh Triệt

Nhìn bà Lục đứng ở cửa Kha Nguyệt có một loại ảo giác, dường như cảm thấy bà Lục làm khó Tử Nhiễm, không chỉ vì thể diện Lục gia mà còn trực tiếp lộ diện vì cô, cô còn cảm thấy bà Lục đang ám chỉ điều gì đó

Bà Lục đối với Tử Nhiễm từng bước chèn ép, không chữa đường lui, hình như muốn Cố Minh Triệt ra tay che chở Tử Nhiễm, cũng để cho Kha Nguyệt cô thấy rõ ràng, Cố Minh Triệt người đàn ông này có phải không đáng để cô bỏ Lục Niên đi.

Tâm tư kín đáo của bà Lục, bảo vệ con mình không có gì đáng trách, chỉ là đối với cô có chút tàn nhẫn, khiến cho cô đối diện thẳng với sự vô tình của Cố Minh Triệt, vết thương nơi tim lại bị vạch ra, trần trụi dưới ánh đèn loe lói.

“Chúng ta vào thôi.”

Lục Niên chợt nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé đang nằm thành quyền của cô, cảm giác ấm áp khiến cơn lạnh trong lòng cô dịu lại.

“Phải”

Kha Nguyệt cười nhẹ một tiếng, gương mặt sáng rực, vẻ lo lắng tan đi chỉ lại sự điềm tĩnh, để mặc Lục Niên nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, Xoay người đi vào trong nhà. Có lẽ vì Tử Nhiễm quấy rối nên bữa ăn ở Lục gia diễn ra trong không khí u ám, Kha Nguyệt liếc về phía bà Lục, Bà Lục vẫn giữ thái độ tao nhã gắp thức ăn, gương mặt không hề có vẻ âm trầm như khi đối diện Tử



Nhiễm, nhưng cũng không hề có dấu hiệu vui vẻ.

Kha Nguyệt cầm đũa trong tay mà căng thẳng, bà Lục biết mối quan hệ giữa cô và Cố Minh Triệt, tối nay lại thấy Tử Nhiễm và Cố Minh Triệt cùng nhau song hành, ở ngay trước cửa chồng hát VỢ xướng, dù không nói ra nhưng trong lòng cũng có suy nghĩ gì đó.

“Mẹ nghe nói Tiểu Nguyệt là người phát ngôn hợp pháp của Cố thị?” .

Khi bữa tối sắp xong bà Lục liền đánh tiếng, gương mặt trang nhã cao quý không hề có vẻ gì không ổn, giống như chỉ thuận miệng hỏi, lại làm cho động tác của Kha Nguyệt khựng lại, gương mặt nhỏ hiện lên vẻ kinh ngạc.

Không biết bà Lục hỏi điều này làm gì, Kha Nguyệt đưa mắt nhìn ẩn ý trong mắt bà, mỗi cong lên, vẻ mặt tự nhiên mà không che giấu nói: “Một tháng trước con và Cố thị đã kết thúc hợp đồng, lúc này con không có quan hệ gì với Cố thị cả!”.

Chân mày bà Lục chau lại, môi cùng với những nếp nhăn trên mặt khi cười chứng tỏ bà hài lòng, ánh mắt như có điều suy tư khi lướt nhìn Lục Niên đang từ tốn ăn cơm:“A Niên, công ty mẹ gần đây muốn tìm người phát ngôn thích hợp, con thấy Tiểu Nguyệt có được không?”

Trong chớp mắt giữa hàng lông mày Lục Niên xuất hiện nếp uốn, gương mặt ôn văn nhĩ nhã tuấn tú đem chiếc đũa để lên bàn, lời nói có vẻ đùa giỡn nhưng cũng có nghiêm túc.



chapter content