Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 150: Khẩu vị cũng lớn thật!






“Nếu như tôi yêu anh là sai, vậy thì nhiều năm qua, tôi vì sự tự tin ngu ngốc của bản thân đã phải trả giá”

Giọng nói Kha Nguyệt có chút nghẹn lại, hai mắt vì kích động má ửng đỏ, hai tay để bên người nắm thật chặt, móng tay bấm mạnh vào lòng bàn tay, từng cơn đau như nhắc nhở cô người đàn ông trước mắt này là kẻ vô tình và độc ác.

“Anh nói rất đúng, tôi là ngôi sao điện ảnh còn sợ sẽ không quyến rũ được đàn ông sao, nhưng mà, lúc này tôi đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình, tại sao anh phải tàn nhẫn đến mức đâm dao vào mặt tôi? Đùa như vậy anh thấy vui sao? Nếu là vậy thì Cố tổng cảm thấy, nhìn người khác đau khổ mới khiến trái tim nhẫn tâm của anh cảm thấy hả dạ?”

Từng lời chỉ trích khắc nghiệt, Kha Nguyệt không thể kiềm chế cảm xúc phẫn nộ của bản thân. Chỉ cần nghĩ tới cuộc hôn nhân giữa cô và Lục Niên vì scandal này mà sẽ gặp trở ngại sau này, nỗi phẫn uất không cam chịu như nước lũ từ ngực trào ra.

Nếu không phải vì người đàn ông này, cô cũng không bước vào giới nghệ sĩ nhưng hang đen đó sao?

Sẽ không, cả đời cũng không!

Nhưng bây giờ, vì Cố Minh Triệt mà cô bị gán cho thân phận đó, nó cũng trở thành vũ khí để anh ta hạ nhục cô. Cố Minh Triệt, anh thật quá tàn nhẫn, nếu

không yêu tại sao còn không chịu buông tay, ngay cả quyền tìm kiếm hạnh phúc của cô cũng muốn cướp đi sao?

“Hạnh phúc? Cô tưởng rằng tôi không biết, cô và Lục Niên lại ở bên nhau, là vì yêu hay vì mục đích riêng, chỉ có cô là rõ nhất”

Đôi môi lạnh lẽo lúc mở lúc khép, giọng nói trầm thấp lạnh lùng như lưỡi dao sắc bén vô tình chém trúng cô, đôi mắt vô tình lạnh lẽo nhìn cô mỉa mai chế giễu.

“Hạnh phúc của tôi không liên quan anh, cũng không cần anh xen vào.”

Dưới chiếc mũ lưỡi trai, chiếc cằm nhỏ quật cường nâng lên, đôi mắt như hoa anh đào trong nắng toát lên sự kiên định cố chấp nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh của Cố Minh Triệt, không hề lui bước, giống như muốn chứng minh với anh ta, cuộc hôn nhân giữa cô và Lục Niên rất hạnh phúc và vui vẻ.

Gương mặt lạnh lùng của Cố Minh Triệt vì sự tự tin của cô mà ngẩn ra, trong lúc nghi ngờ còn chưa hoàn toàn kết lại thì một giọng nói phụ nữ sắc nhọn từ cửa vang lên.

“Cô ở trong đây làm gì!”.

Tử Nhiễm mặc bộ âu phục nhỏ màu vàng nhạt, gương mặt thanh tú là một người con gái xinh đẹp, tay để trên nắm cửa giữ nguyên tư thế đẩy vào, đôi mắt xinh đẹp vừa nhìn thấy hai người ở trong phòng làm việc thì liền ngạc nhiên và không vui..

“Triệt, cô ta tới đây làm gì? Chẳng lẽ có Lục Niên còn muốn đến đây quyến luyến anh sao? Khẩu vị cũng lớn thật!”

Tử Nhiễm nện bước thong thả đi tới, chậm rãi đi về phía bàn làm việc nơi hai người đang giằng co, gương mặt giễu cợt khiến cho cơ thể mảnh mai của Kha Nguyệt thoáng sững người, đôi môi đỏ cười lạnh, trong đôi mắt của Cố Minh Triệt chỉ có rung động làm như không thấy.

“Đúng vậy, tôi đối với Cố tổng như hổ rình mồi, tiểu thư Tử Nhiễm phải giấu thật kỹ, tránh để tới lúc người không còn, lại đi tìm mẹ mà khóc!”.

Kha Nguyệt một bước cũng không nhường, dùng giọng nói chanh chua phản bác Tử Nhiễm, khóe môi Kha Nguyệt tạo nên độ cong mỉa mai khi nhìn thấy gương mặt Tử Nhiễm trở nên sa sầm.

Đem chuyện ảnh chụp nói rõ ràng có thể là do Tử Nhiễm gây ra, nhưng mà Cố Minh Triệt dám nói anh ta không tham gia sao? Nếu không có sự đồng tình của anh ta, Tử Nhiễm làm gì dám không kiêng nể gì mà đối phó cô?

“Triệt, đám con gái trong giới nghệ sĩ đều là như thế, vì tiền, cả thân thể mình cũng có bán đi, đúng là vô liêm sỉ, phá hủy cuộc đời bản thân cũng đồng ý, cô ta tới tìm anh, em sợ anh sẽ bị cô ta gạt” .

Gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Tử Nhiễm đầy vẻ quan tâm lo lắng, hai tay vòng qua cánh tay Cố Minh Triệt, giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ, đúng là hình tượng của một người con gái tốt!

Gương mặt Cố Minh Triệt lạnh băng, đôi mắt liếc nhìn Kha Nguyệt, muốn nói gì đó nhưng lại bị tiếng hừ

lạnh cắt ngang

“Bị gạt? Hừ, không biết là loại phụ nữ để tiện không biết xấu hổ nào muốn gạt anh tôi, trong lòng chúng ta đều rõ mà!”

Kha Nguyệt vừa quay đầu lại, nhìn thấy Cố Tử Hi mặc đồ công chức đứng ở cửa, hai đôi mắt sắc lạnh giống như lưỡi dao mỏng đâm mạnh vào gương mặt nhỏ nhắn đầy ủy khuất của Tử Nhiễm.

Giày cao gót dưới chân nện xuống sàn, tay bưng cà phê nặng nề để xuống bàn làm việc của Cố Minh Triệt, cà phê bắn tung tóe lên trên văn kiện khiến nó bị bẩn.

Cố Minh Triệt nhíu mày, gương mặt lạnh lùng cũng không biểu hiện sự khó chịu, nhìn vẻ mặt giận dữ của Cố Tử Hi chỉ lạnh giọng khiển trách:“Ai cho em không có quy tắc như thế, còn không đi ra ngoài”.

“Triệt, anh đừng giận, Tử Hi có chút hiểu lầm em...”

Tử Nhiễm tỏ vẻ hiểu ý, giải vẫy giúp, chẳng những không được Cố Tử Hi cảm ơn, ngược lại còn như lửa châm lên ngòi pháo, khiến cho lửa giận chất chứa trong lòng Cố Tử Hi bùng cháy. .

“Hiểu lầm? Bốn năm trước tôi tận mắt thấy cô cùng người đàn ông khác ôm ôm ấp ấp liệu có phải hiểu lầm không? Đúng là chồn chúc tết gà thì chẳng có ý tốt? Gì mà bị gạt?” .

Cố Tử Hi vốn không phải tính tình hiền hào, bây giờ lại bị Tử Nhiễm chọc giận, hậu quả dĩ nhiên nghiêm trọng, một tay chỉ vào Tử Nhiễm, tay còn lại kéo Kha Nguyệt, la ầm lên nói: “Có đúng là thông minh, sẽ không

bị gạt. Ba năm trước, Cố thị gặp Cơn khủng hoảng tài chính suýt nữa đóng cửa, cô không nói hai lời đã vỗ mông chạy lấy người, để mặc mình anh trai tôi tự sinh tự diệt tới giờ. Còn cậu thì quá ngốc,biết rõ anh hai yêu cô gái khác mà vẫn dính vào, vì anh hai chịu không biết bao ủy khuất.Vậy ai mới là thứ rác rưởi! Cô yên lặng ra đi đến cuối cùng bị người khác vứt bỏ!! Cô thông minh nhìn thấy tiềm lực của anh hai tôi, liền như ngựa điên cuộn chăn nệm chạy về đây, tôi nói cho biết, cửa lớn Cố gia vĩnh viễn không có mở cho cô bước vào!”.

Cố Tử Hi càng nói càng kích động, giày cao gót tiến lên như chuẩn bị đánh người lại bị Kha Nguyệt kéo lại, dưới vành nón lông mày nhíu lại muốn trấn an Cố Tử Hi nhưng không biết nói gì. Cố Tử Hi làm khó Tử Nhiễm một phần vì cảm thấy cô chịu bất công bị tổn thương, cô đầu phải thánh mẫu, Tử Nhiễm làm ra chuyện quá đáng như thế làm sao có thể bỏ qua như trước.

“Tiểu Hi, em im miệng.”

Cố Minh Triệt xoay ghế đứng dậy, đôi mắt giận dữ nhìn thẳng vào gương mặt Cố Tử Hi cảnh cáo.

Kha Nguyệt im lặng đứng kế bên cũng cảm nhận ánh mắt lạnh lùng của Cố Minh Triệt quét qua người cô, trước kia có lẽ sẽ đau lòng nhưng lúc này cô đã chết lặng, tự nhiên trở lại.

Nhìn Cố Minh Triệt an ủi Tử Nhiễm đang run rẩy cắn cắn môi đầy nước mắt vì bị Cố Tử Hi mắng, dịu dàng an ủi: “Tử Hi chỉ là bị người khác lừa gạt mới ăn nói khó nghe như vậy. Em đừng nghe, cũng không cần để ý, chỉ cần tin anh là được.”

Bị người khác lừa gạt? Là nói cô sao?

Kha Nguyệt cười khẩy, nhìn đô nam nữ tình cảm vợ chồng, cô cũng lười nói, Cố Minh Triệt, anh thì hay rồi cứ giữ lấy sự tin tưởng của anh đi!. .

“Lừa gạt? Anh, anh có phải bị viêm màng não hay không, cô ta có gì tốt, thật không biết anh nhìn thế nào mà ra hàng thượng hạng”

Cố Tử Hi bất mãn nói đối lấy ánh mắt nham hiểm của Cố Minh Triệt, gương mặt lạnh lùng cao quý vì những lời nói khiêu khích lặp đi lặp lại của Cố Tử Hi mà phủ màn sương.

“Anh sẽ đem những lời em nói hôm nay kể lại cho cha mẹ em, tới lúc đó xem em làm thế nào?

“Ba mẹ em thì sao? Người sai là anh, còn dám uy hiếp em? Được, chúng ta đi tìm bác Cố, xem bác giúp ai!”

Cố Tử Hí đắc ý nói, hai mắt trừng to giận dữ liếc nhìn dáng vẻ đáng thương của Tử Nhiễm, không để tâm Cố Minh Triệt, thân mật khoác vai Kha Nguyệt, vẻ mặt thay đổi nhanh chóng khiến người ta phải chắc lưỡi hít hà/