Em Là Vệ Sĩ Của Riêng Tôi

Chương 11: Xin Phép




Đến nhà thì hắn đã rã rời chân ,còn nó tất nhiên là ko cảm thấy gì,3 năm nay nó đều đi làm bằng hai cẳng ,dần dần cũng quay.Hắn vừa về nhà lao thẳng lên phòng mẹ,mẹ hắn thấy vậy liền biết hắn có chuyện muốn nói ,mỉm cười mở miệng:

-Sao ? Có chuyện gì ?

Hắn lạnh lùng nói:

-Con muốn để Khả Dĩ ở đây.

Mẹ hắn nghe vậy liền nói:

-Tùy con .

Hắn cứ tưởng mẹ hắn sẽ phản đối kịch liệt chứ ,ai dè lại dễ như vậy.Hắn liền nở một nụ cười tươi.Mẹ hắn nhìn hắn hỏi:

-Con vừa làm gì đó ?

Hắn nói:

-Xin phép mẹ

-Không sau lúc đó cơ

-Cười.

Trả lời xong hắn đút tay vào túi quần đi ra ngoài,bà ngồi đó nói:

-Con bé đó về đây ở nó vui vậy sao

Bà nói thế vì hắn chẳng bao giờ mở miệng cười,đến nói cũng ít nhưng khi gặp nó hắn cười nhiều hơn ,nói nhiều hơn(đương nhiên vs nó).Bà đương nhiên rất vui nhưng ko phải con bà có tình cảm vs nó chứ?Không thể vì bà đã có đối tượng cho hắn rồi.Phải ngăn cản chuyện này ngay