Em Là Nữ Hoàng Trái Tim Anh

Chương 13




Nô-en đến rồi….

Tôi cuối cùng cũng được ra khỏi nhà. Bà mẹ yêu quý của tôi, rõ ràng là biết sau khi tỉnh tôi đã chẳng còn tí đau đớn nào cả nhưng vẫn cứng rắn giữ tôi ở nhà “dưỡng bệnh”. Thới gian dưỡng bệnh thật dài đến kinh hoàng- 2 tuần, 14 ngày ngồi không ở nhà tiêu tốn mất bao nhiêu thời gian quý giá của tôi a….

Ôm một chồng thật lớn nào đồ trang trí, nào bánh kẹo, tôi nhấc điện thoại lên, cất giọng líu lo:

“Hi, chào buổi sáng, Phi Ảnh à, mày dậy chưa???”

“Cái con khỉ gió nhà mày, có ngày Chủ nhật thôi cũng không để tao được yên nữa, mày sướng rồi, nghỉ ở nhà cả 2 tuần, còn tao bây giờ mới được nghỉ a. Mày đi chết đi, Chi Khanh thối” Tiếp đón tôi là một tràng “chào mừng” vô cùng nồng nhiệt

Tôi cười tít mắt “Dậy rồi thì nhanh thay đồ, tao qua nhà Kiên trang trí trước đây, mày tí nữa qua chỉ nấu ăn thôi, Ok”

“Rồi rồi, bà chủ nhỏ, bà đi giùm con, hic hic, mới sáng sớm Bip….bip ….bip”

Tôi nhìn chiếc điện thoại bị ngắt kết nối mà ngứa răng. Cái con quỷ nhỏ này, bà không trị mày không được nha…

Nhanh chóng vẫy một chiếc Taxi, tôi ôm hết đống đồ chạy thẳng đến nhà Trịnh Kiên, nhấn chuông cửa, vừa nhấn vừa líu lo “Trịnh Kiên a, cậu nhanh nhanh mở cửa a”

Không thấy ai trả lời….Im lặng…

Tôi lại gõ gõ “Cậu có nhà không Kiên ơi???”

Im lặng….

Tôi lo lắng đẩy đẩy cửa, thì cửa bỗng mở ra…..Cửa không khóa….

Lo lắng cậu ta đã xảy ra việc gì, tôi nhanh chóng đặt đống đồ đang cầm trên tay xuống rồi chạy lên lầu. Đi ngang qua một góc khuất, bỗng có một đôi tay rộng lớn ôm chầm lấy tôi từ phía sau, trấn tôi vào tường một cách mạnh bạo rồi nhanh chóng đặt lên môi tôi một nụ hôn nóng bỏng cuồng dã. Chúng tôi ôm lấy nhau, quấn quích lấy nhau rất lâu, rất lâu, cho đến khi tôi không thở nỗi nữa cậu ta mới chịu buông ra khiến cả hai thở hổn hển. Khuôn mặt tôi nóng ran, thoắt chốc trở nên đỏ bừng….

Cậu ta kề môi sát tai tôi, cất giọng tà mị “Tớ nhớ cậu”

“Ừm” Tôi gật gật đầu

Cậu ta đưa tay khẽ vuốt tóc mai của tôi, nhẹ nhàng nói “Cậu đã khỏe hẳn chưa, tớ đi học một mình, thật sự rất chán đó….”

Tôi lại gật gật đầu, mặt tôi đỏ bừng, vẫn không ngẩn lên được

Không khí quanh chúng tôi tràn ngập ái muội…Bỗng…

Bing bong……Bing bong….Binh bong….

Tiếng chuông cửa reo vang, đồng thời cũng có tiếng Thế Hàn vọng vào

“Trịnh Kiên, Chi Khanh, hai người có làm gì cũng nên nhanh nhanh mở cửa đi aaa, tụi tớ ở ngoài này sắp chết cóng rồi a”

Tôi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Kiên, chạy lon ton xuống dưới lầu mở cửa, không quen đính kèm cho hắn một cái lườm dữ tợn. Cánh cửa bật mở, Phi Ảnh nhanh chóng vọt vào đầu tiên, vừa cởi giày vừa xuýt xoa vì lạnh, trên tay còn cầm hai bịch đồ ăn lớn. Thế Hàn vào sau, tay vẫn còn ôm một cây thông Nô-en to khủng bố mà tôi và Phi Ảnh mới đặt ngày hôm qua, cất giọng phiền não, oan ức về phía tôi “Chi Khanh à, hai cậu làm trò khỉ gì mà lâu vậy, cậu có biết tớ vì cầm cây thông này mà mém nữa tay cũng bị liệt luôn

không???Hửm???”

Tôi vừa hé môi, định trả lời thì Kiên đã nhanh miệng nói vọng xuống “Tớ và vợ tớ làm việc gì, cần cậu quản sao???Hửm???”

Thế Hàn giơ giơ tay, ra vẻ đầu hàn “Biết cậu lợi hại, tớ không giám hỏi nữa”

Trịnh Kiên gật gù “Biết vậy là tốt!!”

Tôi tức máu, nhanh chóng vớ một trái banh tán bốp vô đầu hắn ta một cái “Tốt cái đầu cậu á”

Trịnh Kiên xoa xoa đầu, giọng oan ức “Chi Khanh, cậu mưu sát chồng hả”

Tôi hét to “Chồng cái khỉ nhà cậu á, cút”

Phi Ảnh cười cười, vỗ vỗ má tôi “Em gái à, mặt em đỏ đến mức vắt ra si-rô được rồi nha, còn chối..”

Tôi hung hăn lườm nhỏ “Cậu có nhanh chóng cút vào nhà bếp nấu ăn không??? Hay là muốn tao làm thịt mày ngay tại chỗ…???”

Phi Ảnh cười cười “Tất nhiên là em đi nấu ăn rồi a, mà bà chủ nhà nói, ai giám không nghe chứ, hihi”

Tôi tức giận chửi đổng “Bà chủ nhà cái đầu mi” rồi nhanh chóng hậm hực xách bọc đồ trang trí ra phòng khách

Trịnh Kiên nhanh chóng ôm cây thông Nô-en chạy theo tôi, bỏ lại hai người ở phía sau cười muốn vỡ mật...

Sống thế này, mới là sống, đúng không mọi người!!!

***

Chin: Xin thông báo một tin buồn đến mọi người, do gia đình có chút việc bận nên mình có lẽ sẽ không thể nào đăng chương vào tuần sau được, mong mọi người thông cảm nhé ^-^

Tái bút: sau khi quay lại, mình sẽ bồi đắp cho mọi người thật nhiều, an tâm nhé, sẽ không thất hứa đâu ^-^