Em Là Người Của Tôi

Chương 27




-Chủ nhân buổi tiệc năm nay sẽ diễn ra ở nước A bắt đầu lúc 10h nhưng 5h chúng ta có một cuộc giao dịch với phía nước D.



Khải Vệ xoay xoay cây viết trên tay ánh mắt nhìn mông lung môi bạc khẽ mỉm cười: - Không sao người quan trọng không phải luôn đến trễ sao? Nhân tiện qua xem thị trường nước A dạo này thế nào tôi có thứ muốn đầu tư ở đấy.



-Vâng ạ vậy tôi xin phép lui xuống sắp xếp.



Nói xong Phong Nha lui xuống giải quyết việc của mình Khải Vệ nhìn tắm ảnh trên bàn cười gian xảo nhưng nhanh chóng thu hồi nét cười đôi môi mỏng bạc buông xuống trở lại nét bình thường vốn có. Tay lấy điện thoại gọi cho Gia Mỹ chăm sóc Đình Đình giúp anh vài ngày anh có chuyện sang nước A một chuyến thì Gia Mỹ thắc mắc không biết chuyện gì quan trọng lắm sao nên hỏi mà Khải Vệ chỉ nói là xem xét thị trường một xíu không có gì quan trọng nên cô không dám hỏi gì nhiều nữa.



Buổi giao dịch diễn ra nhanh chóng đến 7h30 Khải Vệ cùng Phong Nha lên phi cơ riêng đến nước A cũng đã 10h30.



Khi anh đến ánh đèn flash chỉa vào chụp liên tục đám phóng viên không ngừng tay và câm miệng một phút nào liên tục đưa tin hình ảnh anh nhanh chóng chiếm hết các trang mạng và kênh truyền hình.



-Không biết gần đây ngài có dự định gì không ạ?





-Liệu ngài có quay lại chức Tổng Thống sắp tới không?



-Hôm nay ngày có mặt ở đây liệu có phải là bắt đầu chuyện đầu tư vào nước A không?




-Ngài có định đầu tư vào thị trường kinh tế nước A không?



...



Khải Vệ chỉ cười và gật đầu khách sáo cảm ơn:-Rất cảm ơn mọi người đã quan tâm, chuyện trong tương lai sẽ thông báo sớm nhất có thể. Rất cảm ơn mọi người.



Đám vệ sĩ dọn đường bao quanh Khải Vệ khỏi đám phóng viên xung quanh.




Buổi tiệc xa hoa lộng lẫy và diễn ra ở nơi bậc nhất nước A Khải Vệ bước vào nhanh chóng thu hút các ánh mắt của đám người trong buổi tiệc bầu không khí bỗng chốc thay đổi.



Khải Vệ cùng mọi người nói chuyện thì thấy Hân Nghi đang uống rượu ở quầy. Lạc Thiên (một trong những người trong đám người đang ở bàn cùng Khải Vệ nói chuyện từ lúc nảy) nhìn theo Khải Vệ thì lên tiếng :



-Cô ấy không biết có chuyện gì mà tôi thấy cô ấy uống từ nảy đến giờ thật hiếm thấy.



Khải Vệ cười đáp trả không nói gì cầm ly đi đến đó.




Khải Vệ cầm tay Hân Nghi đoạt lấy ly rượu để lại xuống bàn môi khẽ buông ra vài chữ:-Đủ rồi.



-Anh quản tôi.




Hân Nghi đi một hơi sạch ly whisky.



Khải Vệ không thèm để ý xung quanh có bao nhiêu phóng viên, bao nhiêu người mà kéo tay Hân Nghi đi nhưng do hơi men khiến Hân Nghi bướng bỉnh hơn đứng lì ở đấy không hề dịch chuyển một xíu nào. Khải Vệ chao mày xoay lại ôm lấy eo nhỏ Hân Nghi bế bỏng người cô lên, Hân Nghi giơ tay đánh vào ngực Khải Vệ bĩu môi.



-Anh làm gì thế?



Khải Vệ nhanh đi ra cửa để tránh đi sự chú ý nhưng anh biết chắc vài phút sau họ sẽ biết rằng chủ nhân bữa tiệc đã mất đi một vị khách quan trọng cho buổi tối hôm nay và đám phóng viên ít phút sẽ kéo ra ngoài tìm kiếm anh một người thần bí rất hấp dẫn dư luận xã hội.



-Nếu không muốn đi với tôi em có thể ở đây nhưng có lẽ ngày mai em sẽ được lên trang bìa cùng tôi cũng không chừng.



Khải Vệ nói xong xoay người bỏ đi về xe của mình thấy chủ nhân đến Phong Nha nhanh tay mở cửa. Hân Nghi đứng suy nghĩ một hồi rồi lên xe theo anh ta.