Em Là Ngoại Lệ: Ông Chồng Yêu Nghiệt Của Em

Chương 3: Sự khác biệt giữa sói và cừu




Ôm người quyến luyến cả một đêm. Đến tận 12 giờ trưa vẫn còn ở trên giường.

Giản Ninh vừa mở mắt ra cả người đau ê ẩm. Vừa định ngồi dậy thì có cảm giác nặng trĩu đè lên người.

Ra là Hình Lẫm đang ôm cô. Cô liền thở dài bất mãn, vừa gỡ tay anh ngồi dậy, Hình Lẫm bất ngờ ghì cô nằm lại, luồng tay sau gáy vùi mặt vào cổ cô.

"Lay.." Giản Ninh nổi da gà rụt cổ, giữ đầu anh lại. "Tên dâm đãng nhà anh, tránh ra coi. Đau muốn chết rồi."

Hình Lẫm bỗng cười ha hả. "Miệng thì bảo đừng mà cứ siết mãi không buông. Chê tôi kinh tởm mà phê muốn gần chết đó thôi."

Giản Ninh xấu hổ xoay mặt sang hướng khác, thẹn quá mà mắng. "Con người anh ăn nói sạch sẽ chút được hông. Vô lại.."

Hình Lẫm bất ngờ xoay cô lại, đè dưới thân người.

“Tôi không ngờ, chị dâu hụt lại là gái ngoan, cảm giác lần đầu thấy sao? Hửm..”

"Tôi không có như anh. Giờ lại sao nữa đây?" Giản Ninh không vui, lườm anh lại xấu hổ túm chặt lấy tấm chăn trước ngực, vì cô căn bản vẫn chưa mặc quần áo.

"Chị dâu hụt có biết người ta nói làm gì để nhanh chóng hết đau không?"

Giản Ninh liền chớp chớp đôi mắt ngây thơ như đang đợi nghe câu trả lời.

Hình Lẫm thấy cô như thế liền nhếch mép cười, đây rõ là sự khác biệt giữa sói và cừu, anh chằm chậm kề sát bên tai cô thì thào. "Lấy độc trị độc.."

"Hả..?" Giản Ninh còn chưa hiểu chuyện gì..

“Á..., anh muốn giết người hả?"

 ..

Tập đoàn Hình thị

“Con mẹ nó.” Hình Vỹ tức giận ném sắp báo xuống bàn, phát điên lùa hết mọi thứ vung vãi đầy nền gạch.



“Hình tổng bớt giận.” A Sáng trợ lý của anh ta gầm mặt lo lắng nói.

“Anh biểu tôi không giận được không? Con mẹ nó, đám cưới thì thành trò cười. Kẻ ngồi không lại thành ngư ông đắc lợi. Tôi nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này..”

“Hình tổng đừng nóng vội, Hình nhị gia tuy không trực tiếp tham gia vào giới thương trường, nhưng tiếng tăm và máu mặt của ngài ấy không thể xem thường được, tôi nghĩ tiểu Hình tổng đừng nên chọc vào ngài ấy thì hơn.”

Hình Vỹ bất ngờ tuông sách trên kệ ném vào người a Sáng, tức đến nghiên răng nghiến lợi. “Lay thì có gì hay mà đến anh cũng tân bốc nó như vậy. Suy cho cùng nó cũng chỉ là một thằng công tử ăn chơi thôi. Tôi có chỗ nào không bằng nó chứ?”

“Hình tổng bớt giận, tôi.. không có ý đó.”

Hình Vỹ ngồi xuống ghế thở hỗn hển. “Thế anh có ý gì hay không?”

“Cũng không phải là không có.”

“Hở.., nói nghe xem.”

 ..

Tập đoàn Giản thị.

Tú Hoa mở bản tin xem không cầm được nước mắt mà ngồi khóc nức nở ở sofa.

“Bà im giùm tôi một chút có được không.” Giản Hòa tựa người ra ghế day tay lên thái dương.

“Tôi có thể không khóc sao? Đứa con gái yêu quý của tôi, đang không giờ lại rơi vào tay tên đó, không biết quãng đời còn lại sẽ thành ra thế nào đây.”

“Bà đừng có làm tôi rối. Trước mắt phải chờ Ninh nhi về đã. Con bé không ngốc như bà nghĩ đâu.” Giản Hòa nói để bà được yên tâm, nhưng thật ra cũng là đang tự trấn an mình.

“Tôi biết Ninh nhi không ngốc, nhưng ông phải biết rõ người đó là Hình Lẫm. Nhưng tôi thật không hiểu nổi Ninh nhi bị quỷ thần gì nhập lại đi đổi ý chọn cái thằng đó.”

“Bà nói thì nói cho đúng, Hình Vỹ là chúng ta chọn, Ninh nhi nào có chọn mà đổi với không. Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, tuy rằng tiệc kết hôn đi xa ngoài dự kiến nhưng lợi ích mang lại cho công ty cũng vượt ngoài sức tưởng tượng.”

“Giản tổng, xe chuẩn bị xong rồi” Lập Nhân trợ lý của ông từ ngoài bước vào, cúi người cung kính nói.

“Bà coi sửa soạn lại đôi chút, rồi đi xuống, đừng để anh chị sui chờ lâu.” Giản Hòa nói rồi đi ra.



“Tôi biết rồi.”

 ..

Khu resort xx

“Hình gia, để em xoa bóp cho anh nha!” Cô gái mặc áo tắm gợi cảm nói rồi động tác tay nhanh nhạy xoa bóp trên đôi bờ vai, một người đàn ông với thân hình cực phẩm không khác gì yêu nghiệt nửa kín nửa hở trong chiếc áo choàng tắm.

Hình Lẫm thông thả nằm tựa lưng ra ghế đưa tập tài liệu ra sau không mặn không nhạt nói đúng một chữ. “Lui.”

Tống Chí Kình nhận lấy, không dám chậm trễ liền rời đi vừa ra đến cửa đã gặp Giản Ninh, khuôn mặt anh ta có chút biến sắc.

"Phu nhân..”

“Ông chủ anh đâu?”

“Ừm..”

Còn chưa kịp nói gì Giản Ninh đã gạt anh ta sang một bên, đi thẳng vào trong bể bơi. Anh ta vội vàng chạy theo gọi. “Phu nhân, Hình nhị gia..”

“Cút..” Giản Ninh nói đúng một chữ làm anh ta giật mình khựng lại.

“Hai vợ chồng boss này thật là.. Mình nghĩ sắp có chuyện không hay rồi.” Anh ta nghĩ rồi vẫn nên chạy theo vào thì hơn.

Giản Ninh tựa người vào thân trụ to, nhìn đám phụ nữ xoay quanh Hình Lẫm ăn mặc hở hang, mà cô thấy thật kinh tởm.

“Chị dâu hụt cũng thật là phóng khoáng, thấy chồng mình chơi đùa với người phụ nữ khác, chỉ đưa mắt nhìn thế thôi à?” Hình Lẫm liếc xéo về phía Giản Ninh nhếch mép.

“Không nhìn chả lẻ phải quay phim lại, mà tôi nghĩ cũng không cần thiết. Tiếng tăm của anh thúi hoắc đừng nói đến thành phố này, cả nước còn ai mà không biết, cần chi phải làm chuyện dư thừa.” Giản Ninh cười khinh chăm chọc.