Cả bàn tiệc đầy ấp thức ăn Giản Ninh chỉ nhìn chứ không động đũa.
“Sao con không ăn?” Tú Hoa nói nhìn con gái.
“Không muốn.” Giản Ninh nói mắt cũng lười phản ứng.
“Giản Ninh, con không sao đó chứ?” Tú Hoa nói đôi mày nhíu lại, thấy con gái như thế bà không khỏi lo lắng.
“Mọi người ăn đi, con qua kia.” Giản Ninh khóe môi khẽ cong lên, đứng dậy cũng không chờ nghe câu hồi đáp.
“Ninh nhi nó sao vậy?” Bà nội cô thấy lạ nói nhìn sang Tú Hoa.
“Ai mà biết, mẹ hỏi con con hỏi ai.”
Cả bàn tiệc đang nói cười vui vẻ, bỗng ai cũng khựng lại khi nhìn vẻ mặt tối đen của Hình Lẫm.
Giản Ninh nói cười vui vẻ, ngang nhiên khiêu vũ cùng một chàng trai lạ, trong khi Hình Lẫm tiếp rượu khách khứa cùng ba vợ.
....
.....
Hình Lẫm không nói không rằng bước qua hất người đàn ông kia sang một bên thế chỗ hắn ta.
Giản Ninh vẫn không khựng bước tiếp tục khiêu vũ cùng anh, khoé môi cô khẽ cong lên.
"Ông xã em tức giận rồi, còn không muốn ly hôn thì anh tốt nhất đừng bỏ hở em ra, nếu không.." Giản Ninh nói lại không nói ở lời cuối.
Hình Lẫm đặt lên môi cô một chiếc hôn. "Nếu em chỉ có bấy nhiêu chiêu trò thì dẹp đi. Hình Lẫm này sẽ tiếp em đến cùng. Cả đời này em cũng đừng có trông mong mà rời khỏi.."
“Giản Ninh này sẽ cho tên yêu nghiệt nhà anh biết mùi lợi hại.., xem anh có đổ trước không thì biết.” Giản Ninh cười thầm không đáp lời anh quay người bỏ đi, chưa được ba bước đã bị Hình Lẫm bế bổng lên đi đến bàn tiệc.
"Á.." Giản Ninh giật mình ôm chặt lấy cổ anh.
“Anh nghe lời lắm..” Hình Lẫm nói đặt cô ngồi trên chân mình. “Muốn ăn gì để anh đút cho em.”
Giản Ninh cười tùy tiện chỉ tay vào một món dưới bàn.
Nhìn dáng vẻ yêu chiều vợ của Hình Lẫm từ miếng ăn đến nước uống mà ai cũng không khỏi há hốc mồm. Trong dáng vẻ khó chịu của anh vừa nãy nhìn Giản Ninh, ai cũng nghĩ là sẽ xảy ra chuyện lớn không ngờ lại..
Không biết bao nhiêu ánh mắt ghen tị đều đổ dồn lên người của Giản Ninh ngay lúc này.
Cả Giản gia đều nghĩ Giản Ninh làm vợ Hình Lẫm sẽ phải chịu khổ nhưng không ngờ ngược lại hoàn toàn, hơn tháng nay không biết bao nhiêu tin đồn nhốn nháo bàn tán chuyện vợ Hình nhị gia chống đối anh khắp nơi, anh không khó dễ còn dung tung yêu chiều vợ đến ra mặt.
Giản Hoà còn không tin hôm nay tận mắt nhìn thấy thật sự không khỏi kinh ngạc.
Lúc đầu chưa tiếp xúc, Giản Hoà không có thiện cảm với chàng rể này cho lắm, nhưng không ngờ lại rất tốt, chỉ ngoài tính trăng hoa thì.. nhưng nếu anh đã tốt với con gái ông như vậy ông cũng không còn gì để nói.
Dù gì với máu mặt của Hình Lẫm đối với ông chỉ có lợi chứ không có hại, chỉ vu vơ nói vài câu đã giúp ông kiếm được không ít mối làm ăn lớn.
..
Buổi trưa ở trường đại học
“Dạ con biết rồi, con sẽ tranh thủ làm xong gửi e-mail qua cho ba. Dạ..” Nói rồi Giản Ninh tắt máy nhìn xuống đĩa thức ăn, thở dài đẩy qua phía nhỏ bạn.
“Giản Ninh sao cậu không ăn đi?”
“Không có tâm trạng” Giản Ninh nói mắt cũng lười phản ứng.
“Cậu cũng bận thật đó. Ăn một bữa cơm cũng không yên” Tiểu Ý thở dài.
“Ừm..” Giản Ninh gật đầu nói đúng một chữ, hai tay nâng má chống xuống bàn, vẻ mặt đầy tâm sự. “Mình phải làm gì để Lay chịu đến công ty giúp mình đây, vừa hay cũng có thể trông chừng được anh ấy. Nhất định sẽ không để anh ấy được thông thả, cho người canh chừng mình chặt đến như vậy, còn anh ấy thì…” Giản Ninh nghĩ mà phòng má không vui, rõ ràng Hình Lẫm là hạng người cô ghét nhất nhưng còn chưa đầy ba tháng thì đã bị vẻ ngoài yêu nghiệt của anh mê hoặc mất rồi. Giản Ninh càng nghĩ càng không cam tâm, rõ ràng Hình Lẫm cũng.., trong đầu cô lại lóe lên một ý định, chống không được thì mềm, buông không được thì phải bắt.
“Mấy cậu ăn đi mình về trước nha.” Giản Ninh nói đứng dậy ra về cũng không chờ nghe câu hồi đáp.
“Cậu ấy sao vậy?”
“Ai mà biết, từ lúc gặp cậu ấy tới giờ toàn hồn để trên mây.”
“Chắc là nhớ ông chồng cực phẩm nên muốn nhanh chóng về nhà a.”
..
Hình Lẫm chưa đến văn phòng của Giản Ninh đã nghe nhốn nháo.
"Người tiếp theo."
Ngoài hàng ghế chờ trước cửa văn phòng toàn là đàn ông sắp sỉ trên dưới 30, trên tay ai cũng cầm một tập hồ sơ.
"Chuyện gì vậy?" Hình Lẫm không mặn không nhạt truyền lời sang người bên cạnh.
“Nếu tôi nghe không nhầm thì hôm nay phu nhân tuyển thư ký đó ạ.” Tống Chí Kình thản nhiên nói cũng không nghĩ gì.
Hình Lẫm nâng nhẹ đôi mày mặt không biểu cảm. “Tuyển thư ký mà chỉ toàn là nam.” Giọng anh không lớn không nhỏ chỉ vừa đủ nghe.
“Hả?” Tống Chí Kình không nghe rõ cho lắm nhưng không hiểu sao liền nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, có chút mùi giấm chua thì phải.