Giản Tuyết Ngưng vẫn đơ người mà im lặng không biết nên phản ứng như thế nào, chợt điện thoại từ quản lý Hùng gọi đến nhắc Vương Diệc Thần lịch trình phải đi..
“Em cứ suy nghĩ rồi hãy trả lời anh sau cũng được, chúng ta kết bạn qua Wechat nhé?”
“Không cần đâu. Tôi có thể trả lời ngay, chúng ta không hợp. Xin lỗi.!”
Giản Tuyết Ngưng rời đi trước Vương Diệc Thần nhưng không có nghĩa là anh sẽ từ bỏ cô..
“Anh không bỏ cuộc đâu..”
Giản Tuyết Ngưng tiếp tục bước đi để lại Vương Diệc Thần một mình. Đúng lúc Trình Khiết tới đón cô về nhà cũng như quản lý Hùng tới đón người còn lại..
“Làm sao thế? Tiểu Ngưng..”
“Không ạ. Chúng ta về thôi.//”
Trình Khiết gật đầu đồng ý và yêu cầu tài xế di chuyển xe rời sân vận động, theo đó Vương Diệc Thần cũng vừa trở ra..
“Cậu sao thế? Mặt mình ủ rũ nhủ vậy..”
Vương Diệc Thần lắc đầu ra hiệu không có gì nên quản lý Hùng tiếp tục đi theo lịch trình. Về tới nhà, Giản Tuyết Ngưng nhớ lại chuyện lúc nãy và tự véo vào má mình để kiểm chứng bản thân..
“Không phải mơ vậy là thật rồi.//”
Giản Tuyết Ngưng liền lấy điện thoại lên Weibo tìm hiểu thông tin về Vương Diệc Thần, và những gì tin tức đưa đều thể hiện nhiều mặt khác nhau..
“Vương Diệc Thần – hay còn gọi là chàng trai lạnh lùng, một trong những đỉnh lưu đang lên hiện nay. Gần đây vừa đạt giải ‘Diễn viên mới xuất sắc của năm’.”
Giản Tuyết Ngưng càng đọc nhiều thông tin càng thể hiện thế giới của hai người cách biệt rất lớn..
“[Một người có lý lịch tốt như này không nên có scandal sao? Vậy tại sao anh ấy lại..?!]”
Lần đầu tiên Giản Tuyết Ngưng phải suy nghĩ nhiều về người khác ngoại trừ mẹ của mình. Tại trường quay, Vương Diệc Thần vẫn giữ chuyên nghiệp khi làm việc, tình cờ vì cùng công ty nên Kim Yến Yến cũng tham dự buổi ghi hình chung..
“Wechat của Tuyết Ngưng ạ?”
Vương Diệc Thần gật đầu nhưng vẫn bình tĩnh giải đáp..
“Mong em hãy giữ bí mật chuyện này, anh sẽ giải thích sau.”
“Không sao. Em hiểu mà, để em gửi wechat của cậu ấy cho anh.!”
“Cảm ơn em.//”
Vương Diệc Thần gửi lời cảm ơn đến Kim Yến Yến và bắt đầu gửi tin nhắn đến Giản Tuyết Ngưng. Sáng hôm sau, Giản Tuyết Ngưng vừa thức dậy chuẩn bị đến sân tập thì nhận được một tin nhắn lạ..
“[Xin lỗi vì làm phiền giấc ngủ của em, anh là Vương Diệc Thần. Anh từ bạn thân của em – Kim Yến Yến mới hỏi được wechat của em, nếu em đọc được thì hãy đồng ý add nhé.!]”
Giản Tuyết Ngưng lại thêm phần ngạc nhiên vì hành động của Vương Diệc Thần, mải lo suy nghĩ thì Kim Yến Yến gọi đến..
“[Tuyết Ngưng, có tiền bối cùng công ty mình xin wechat của cậu nên mình đã cho. Cậu không giận chứ?]”
“[Cho thì cậu cũng đã cho rồi không phải sao?]”
Đầu dây bên kia vọng lại tiếng cười của Kim Yến Yến..
“[Nhưng mà, người này mình thấy rất tốt mới cho đấy. Không ngờ cậu lại có thể nắm giữ trái tim của Vương tiền bối, mình còn tưởng anh ấy và chị Lộ Nghiên cùng công ty là một cặp nữa chứ.]”
Vì lịch trình nên Kim Yến Yến chưa thể kể tiếp câu chuyện, về wechat của Vương Diệc Thần thì Giản Tuyết Ngưng không phản hồi kéo dài đến tận gần một tuần lễ..
“[Cô ấy không thấy tin nhắn hay chưa nhận được nhỉ?]”
Vương Diệc Thần ở công ty có cuộc họp toàn nhân viên, người chủ trì là CEO của giải trí HuaTian - Đổng Linh.
“Mọi người có mặt đầy đủ rồi chứ?”
“Lộ Nghiên vừa quay xong show mới nên hẹn tầm thêm 5p nữa.”
Trợ lý của Đổng Linh lên tiếng hồi đáp thì cô mới gật đầu đồng ý và tiếp tục cuộc họp..
“OK. Vậy chúng ta họp trước, mở máy chiếu đi.!”
Trợ lý nhận lệnh bắt đầu mở màn hình lên thể hiện ba nội dung chính..
“OK. Đầu tiên là chúc mừng Diệc Thần nhận được giải thưởng lớn, từ giờ có lẽ em sẽ khá là bận nên cô gắng giữ sức khỏe nhé.!”
“Vâng.”
“Tiếp theo là về Lộ Nghiên, sắp tới em ấy sẽ chính thức hoạt động ở nội địa nhiều nên chị sẽ có vài dự án hợp tác chung với Diệc Thần để quảng bá tên tuổi thêm. Em có ý kiến nào không Thần?”
Vương Diệc Thần chỉ mãi lo nhìn vào điện thoại mà không chú ý tới câu hỏi của Đổng Linh..
“Thần à..”
“Vâng?”
Đổng Linh nhíu mày không biết Vương Diệc Thần có gì gấp ở điện thoại, đúng lúc Lộ Nghiên cũng vừa tới phòng họp..
“Xin lỗi, em tới trễ.”
“Không sao. Thần, em có ý kiến nào về việc này không? Chị muốn nghe câu trả lời từ em..”
Vương Diệc Thần vốn đã nắm được ý đồ của Đổng Linh nhưng không thể không từ chối..
“Em không có ý kiến..”
“Được. Vậy chị nhờ em nhé.!”
Sau đó màn hình di chuyển sang nội dung tiếp theo và hình ảnh xuất hiện không ai khác là Giản Tuyết Ngưng..
“Chắc mọi người cũng biết người này rồi đúng không?”
“Vâng. Nữ thần sân băng – Giản Tuyết Ngưng vừa mới giành được quán quân của thế vận hội năm nay, cô ấy hình như là bạn thân của Yến Yến đấy ạ..”
Một thực tập sinh nhanh trí trả lời trước mọi người..
“Đúng vậy. Hiện giá trị thương mại của cô ấy đang rất cao nên có rất nhiều công ty muốn giành cô ấy về, và HuaTian chúng ta cũng không ngoại lệ. Yến Yến, em là bạn thân chắc sẽ hiểu bạn nhất đúng không?”
Bị nhắc tên bất ngờ nên Kim Yến Yến chưa biết trả lời thế nào nhưng tính của Giản Tuyết Ngưng thì làm sao mà cô không biết được..
“Em nghĩ là bạn ấy không đồng ý đâu ạ. Vì bạn ấy có một sự bài xích rất mạnh đối với giới giải trí.”
Câu trả lời của Kim Yến Yến dường như đem lại không khí thất vọng cho Đổng Linh..
“Bên phòng quan hệ ngoại chúng đã cố gắng liên hệ đến quản lý của cô ấy mà không được, em có thể giúp chị mời riêng cô ấy đến công ty để tiện trao đổi không?”
“Em không chắc nhưng mà em sẽ cố gắng.”
Phần nội dung cuối cùng nói về các dự án dành cho thực tập sinh, kết thúc cuộc họp Lộ Nghiên tìm gặp Vương Diệc Thần..
“Diệc Thần, xin lỗi. Làm anh khó xử rồi.!”
“Chuyện gì?”
“Chuyện chị Linh bắt anh phải quảng bá chung với em đấy.”
Vương Diệc Thần im lặng không hồi đáp nên Lộ Nghiên tiếp tục nói thêm..
“Nhưng mà anh không cần miễn cưỡng, nếu anh không thích thì để em nói lại chị Linh.”
“Không sao đâu. Quảng bá thành viên cùng công ty là chuyện nên làm, em đừng nghĩ nhiều.”
Vương Diệc Thần rời đi theo lịch trình, để lại Lộ Nghiên vừa nhìn anh mà thầm mỉm cười. Cùng lúc, Giản Tuyết Ngưng đang tập luyện tại sân băng thì Trình Khiết đến trao đổi..
“Tiểu Ngưng à. Chị có việc đây.!”
Giản Tuyết Ngưng dừng lại việc luyện tập và tới chỗ huẩn luyện viên..
“Gần đây, có rất nhiều công ty liên hệ muốn hợp tác với em. Đặc biệt là công ty HuaTian – có hẹn chị nhiều lần nhưng chị chưa trả lời, em có ý kiến nào không?”
“Chị biết em không tham gia giới giải trí mà, nên chị cứ từ chối đi.!”
“Thật sự là không suy nghĩ thêm sao?”
Giản Tuyết Ngưng chợt trầm ngâm mà suy nghĩ điều gì đó thì có điện thoại từ Kim Yến Yến gọi đến. Không nghĩ rằng nội dung của cuộc đối thoại lại cùng một vấn đề như thế này.