Đôi đồng tử đen lạ lẫm nhìn xung quanh căn phòng. Chẳng lẽ đây là căn phòng của vị hôn thê Mặc Kiều An?
Oa, trong gương là một mĩ nhân trổ mã xinh đẹp, mái tốc nâu xoăn xõa xuống bờ vai trắng ngần, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn như búp bê, đôi mắt đen tuyền ánh lên chút ánh sáng tựa như ánh sao trên bầu trời về đêm, sống mũi nhỏ thẳng cân xứng với khuôn mặt. Đây thực sự là mĩ nữ mang khuôn mặt tỉ lệ vàng rồi
“ Tiểu Nhiên, con xuống đây mang hộ mẹ bánh trôi sang nhà Tiểu An đi “
“ Dạ “
--- -----
Nhìn cái bánh trắng trắng tròn tròn mà chính mình cũng thích ăn này rồi tưởng tượng ra khung cảnh: “ Mỹ nam đẹp trai mặt lạnh ăn chiếc bánh nhỏ xinh này. Híc, thật mắc cười “
“ Còn đứng đó làm gì, nhanh đi đi “
“ Con biết rồi “
------
Mở cửa đi vào, trên khuôn mặt Diệp Hân Nhiên mang theo sự si mê. Hắc hắc, làn da lúa mạch rắn chắc, khuôn mặt tuấn lãng, bên eo là chiếc khăn tắm quấn quanh, che đi cái kia “ tiểu đệ đệ “ quyến rũ
Bàn tay đang nắm lấy chiếc khăn lau đầu, nghe thấy tiếng cửa mở liền quay đầu lại.
“ Diệp Hân Nhiên, sao cô lại ở đây “
Để hộp bánh xuống bàn, tốc độ nhanh như tên lửa bắn thẳng đến lồng ngực trần rắn chắc quyến rũ kia. “ Người ta nhớ anh mà “
1p... 2p... 3p... trôi qua
Đẩy mạnh cái đầu của cô ra không một chút thương hoa tiếc ngọc, giọng điệu nghi ngờ: “ Hôm nay đầu cô bị ngập nước hả? “
Xoay mòng mòng một hồi. “Diệp Hân Nhiên” không biết là mình làm sai ở chỗ nào, không phải vị hôn phu, vị hôn thê là phải thế à???
“ Cậu đừng điên nữa, người ta không thích mình mà mình lại nhảy sổ vào người ta thì đương nhiên sẽ tưởng rằng đầu bị nước ngập rồi “
“ Cái đồ tiểu ma chuyên đi bắt linh hồn như cô không có việc gì làm hả? “
“ Có thì đương nhiên có, nhưng mà có người khác đi làm rồi. Khi cậu nhìn thấy anh ta thích thân thể đã chết của cậu, cậu còn tưởng anh ta thẳng? “
“ Không phải cô cho tôi xuyên vào con nhóc này vào thời kì anh ta chưa gặp tôi và sinh lòng mến mộ hay sao? Có thể bây giờ anh ấy thẳng “
“ Tôi từ chối cho ý kiến “