Lần đầu tiên nhìn thấy anh, Triệu Thủy Quang đã đánh giá anh là một yêu tinh ngàn năm có một: tướng tá cao ráo, lông mày cao rậm, môi không dày cũng không quá mỏng, tư thái tao nhã có chút cao ngạo. Anh chính là một giáo viên đích thực, phát âm chuẩn, giảng ngữ pháp rất cặn kẽ, mà dịch bài lại hay và dễ hiểu nữa, ngay cả một đứa ất ơ lười học như Thủy Quang cũng bị lôi cuốn. Sau này, có một lần anh nói với cô: “Tên tôi có từ một câu thơ, Thư là lá thư, Mặc là mực”.
Mà lớp phó học tập Triệu Thủy Quang, lại là gương mặt tiêu biểu của lớp tiếng Anh! Triệu Thủy Quang là ai chứ, là một trong những học trò cưng của giáo viên, mấy thầy cô cứ hễ mở miệng ra là lại nói “Các em phải noi gương học tập của Triệu Thủy Quang”. Một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu nhưng lại có sự hoạt bát và nổi loạn, là một nữ sinh vườn trường trong mắt bao nam sinh ở trường trung học.
Anh và cô bén duyên nhau, từ những lần cô trộm nhìn anh trên bục giảng từ phía dưới lớp học, từ những lần anh nhếch mép nhìn cô giả vờ học bài nhưng thực chất là đang ngủ, từ những lần cô lẽo đẽo theo sau miệng ríu rít không ngớt “Thầy Đàm ơi, thầy Đàm à…” Mời các bạn cùng đón đọc truyện ngôn tình thanh xuân sư đồ luyến vô cùng đáng yêu này!