Một buổi sáng mùa xuân ấm áp, Yến Thư chọn cho mình một chiếc áo sơ mi trắng kết hợp cùng chân váy đen ôm sát làm tôn lên dáng hình vô cùng cân đối, một tỉ lệ hoàn hảo. Dù cô không trang điểm quá đậm nhưng gương mặt trời sinh vốn đã vô cùng xinh đẹp, làn da mịn màn trắng sáng, đôi mắt to tròn hàng mi cong vút,chiếc mũi nhỏ nhắn cao thẳng cùng với đôi môi anh đào đỏ mọng, nhìn vào thật khiến người khác động lòng
Nhìn chính mình trong gương cô bất giác nở nụ cười thật tươi, tự động viên mình hôm nay nhất định phải làm tốt!
Trời xuân mát mẻ, buổi sáng mọi người ra đường rất tấp nập, bước đi theo dòng người một thân ảnh mảnh mai đeo túi chéo,tay ôm một tập hồ sơ nhịp bước hoà cùng với dòng người
Đi tới tập đoàn Hùng Phúc cô bước vào đại sảnh công ty ngước mắt nhìn quanh đây cũng là một tập đoàn lớn, cô đã từng thấy qua trên mạng, nhìn bên ngoài cũng không có gì khác hơn. Quan sát một hồi cô đi đến quầy tiếp tân chào hỏi
" Xin lỗi, chị cho em hỏi một chút"
Cô gái tiếp tân, hướng mắt nhìn về phía Yến Thư nhìn thấy là một cô gái còn trẻ tuổi, xinh đẹp lại rạng rỡ chẳng khác nào một đoá hoa đang nở rộ giữa mùa xuân ấm áp, cô nhìn Yến Thư mĩm cười dịu dàng
" Em muốn hỏi gì?"
" Em đến để phỏng vấn. Bây giờ em phải đi đâu để nộp hồ sơ ạ?"
" Em muốn phỏng vấn, cứ đi hướng đó lên tầng 2 đến phòng nhân sự ở đó sẽ có người thu hồ sơ "
"Dạ, em cảm ơn chị "
" Không có gì, đây là việc chị nên làm "
Cô gái tiếp tân nhìn theo bóng lưng Yến Thư lên thang máy, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là một cô gái xinh đẹp, một nét đẹp trong sáng lại thuần túy như vậy
Yến Thư sau khi đi theo lời chỉ dẫn của cô tiếp tân đã đứng trước phòng nhân sự, chỉnh sửa lại trang phục một chút, hít một hơi thật sâu rồi mới đưa tay gõ cửa
" Mời vào"
Một giọng nữ truyền ra, tay Yến Thư cũng hướng ra phía trước đẩy cửa mạnh hơn, bên trong là một người phụ nữ tầm 30 tuổi đang ngồi trước bàn làm việc, phía trước còn có bản tên là Hà Phi, chức vụ trưởng phòng nhân sự
Cô đến gần lễ phép chào hỏi:
" Xin chào, em đến để phỏng vấn ạ"
Cô gái hướng mắt, nhìn qua cô
" Được rồi em ngồi xuống đi, để hồ sơ ở đó chờ chị một chút "
Yến Thư đợi trọn vẹn 2 phút sau khi gõ cái gì đó trên máy tính, cô gái kia mới đeo mắt kính lên
" Em giới thiệu về bản thân trước đi, Tên gì? Bao nhiêu tuổi? "
" Em là Lâm Yến Thư, 19 tuổi "
Sau khi nhìn thấy hồ sơ của Yến Thư Trưởng phòng Hà ánh mắt ngạc nhiên, không giấu giếm sự ngưỡng mộ,
" Cái này còn cần phải cần phỏng vấn sao? 19 tuổi đã tốt nghiệp đại học? Còn trẻ như vậy nhưng hồ sơ này ghi chép năng lực thật không tồi nha, hoàn thành sớm tất cả các tín chỉ đại học, còn biết cả tiếng Ý cơ đấy "
Trưởng phòng nhân sự đang ghi chép lại thông tin cho cô vô cùng tỉ mỉ nghe cô trả lời không khỏi lại ngước mắt lên nhìn cô đầy thiện ý, cười nói
" Với năng lực xuất sắc như vậy, em có mong muốn được làm ở vị trí nào không "
Lâm Yến Thư ý định chỉ muốn đến Trí Thắng làm vài tháng để lấy kinh nghiệm, nghe thấy mình được khen, không tỏ ra đắc ý chỉ khiêm tốn mĩm cười trả lời
" Em không có kinh nghiệm từ trước, chỉ cần công ty sắp xếp vị trí trong khuôn khổ chuyên ngành của em học, thì chức vụ nào cũng được "
" Chị nói em biết, em đúng là may mắn lắm đó, giám đốc Trịnh của chúng ta đang còn thiếu một thư ký, đã lâu không tìm được người phù hợp, chị thấy em nhất định là phù hợp nhất rồi, vị trí này vừa hay có thể để em soạn thảo tài liệu đúng chuyên ngành của em học, khi gặp đối tác, em cũng sẽ có thể trao đổi với họ về những việc xoay quanh những chủ đề mà em biết, còn lại chỉ là mấy công việc lặt vặt, nhưng lương bỗng nhất định không tồi, em thấy có được không "
" Được ạ! Em sẽ cố gắng hoàn thành tốt "
Ghi chép lại hồ sơ xong, trưởng phòng Hà mĩm cười nhìn Tử Kỳ
" Tập hồ sơ này của em chị đã lưu lại, một lát nữa sẽ đem đến cho giám đốc duyệt, còn bản giấy này em cứ cầm về đi, 2 ngày nữa nếu nhận được email thông báo trúng tuyển từ công ty, thì có thể lập tức đi làm "
Lâm Yến Thư vui vẻ đứng lên mĩm cười nhìn trưởng phòng nhân sự, không quên cảm ơn
" Vâng ạ, cảm ơn chị "
Ra ngoài cô không khỏi vui vẻ, bước đi trên đường tung tăng như chú chim sơn ca bay lượn trên bầu trời. Cô nghĩ Hùng Phúc nhất định sẽ là bước ngoặc đầu tiên thuận lợi giúp cô được vào làm ở LLC, đó là ước mơ của cô
Yến Thư muốn kím thật nhiều tiền, để trang trãi cuộc sống, lại còn để có thể gửi tiền về cho người thân duy nhất của cô là Trương Huệ, dù Trương Huệ đối xử với cô rất tệ, nhưng Yến Thư vẫn coi Trương Huệ như người mẹ còn lại của mình, vẫn luôn muốn được báo hiếu với bà
Hơn hết là Yến Thư tin rằng nếu lúc còn sống mắc nợ người khác thì sau khi chết đi, nhất định sẽ bị xiềng xích trói lại, không thể siêu thoát, nên mong muốn lớn nhất của cô chính là cố gắng đi làm trả hết món nợ khi xưa, giúp ba mẹ cô ở trên thiêng đàng có thể được thanh thản, có thể tự do, hạnh phúc hơn cô ở một thế giới khác, ngàn vạn lần không muốn ba mẹ bị trói buộc đau khổ!