Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2

Chương 41: Hình tượng lạnh lùng đâu rồi?




Tuy bị ép nhưng cảm giác đầu tiên được Lãnh Tĩnh chủ động thật hạnh phúc,Lãnh Tĩnh nhanh chóng rời môi hắn phóng đi khỏi đấy chạy nhanh ra xe.

Dương Thế Bảo nhìn hành động ngại ngùng của cô thật đáng yêu, vẻ đáng yêu đó chỉ có thể là của hắn. Dương Thế Bảo ra xe nhìn sang cô đang quay mặt đi chỗ khác.

Thấy cô ngại nên hắn không nói gì mà lái xe đi, đi được một đoạn thì hắn lên tiếng "em muốn đi đâu trước?"

"Đi ăn trước đi để có sức chứ"

"Được"

Dương Thế Bảo lái xe đến một tiệm gà rán mới mở gần nhà của hai người, quán cũng không lớn lắm, đây có thể nói là lần đầu tiên Dương Thế Bảo đến nơi như thế này để ăn.

Vì đa số hắn chỉ ăn ở nhà hàng, vì ở đó chất lượng thức ăn tốt và đảm bảo vệ sinh, là một bác sĩ hắn rất cẩn thật việc ăn uống nhưng chiều ý của Lãnh Tĩnh hắn đành đưa cô đi vì lỡ hứa rồi.

Bước vào trong, tuy mới mở nhưng khá là đông khách tất cả người trong tiệm đều tâpp trung vào đôi tiên đồng ngọc nữ đang bước vào.

"Hai người đó đẹp đôi quá"

"Gia thế chắc khủng lắm cậu thấy không? Quần áo hiệu không đấy" vài người bàn tán lên Lãnh Tĩnh chọn bộ váy đơn giản nhất nhưng không ngờ cũng là món đồ hiệu rất đắt.

"Anh chàng đó đẹp trai quá đi, cứ như soái ca bước ra từ phim điện ảnh vậy, cool boy quá à" những cô gái ở đấy mắt hình trái tim.

Lãnh Tĩnh thấy có chút không thích, cứ muốn hắn là của riêng cô có thể ngắm mà thôi....ấy, mà cô đang nghĩ gì thế này? Tự dưng lại cảm giác ghét những lời nói và ánh mắt của bọn con gái ấy dành cho hắn vậy nè.

"Chào mừng quý khách, mời quý khách chọn món" phục vụ đi đến đưa cho hai người menu.

"Một suất gà rán, kèm coca nha" Lãnh Tĩnh phấn khởi.

"Tôi cũng như cô ấy" thật ra hắn không thích gì mấy, nhưng Lãnh Tĩnh thích thì hắn cũng thích.

Món ăn của họ đã được đưa đến, Lãnh Tĩnh vui mừng vội ăn, xong trên miệng vẫn còn dính gà Dương Thế Bảo mĩm cười sau đó lấy khăn giấy lau sạch miệng cô.

"Anh ấy chăm sóc bạn gái tốt chưa kìa"

"Ganh tị quá, FA mà nhìn cảnh này đau tim quá hụ hụ"

Sau đó cả hai cùng đến khu vui chơi, đến nơi Lãnh Tĩnh liền ra ý kiến " để tôi đưa anh đi đến chỗ này vui lắm".

"Hàn Nhi, đây là trò chơi vui nhất mà em nói đó sao?" Dương Thế Bảo nhìn vòng xoay ngựa ngỗ trước mắt, nói với Lãnh Tĩnh, vẻ mặt có chút méo mó.

"Đúng vậy, anh không cảm thấy sao? Trò này chơi vui mà lại an toàn, hơn nữa vòng xoay ngựa gỗ rất lãng mạng nha!" Lãnh Tĩnh vui vẻ đáp lời.

"Vậy sao?em thích là được, mà anh sẽ đưa em đi chỗ này còn vui hơn" trong đầu Dương Thế Bảo đã định sẵn trước một nơi.

"Được, nhưng ở đâu?"

"Lát em sẽ biết"

Ngựa gỗ bắt đầu xoay vòng, cảm giác tựa như chú chim nhỏ tự do tự tại bay lượn giữa không trung, Lãnh Tĩnh rất thích loại cảm giác này, thế nhưng nhìn lại bộ dáng ngồi ngựa gỗ của Dương Thế Bảo vẫn thật là có chút tức cười! Vóc dáng cao lớn như vậy ngồi trên lưng một con ngựa gỗ nho nhỏ, thực sự là.....

Ngồi trên ngựa gỗ nhìn xuống dưới, Lãnh tịn không nhịn được cười nói "Thế Bảo, dáng anh ngồi ngựa gỗ thật kỳ quái á! Haha..."

"Em còn nói, còn không phải đều tại em, hình tượng lãnh khốc tổng tài của anh đều bị làm hỏng cả!" Dương Thế Bảo buồn bực nói. Lúc đó sao lại đáp ứng nàng đến công viên vui chơi giải trí này chứ? Bản thân mình căn bản là không hợp với nơi này, mà chỗ này cũng không thích hợp!

"Dương Thế Bảo"

"Hửm"

"Anh không thích có thể không đi sao anh lại đi? Tôi đâu ép anh hình tượng tổng tài lạnh lùng của anh đâu rồi?"

"Bị em làm quyến rũ bay mất rồi"

"....."