Em Là Điều Bất Ngờ

Chương 5: Dẹp loạn




Hôm nay là ngày làm việc thứ hai của Mộc Miên.

Từ lúc sáng đến công ty là cô đã làm việc quần quật suốt mấy tiếng đồng hồ mà chưa được ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.

“ Mộc Miên, đem tài liệu này sửa lại ’’ Chu Minh Lãng ngày hôm nay đã giao cho cô rất nhiều công việc.

“ Mộc Miên đống tài liệu đó tôi đã ký tên rồi cô đem phân phát cho các bộ phận lại đi ’’

“ Mộc Miên thông báo với các phòng ban 30 phút nữa sẽ họp ’’

“ Mộc Miên pha cho tôi ly cà phê ’’

“ Mộc Miên.... ’’

“ Đủ rồi ’’ mệt chết cô rồi.

Đúng là tư bản bào chết người ta mà.

Những lời này cô chỉ dám nói trong lòng rồi thầm khóc.

Hóa ra ngày đầu tiên đi làm nhàn rỗi bao nhiêu thì hôm nay vỡ mộng hết bấy nhiêu.

“ Mộc Miên ’’ Chu Minh Lãng lại bắt đầu gọi tên cô rồi.

Cô chỉ mới được ngồi xuống ghế còn chưa nóng đít nữa mà.

“ Tôi tới ngay ’’ Mộc Miên luyến tiếc đứng lên.

“ Sửa lại hết đi ’’

Chu Minh Lãng nhìn một mớ hỗn độn thật là nhức đầu.

“ Tổng giám đốc... ’’ trưởng phòng dự án lên tiếng.

Ông ta rất muốn nói là xin ngài hãy xem lại lần nữa đi được không, chúng tôi đã làm rất cực khổ đó.

Nhưng ông ta lại không dám nói.

Ai nhìn cũng biết trạng thái bây giờ của tổng giám đốc toát ra sự nóng giận và đang cố kiềm nén lại.

“ Ra ngoài ’’

Chu Minh Lãng day day thái dương nhức mỏi của mình.

Để bọn họ ở đây thêm chút nữa không chừng anh sẽ điên tiết lên mất.

Mọi người cũng nhanh chóng rời đi hết, chỉ còn một mình Mộc Miên ở lại.



“ Tổng giám đốc, anh có ổn không? ’’ Mộc Miên thân là thư ký nên hỏi han quan tâm anh vài câu.

“ Không sao ’’

“ Trưa nay có lịch trình gì không? ’’ đúng là một người cuồng công việc mà.

“ Trương tổng đã hẹn anh trưa nay dùng cơm ạ ’’

“ Nếu anh muốn thì tôi sẽ hủy hẹn ’’ Mộc Miên thấy tâm tình của anh không được tốt cho lắm.

“ Tại sao lại muốn hủy hẹn? ’’ Chu Minh Lãng đứng dậy chỉnh sửa lại trang phục của mình.

“ Tôi thấy tâm tình của anh không được tốt cho lắm ’’

“ Tôi không sao, chúng ta đi thôi ’’ đối với anh thì những chuyện này là vô cùng bình thường.

“ Chúng ta? ’’ vậy là cô cũng phải đi à.

“ Cô là thư ký của tôi ’’ anh nghĩ Mộc Miên đã quên vị trí của mình đang làm.

Cũng may cô là con gái chứ là nam thì có lẽ phải làm việc với anh 24/24 rồi, bất kể anh ở đâu thì cô đều phải ở đó.

“ Vâng ạ ’’ được đi ăn trưa cùng anh thì cô cũng vui mà.

“ Chào Trương tổng ’’ Chu Minh Lãng bắt tay chào hỏi.

“ Cháu lại khách sáo rồi, cứ gọi chú Trương là được mà ’’

“ Đây là con gái chú, Trương Như Ý ’’ hôm nay ông đặc biệt dẫn theo con gái.

Thật ra trước khi đến đây thì ông đã bàn với ba anh ông Chu chính là người đã nhận nuôi anh từ nhỏ ấy.

Năm nay anh cũng đã 30 tuổi rồi vậy mà xung quanh lại không có một người phụ nữ ở bên cạnh.

Nên hai ông già mới hợp tác cùng nhau mai mối.

Trương Như Ý cũng chỉ cách anh có 2 tuổi, kể ra thì hai người nhìn cũng hợp nhau. Nếu có thể tiến xa thì vô cùng có lợi cho nhà họ Trương.

Mối quan hệ giữa hai nhà thân càng thêm thân.

“ Xin chào Chu tổng, rất vui được gặp ’’ cô Trương này cố tình tạo ra sự thân thiết đây mà.

Mặc dù chỉ lần là đầu gặp mặt nhưng cô ta đã tính toán sẵn hết rồi.

Trước đây ở nước ngoài nhưng lại nghe danh tiếng của anh rất nhiều, chỉ là nhìn thấy ảnh trên tạp chí nhưng cô ta lại mãi mê đến tận giờ phút này.

Nói đúng hơn là mê sự hào nhoáng của anh chứ không có gì hết.

“ Chào ’’ Chu Minh Lãng bỏ qua cô ta rồi ngồi vào bàn ăn, bên cạnh là Mộc Miên.



“ Phục vụ lên món đi ’’

“ Vị này là? ’’ hiếm khi ông Trương thấy bên cạnh anh xuất hiện nữ nhân.

“ Thư ký của tôi, họ Mộc ’’ Chu Minh Lãng đáp lời.

“ Không ngờ thư ký bên cạnh cháu lại xinh đẹp như vậy ’’ đúng là một vẻ đẹp sáng giá đây mà.

“ Trương tổng quá lời rồi ạ ’’ Mộc Miên ái ngại nói.

Trương Như Ý ngồi cạnh cha mình chăm chú nhìn Mộc Miên, cô gái này quá đỗi xinh đẹp rồi.

Để bên cạnh Chu Minh Lãng chính là một cái gai, nhất định phải diệt trừ.

Không thể để Mộc Miên ngán đường cô ta được.

Nghĩ là làm, cô ta nhân lúc Mộc Miên đi vệ sinh liền đi theo.

“ Cô Mộc đúng không? ’’ cô ta đã đứng đợi Mộc Miên sẵn ở cửa.

“ Cô Trương có việc gì sao? ’’ lại đến kiếm chuyện với cô à.

“ Tôi nghĩ cô sẽ phù hợp để làm việc khác hơn là làm thư ký của anh Chu đấy ’’ Trương Như Ý giọng điệu vô cùng đanh đá.

“ Ý cô là gì? ’’ Mộc Miên đương nhiên hiểu cô ta đang muốn gì.

“ Ý tôi là... trước khi tôi nóng giận thì cô hãy xin nghỉ việc đi. Tôi có thể tìm cho cô một việc tốt hơn ’’ cô ta móc ra tấm danh thiếp của mình.

Đúng là tra nữ mà chưa là gì của người ta mà đã đến diệt trừ người bên cạnh hắn rồi. Mộc Miên nghĩ.

“ Chắc là cô Trương đã hiểu lầm rồi, tôi không thiếu tiền ’’

Nếu cô ta biết thân phận của Mộc Miên thì sẽ không mạnh miệng tới vậy.

“ Vậy ra cô cũng có ý đồ với anh Chu? ’’

“ Đúng là hạng người thấp kém ’’

“ Đừng nghĩ ai cũng như cô cô Trương à ’’ Mộc Miên quăng tấm danh thiếp của cô ta vào sọt rác.

Rồi rửa tay sạch sẽ như thể cô vừa chạm vào thứ gì đó dơ bẩn vậy.

“ Làm phiền cô tránh đường ’’

Sau đó bỏ cô ta một mình đứng trong nhà vệ sinh mà tức giận.

“ Mẹ kiếp, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt ’’ Trương Như Ý ném một câu chửi thề rồi cũng đi ra ngoài.