Em Là Điều Bất Ngờ

Chương 28: Màn dỗ vợ của sếp




“ À phải rồi, con bé cũng đang có hứng thú với dự án ở cảng Nam Vân đấy ”

“ Nếu con bé có gây ra chuyện gì thì con hãy nhẹ tay một chút nhé”

Lời này của ông như một lời thỉnh cầu, ông biết rõ tính tình của con gái mình chỉ sợ nó sẽ thật sự gây ra chuyện gì đó.

Chú quá lời rồi ạ ” Chu Minh Lãng cười cười.

“ Nhưng mà sao cô ấy lại nhất quyết phải lấy được dự án đó? ”

“ Nó vừa mới nhậm chức không lâu nên bị mọi người công kích về năng lực của mình. Liền quyết tâm lấy được dự án đó coi như là ổn định lòng dân ấy mà

“ Chú cũng thấy nó không cần phải làm như vậy, nhưng nó lại không nghe một mực muốn làm cho bằng được”

Mấy năm qua dường như ba Mộc đã rút lui rất sâu trên thương trường rồi, chỉ giữ lại những mối quan hệ hợp tác lâu dài để duy trì công ty mà thôi.

Thật ra ông cũng từng nghĩ sẽ giải thể công ty nhưng mà dù sao đó cũng là công sức nửa đời người của ông nên cũng không nỡ.

Một tháng sau,

Hôm nay cũng là ngày đấu thầu dự án ở cảng Nam Vân. Không biết là vô tình hay là cố ý mà công ty Gia Hành với công ty Mộc thị lại được xếp ngồi kế nhau.

Mộc Miên thấy người ngồi cạnh mình là Chu Minh Lãng cũng liền muốn đổi ngay, nhưng nhìn xung quanh cũng không còn chỗ nào trống.

Còn Chu Minh Lãng thì cười thầm trong lòng, hôm trước anh đã gọi cho Nam Thành nhờ anh ta xếp chỗ cho mình và cô ngồi chung.

Cũng đề phòng cô sẽ đổi chỗ nên đã kêu sẵn người lắp đầy hết rồi, cô muốn đổi cũng không được.

Sau đó đại diện của từng công ty lên phát biểu về dự án của mình đã soạn ra.

Đương nhiên Chu Minh Lãng không cần phải đích thân ra trận, nhưng ngược lại Mộc Miên thì có.

Mộc Miên vừa lên sân khấu phát biểu thì ở dưới đã có người ngồi vắt chéo dò, vỗ tay cho cô mà người đó không ai khác là Chu Minh Lãng.

Mấy người ngồi xung quanh cũng bất ngờ liền vỗ theo anh. Thử hỏi ai mà không biết tiếng tăm của Chu Minh Lãng, cũng chưa từng thấy anh dành lời khen cho ai bao giờ nhưng cái vỗ tay hồi nãy thì lại khác hẳn.



Ánh mắt mà anh nhìn Mộc Miên bắt đầu phát sáng, trong đó còn có sự yêu thương, cưng chiều. Dường như trong mắt anh hiện giờ chỉ toàn là hình bóng của cô mà thôi.

" Xin chúc mừng công ty Mộc thị giành được dự án ở cảng Nam Vân

Mộc Miên ngồi ở dưới nghe xong cũng vui mừng không siết, còn quay qua cười với Chu Minh Lãng một cái.

Cô biết rõ dựa vào việc Chu Minh Lãng ngồi ở đây thì xác xuất dự án lọt vào tay cô là rất ít nhưng rốt cuộc nó vẫn thuộc về cô. Tuy cô không biết đã có chuyện gì xảy ra nhưng trước hết cô đã giành được dự án vậy thì cũng không sợ mấy người cổ đông lời ra tiếng vào nữa.

Khi buổi đấu thầu kết thúc thì Mộc Miên cùng thư ký Hàn cũng ra về, nhưng trước cửa lại gặp một vài người quen.

“ Cô Mộc đúng là hổ phụ sinh hổ tử nha ” người này là đối thủ của công ty Mộc thị trong dự án lần này.

“ Dư tổng quá lời rồi, chỉ là có chút may mắn hơn ông thôi ”

Mộc Miên cũng không khách khí cho ông ta chút mặt mũi nào.

‘Người trẻ tuổi đúng là cao ngạo, tùy hứng ” ông Dư cũng không tức giận với lời nói của Mộc Miên.

Dù sao cũng là người chưa trải sự đời, sớm muộn cũng sẽ bị ông ta đè bẹp.

Ông ta vừa rời đi thì lại có người khác tới.

“ Tính khí đúng là không nhỏ ” Chu Minh Lãng tiến lại chỗ Mộc Miên đang đứng.

“ Cám ơn Chu tổng đã khen ngợi ” Mộc Miên cười như không cười.

“ Thư ký Ninh ” Mộc Miên gật đầu chào anh ta một cái.

Dù sao cũng là người quen cũ.

“ Nếu không có gì, tôi xin phép ”

Sau đó liền quay lưng chuẩn bị rời đi.

Giữa chốn đông người Chu Minh Lãng không ngần ngại nắm lấy tay Mộc Miên quay cô về phía mình.



“ Làm gì vậy? ” Mộc Miên khó hiểu nhìn chằm chằm anh.

“ Em có rảnh không, anh có chuyện muốn nói với em ” Chu Minh Lãng ôn tồn nói.

Chưa bao giờ thấy anh nói một cách nhẹ nhàng như bây giờ, dường như trong câu nói còn nhìn ra được một chút mất mát, chua xót.

“ Tôi rảnh nhưng giữa chúng ta không có chuyện gì để nói đâu'

Mộc Miên vung tay thoát khỏi Chu Minh Lãng.

Thoát được rồi cô liền nhanh chóng mở cửa xe rồi lấy đi.

Còn Chu Minh Lãng vẫn bần thần đứng tại chỗ ngoái nhìn theo chiếc xe ngày càng đi xa, vượt khỏi tầm mắt.

Thư ký Ninh đứng bên cạnh cũng xem là được mở mang tầm mắt.

Đây có được coi là bị vợ giận dỗi rồi chồng thì đang cố gắng dỗ dành hay không đây!

“ Tổng giám đốc ” thư ký Ninh cùng anh đã đứng ở đây rất lâu rồi.

“ Đi thôi, về công ty ” Chu Minh Lãng thở dài liền bước lên xe rời khỏi đây.

“ Cô nghe nói gì chưa, dự án ở cảng Nam Vân đã bị công ty Mộc thị giành được rồi ” mấy nhân viên đang ngồi tám ở căn tin trong lúc ăn trưa.

" Thật sao? ” mấy cô nhân viên khác cũng bắt đầu hóng chuyện.

“ Thật đấy, vã lại người mà dẫn dắt Mộc thị giành được dự án lại là thư ký Mộc lúc trước làm thư ký cho tổng giám đốc của chúng ta đó”

Cái gì? Vậy có khi nào cô ta là gián điệp hay không?”

Cũng có thể là vậy, không ngờ người cũng đẹp đẽ sáng sủa lại có thể làm được việc này ”

Mấy người ngồi bàn tán mà không để ý xung quanh mình có ai.

Liền bị tiếng họ của thư ký Ninh làm giật mình, quay qua thì thấy Chu Minh Lãng cũng đã đứng đó. Và đương nhiên toàn bộ câu chuyện mà họ nói đều bị anh nghe được không xót một chữ.