Em Là Điều Bất Ngờ

Chương 18: Hôn




Mấy ngày sau đó, cả hai liền bận rất nhiều công việc.

Hết đi coi tiến độ công trình, thì lại là đi họp, rồi còn tham gia tiệc tùng.

Bởi vì Chu Minh Lãng cũng có công ty con ở đây, nên đối tác nghe tin anh vừa đến đây là liên tục mời mộc.

Làm cho Mộc Miên đi theo cũng mệt rã rời.

Mấy hôm trước còn có người định quấy rối Mộc Miên nữa chứ nhưng mà may là có Chu Minh Lãng biết được liền cho hắn ta một bài học.

Dần dần ở đây mới có gần 2 tuần mà hình như cả nước Anh đều biết Mộc Miên là người của Chu Minh Lãng rồi.

Cộng thêm Rose giới thiệu nên ai cũng ngầm hiểu mối quan hệ giữa hai người không hề đơn giản.

Đâm ra ai gặp cô cũng khách sáo đối đãi như muốn lấy lòng.

“ Lãng, lâu rồi không gặp ’’ có một cô gái bước lại chỗ anh.

“ Xin chào ’’ Chu Minh Lãng cũng đáp lại.

Chu Minh Lãng cùng Mộc Miên và Rose đang tham gia một buổi tiệc.

“ Dạo này anh sao rồi? ’’ cô gái này tên Marry.

Khi còn du học ở Anh thì cô ta là một trong những người cuồng nhiệt theo đuổi Chu Minh Lãng nhất.

“ Mộc Miên đừng ăn nữa ’’ Rose kéo cô ra khỏi bàn thức ăn.

“ Đừng mà, đồ ngọt ngon lắm để tôi ăn một chút ’’

Hiếm khi có dịp được nghỉ ngơi mà lại có đồ ăn ngon thì không thể bỏ lỡ.

“ Cô còn ăn nữa là cừu con của cô bị người ta dắt đi mất đó ’’ Rose bất lực với cô gái này thiệt chứ.

“ Cừu con? ’’ Mộc Miên nuôi cừu hồi nào mà cô không hề hay biết vậy.

“ Nhìn đi ’’ Rose nhướng mắt về phía Chu Minh Lãng đang đứng cùng cô gái kia.

“ Cô gái đó là ai vậy? ’’ Mộc Miên thắc mắc.

Cô chỉ mới đi có một chút mà anh lại có người vây quanh rồi. Đúng là đồ đào hoa mà.

“ Bây giờ cô mới hỏi sao! ’’

Rose tức đến nỗi búng trán Mộc Miên một cái.

“ Ui daa ’’ Mộc Miên bị búng đau nhăn cả mặt lại.

“ Đồ ngốc, cô gái đó từng theo đuổi cừu con của cô hồi còn du học đấy ’’



“ Bao năm qua cô đã vẫn luôn dòm ngó đến Minh Lãng, chưa bao giờ buông tay đâu ’’

“ Này sao cô im lặng thế ’’

Rose nói xong mà vẫn không thấy cô trả lời lại.

Tới lúc kịp nhìn thấy Mộc Miên thì cô đã đi lại kế bên Chu Minh Lãng rồi.

Còn khoát tay nữa chứ.

“ Lãng, ai vậy ạ? ’’ Mộc Miên đánh liều hòng đuổi trà xanh ra khỏi đây.

Chu Minh Lãng cũng sốc ngang khi cô gọi mình thân mật như vậy.

Nhưng cũng nhanh chóng phối hợp theo. Để xem ý đồ của cô là gì.

“ Đây là Marry bạn thời đại học của anh ’’ Chu Minh Lãng cũng chủ động nắm lấy tay cô.

Đúng là nhân cơ hội.

“ À, xin chào tôi là Mộc Miên ’’

“ Cứ gọi tôi là bạn gái của anh Lãng là được ’’

“ Đúng không anh? ’’

Trên đời có ai lại gọi người khác như vậy không chứ.

Chu Minh Lãng nghe xong cũng muốn phì cười theo.

“ Ngoan, không được đùa giỡn ’’ anh cũng giả bộ chấn chỉnh cô lại.

“ Giới thiệu một chút, bạn gái tôi. Cô ấy còn nhỏ chưa hiểu chuyện ’’ anh cũng không quên giới thiệu lần nữa.

Cô nàng Marry nhìn thấy một màn ân ái này cũng bị hóa đá tại chỗ.

Không ngờ nhiều năm theo đuổi anh như vậy mà rốt cuộc lại để giuộc vào tay người khác.

“ Em còn có việc, xin phép ’’ cô ta liền nhanh chóng chạy đi mất.

Chứ đứng đây chỉ thêm mất mặt mà thôi.

Còn Rose đứng bên này trong thấy một màn diễn kịch không hề giả trân của Mộc Miên thì vô cùng thích thú.

Đúng là cô không nhìn lằm người mà haha.

“ Sau này không được quậy như vậy nữa ’’ thấy cô Marry đó bỏ đi Chu Minh Lãng mới phì cười.

Nhưng cũng nhanh chóng quay về trạng thái lạnh lùng vốn có của mình.



“ Hứ, tôi vừa mới giúp anh đấy ’’

Thật ra là giúp cô thì đúng hơn.

“ Vậy thì tôi phải cảm ơn cô rồi ’’ anh nhếch mép cười.

“ Không cần ’’

“ Tôi đi ăn bánh ngọt đây ’’

Sau khi giải quyết xong ruồi nhặn bay quanh Chu Minh Lãng thì Mộc Miên lại tiếp tục sự nghiệp của mình đó chính là ăn.

“ Cô nhóc đó đúng là cao tay ’’ thấy Mộc Miên đi rồi Rose mới bước lại chỗ Chu Minh Lãng tiếp chuyện.

“ Còn nhỏ, chưa hiểu chuyện ’’ Chu Minh Lãng lắc đầu bất lực cười cười.

“ Không phải anh thích như vậy sao ’’ Rose hất vai anh một cái.

Cô nhìn ra được, Mộc Miên thích Chu Minh Lãng. Còn Chu Minh Lãng cũng có ý với Mộc Miên nhưng anh hình như vẫn chưa hiểu rõ lòng mình cho lắm.

Đến khi bữa tiệc kết thúc thì Mộc Miên đã say bí tỉ không còn biết trời trăng mây gió gì hết.

Vì thế Chu Minh Lãng đã bế Mộc Miên từ bữa tiệc về tới khách sạn.

Về tới phòng thì một tay bế cô, tay còn lại mở cửa phòng.

Đến khi đặt Mộc Miên nằm gọn xuống giường thì lại bị cô kéo áo không cho anh đứng dậy.

“ Chu Minh Lãng ực...hôn một cái ’’

Mộc Miên liền nhanh tay câu cổ Chu Minh Lãng xuống sau đó hôn lên môi của anh một cái chụt.

Nụ hôn vút qua nhanh như chuồn chuồn lướt nước.

Kẻ say thì không biết gì nhưng người tỉnh thì lại mơ hồ thích thú.

“ Ngoan... ’’

“ Hôn thì phải như vầy ’’

Chu Minh Lãng cảm thấy nụ hôn khi nãy quá nhanh không cảm nhận được quá nhiều. Nên liền đè lên người Mộc Miên, cuối đầu xuống hôn cô một cái thật sâu.

Mãi đến khi Mộc Miên không còn chút sức lực vào Chu Minh Lãng mới buông tha cho cô.

Lúc này cô cũng đã say rồi ngủ lúc nào không hay.

“ Nhóc con ’’

Chu Minh Lãng kéo mền đắp lên cho Mộc Miên, sau đó hôn lên trán cô một cái rồi mới rời khỏi phòng của cô.