Hàn Nhật Thiên cảm thấy rất hối hận khi lúc trước đã không tin tưởng cô,bây giờ hắn muốn bù đắp tất cả cho cô việc gì hắn cũng sẵn sàng làm dù cho có phải mất mạng chỉ cần Thẩm Minh Nguyệt quay về bên hắn
- Anh xin lỗi vì trước kia đã đối xử không tốt với em đến khi em bỏ đi thì anh mới nhận ra là mình yêu em đến mức nào anh như phát điên lên khi không tìm thấy em giống như em đã biến mất khỏi trái đất này vậy. Trong suốt 3 năm năm qua anh rất rất nhớ em Minh Nguyệt xin em hãy để anh bù đắp cho em đến hết cuộc đời còn lại có được không?
Giọng của Hàn Nhật Thiên run run nói ra hết sạch tâm tình của mình cầu xin sự tha thứ từ cô.
Nhưng chính hắn đã làm cho cô không còn tin vào rình yêu mà hắn dành cho mình nữa rồi
- Hàn Nhật Thiên nếu như anh nói với tôi những lời như thế vào ba năm trước thì tôi sẽ suy nghĩ cho anh một cơ hội còn bây giờ tôi có sự nghiệp riêng của tôi ,tôi không muốn dính líu gì đến anh nữa chỉ cần nghĩ đến anh là trong đầu tôi hiện lên những ngày tháng đau khổ mà anh mang lại cho tôi còn đơn ly hôn anh không chịu kí tôi sẽ kiện anh ra toà.
- Em thực sự ghét anh đến mức vậy sao?
-.....
Thẩm Minh Nguyệt không trả lời không khí trong xe cũng trở nên ngột ngạt
- Để anh đưa em về bây giờ muộn rồi bắt taxi đi về một mình cũng không an toàn
Tầm hai mươi phút sau xe dừng trước khu chung cư của cô
- Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà tôi mong sau này chúng ta tốt nhất đừng gặp nhau nữa nếu có gặp thì cũng xem như người dưng đi.
Nói xong Thẩm Minh Nguyệt mở cửa xuống xe ngồi trong xe ánh mắt của Hàn Nhật Thiên vẫn dõi theo cô đến khi bóng cô khuất hẳn hắn mới luyến tiếc không nhìn nữa.
Tâm trạng của hắn thực sự rất tệ hắn rút một điếu thuốc ra hút ngồi trong xe đăm chiêu suy nghĩ:" Em thực sự là nhẫn tâm mà! nhưng em đã vướng vào tôi thì em mãi mãi là vợ của tôi vị trí Hàn thiếu phu nhân cũng chỉ có mình em. Em là của tôi chỉ của riêng một mình Hàn Nhật Thiên này mà thôi.
Đứng một lúc lâu dưới khu chung cư của cô hắn cũng lái xe về
Về đến nhà tắm rửa sạch sẽ lên mạng tham gia vào groups cua lại vợ cũ.
Hàn Nhật Thiên cũng cảm thấy mình rất nực cười ai đời nào lại lên mạng tham gia vào groups quái quỷ này không biết nhưng biết sao được về chuyện kinh doanh hay những vấn đề liên quan đến kinh tế hắn rất rành nhưng về tình cảm thì hắn không có chút kĩ năng nào.
Sáng hôm sau tại Hàn thị
- Trợ lý Vương chuẩn bị cho tôi một bó hoa hồng
Vương Thần thắc mắc không biết sếp mình sẽ làm gì bèn hỏi lại.
- Anh cần hoa hồng làm gì vậy sếp?
Hàn Nhật Thiên không trả lời mà nhìn Vương Thần bằng cặp mắt YÊU THƯƠNG
Vương Thần cũng nhận ra là mình đã nhiều chuyện nhanh chóng đi chuẩn bị hoa
- Tôi biết rồi , tôi đi ngay đây.
Thực ra Hàn Nhật Thiên mua hoa là để tặng cho cô hắn muốn theo đuổi cô lại
Trợ lý Vương đưa hoa tới cho hắn Hàn Nhật Thiên nhận hoa lái xe đến công ty của cô đợi cô tan làm
Mọi người đều ganh tị không biết cô gái nào mà lại được chàng trai đẹp trai ga lăng đứng thật không công bằng với họ mà.
Tầm mười phút sau Minh Nguyệt tan làm.
Vừa bước xuống sảnh cô đã thấy Hàn Nhật Thiên đứng đợi vì không muốn dính líu gì đến hắn nữa cô liền tránh đi chỗ khác thấy cô có vẻ đang trốn tránh mình Hàn Nhật Thiên chạy lại nắm tay cô
Thẩm Minh Nguyệt giận hét lên
- Anh làm gì vậy bỏ tay tôi ra
- ......
Đứng giằng co với hắn một lúc cũng không ăn thua cô bất lực để hắn lôi vào trong xe.
Vào trong xe hắn để cô ngồi lên ghế phụ ánh mắt của cô đã va vào con gấu bông trong xe cô nhận ra con gấu bông này nó ở trong phòng cô sao bây giờ lại nằm ở đây thắc mắc nhưng cô cũng im lặng. Hàn Nhật Thiên ngoảnh lại đằng sau lấy boa hoa tặng cô
- Tặng em này!
- Tôi không thích hoa.
Hắn nhìn cũng biết cô nói dối vì lúc trước cô còn trồng hoa trong vườn nhà hắn kia mà.
- Em nói dối rõ ràng là rất thích mà
Anh này kì ghê chả nhẽ ăn trộm lại nhận mình lấy.
- Tôi...*ọc ọc ọc*
Thật là xấu hổ mà vốn dĩ định lạnh lùng với hắn nhưng cái bụng lại thành thật aaaa xấu hổ quá
Hàn Nhật Thiên cũng biết cô đói bụng liền dẫn cô đi ăn.
- Để anh dẫn em đi ăn em muốn ăn gì?
Thẩm Minh Nguyệt không nói gì hắn không biết cô muốn ăn gì nên chở cô vào đại một quán ăn lề đường