Tin nhắn vừa gửi đến Hàn Nhật Thiên liền mở ra xem thấy vợ mình cùng một người đàn ông khác quần áo xộc xệch đang nằm trên một chiếc giường. Mặt hắn xuất hiện cơn tức nhanh chóng Hàn Nhật Thiên nắm chặt tay lại đến nổi nổi cả gân xanh, hắn lấy áo vest rồi nhanh chóng đến khách sạn
Vừa bước vào Hàn Nhật Thiên thấy Minh Nguyệt đang nằm ở trên giường người đàn ông đó không thấy nữa hắn đi lại lật tung chăng lên hét lớn:
- Thẩm Minh Nguyệt cô đang làm cái quái gì vậy? mau dậy ngay cho tôi.
Cô lờ mờ tỉnh dậy thấy đằng sau gáy rất đau cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì
- Ưm! có chuyện gì vậy?
- Ha! cô còn giả vờ giả vịt gì nữa?
Cô không hiểu hắn nói cái gì không phải hắn bảo cô đưa tài liệu đến khách sạn này hay sao
- Anh nói cái gì vậy? ban nãy tôi còn đứng ở bên ngoài mà
Hàn Nhật Thiên tức giận ném chiếc điện thoại về phía cô. Minh Nguyệt cầm lên xem thấy mình và một người đàn ông khác quần áo không được hẳn hoi cho lắm.
Cô vội vàng giải thích
- Tôi không biết tại sao mình lại ở đây, tôi không làm gì có lỗi với anh cả tôi bị người khác hãm hại anh tin tôi đi.
Cô vừa khóc vừa cầu xin hắn nhưng Hàn Nhật Thiên tỏ vẻ không tin tưởng cô nhìn vẻ mặt tức giận của hắn giống như muốn bóp chết cô tại đây ngay và luôn.
- Hừ! chứng cứ rành rành mà cô còn chối đúng là loại đàn bà trắc nết.
Nói xong hắn vùng vằng rời đi bỏ mặc cô một mình ở khách sạn
Cô biết mình đã bị hại vì ngay lúc đầu cô đã cảm thấy nghi nghi rồi không ngờ nó lại đúng với suy nghĩ của cô
Thẩm Minh Nguyệt chỉnh sửa lại quần áo rồi vội vàng rời khỏi khách sạn về nhà giải thích với hắn cô không bị người đàn ông đó làm gì cả vì cô biết khi làm sẽ rất đau nhưng cô không cảm thấy điều đó
Cô ngồi đợi hắn đã 11h mà hắn vẫn chưa về không biết hắn đã đi đâu cô vừa lo lắng vừa sốt ruột tầm 12h hơn hắn trở về nhà trong tình trạng say khướt nhưng không đi một mình mà bên cạnh còn có một người phụ nữ ăn mặc hở hang thấy hắn đi loạng choạng cô nhanh chóng lại đỡ
- Anh uống kiểu gì mà say thế? để tôi đỡ anh
Hắn hất Thẩm Minh Nguyệt ra làm cho cô mất cân bằng ngã nhào ra sàn nhà
- Cô tránh ra đừng đụng vào tôi thật kinh tởm
Người đàn bà thấy Hàn Nhật Thiên đẩy cô được đà lấn tới lên tiếng
- Cô nghe thấy chưa? Thiên chỉ có mình tôi là đủ rồi, cô chỉ là kẻ thay thế tôi thôi.
Hàn Nhật Thiên mắt nhắm mắt mở lại nhìn ả thành Thẩm Minh Nguyệt không chần chừ mà hôn ả trước mặt cô
Thấy vậy cô đứng dậy chạy lên lầu với đôi mắt giàn giụa nước mắt
- Tôi rõ ràng là không bị người ta làm nhục mà tại sao anh lại không tin tôi chứ
Từ hôm đó Hàn Nhật Thiên trở nên lạnh nhạt với cô đến nổi đi làm cô phải bắt xe buýt. Thi thoảng hắn còn dẫn người phụ nữ khác vào phòng hôn hít trước mặt cô mà không biết việc mình làm là rất xấu hổ
Thẩm Minh Nguyệt muốn giải thích với hắn nhưng hắn không muốn nhìn mặt cô và không muốn nghe bất cứ lời nói nào từ cô
______
Một tháng sau mọi người trong công ty đều biết chuyện của cô và hắn mọi người dần trở nên xa lánh cô nói những lời khó nghe xúc phạm đến cô
Một số người làm cùng chỗ cô ngày trước vẫn tin cô bị hại vì từ trước tới giờ cô đối xử với bọn họ rất tốt họ cũng cảm nhận được vì vậy họ càng khẳng định cô bị hại.
Những lời nói của đám nhân viên cứ lảng vảng trong đầu hắn
" Minh Nguyệt cô ta có chồng làm chủ tịch mà còn đi ngoại tình thật là không biết hưởng thụ"
" cô ta thật ngu ngốc "
Những lời bàn tán về cô khiến hắn càng thêm tức giận cô làm hắn quá thất vọng.
Buổi chiều cô đi dạo trên đường suy nghĩ những chuyện đã xảy ra với cô nghĩ đến lại thấy ấm ức rõ ràng là cô không làm điều gì có lỗi với hắn cả tại sao hắn lại không tin cô chứ.
Đi một lúc trời tối cô cũng về nhà nhưng không thấy bóng dáng hắn đâu?
- Quản gia anh ấy đâu rồi?
- Thưa tiểu thư thiếu gia anh ấy đi làm chưa về ạ