Em Là Của Anh, Vì Đó Là Định Mệnh!!!

Chương 2




-"Tiểu Dii à " Bà Thanh Nói

-" Dạ Mẹ đợi con chút " Di dii đáp lại

-" Cái con bé này lớn rồi mà sao chậm chạp thế hả con "

Một cô gái từ trong nhà chạy ra, với mái tóc màu màu Vàng nắng đáng yêu làm gợi lên làn da trắng hồng của cô. Đôi mắt màu tím hạnh phúc làm cô thêm nổi bật.

"Conn Đi Học Đây mẹ " Dii Dii Cười Đáp Vui vẻ, trên ng cô đang mang một bộ váy đầm phục tầm thường nhưng lại lộ ra đôi chân thon gọn trắng nõn của cô.

Bà thanh đưa cho cô một ổ bánh mì rồi nói:" Này vừa đi vừa ăn kẻo bụng đói bây giờ "

-Thanhk mẹ con đi đây iuu mẹ quá >< moa moa Nó đáp rồi đặt đôi môi mỏng lên má bà thanh

Min: Đọc Tiếp nhé

---

===

---

Trên Đường đi

Reng Reng

" Alo mày hả nhi... K cần qua chở tao đâu...Trường m xa hơn trường tao mà..." Nó đáp

" Tao đã bảo là m chuyển qua trường tao học chung với tao đi... Học phí tao trả cho... K phải tao thương hại mà là coii như cho m mượn cũng đc... Ừm vậy th " Cô nói lại

" Thôi ráng học đi tao nghe nói bên trường m có nhiều SOÁI CA của mày lắm mà còn đòi tao làm gì " Nó dở giọng treo đùa

" Cái con điên này -.- Chọc tao hoài tao có Có ng tình rồi cần gì mấy ảnh " Cô đáp

" Ai vậy đừng nói là tao nkoo " nó cười

" Đúng rồi thông minh đấy cháu " cô chọc

Ở Nhà Bà Thanh

" Ủa sao sách Sử của Dii Dii nhà mình lại ở trên bàn, chẳng phải hôm nay nó học môn này sao hay là con bé để quên phải gọi điện cho nó mới được " Bà Thanh cầm đth lên bấm số nó

1s 2s 3s

Bên đầu kia bắt máy với giọng hoảng hốt

" Mẹ hả con để quên cuốn sách sử trên bàn rồi... " Nó vội vàng nói

"Cái con bé này lớn rồi còn lề mề như vậy, để mẹ đem lên trường cho. con đứng trước cổng đợi mẹ nha " Bà thanh mắng thương nó.

"Phiền mẹ quá" Nó nói

Trường nó cũng k xa nên bà thanh vội mang cuốn sách chạy đến. Vừ đến nơi bà thanh đưa cho nó quyển sách rồi nói " Vừa kịp giờ rồi, thôi con vào lớp đi "

" Cảm ơn mẹ, Con đi nha tạm biệt mẹ " Nó vừa nói vừa vẫy tay chào bà thanh rồi chạy vào cổng

" Cố Học Tốt Nha Dii DIi Của Mẹ " Bà thanh mỉm cười hiền hậu rồi vẫy tay chào lại nó

Nó Ngơ người rồi vui vẻ nhìn bóng lưng của mẹ mình khuất khỏi mắt

Trên Đường Về Nhà, Chiếc xe màu đen phóng nhanh quá nên laoo vào một người phụ nữ.

*Rầm*

K ai khác chính là bà Thanh...

Min: Xin Chào các Bạn cuối cùng truyện của mình đã được duyệt, Mong các bạn ủng hộ nhé