( H )
Edit: TrangQA830810
Thiến Lệ vốn định ở nhà họ Phương ăn nhờ ở đậu một thời gian, kết quả vẫn bị em trai tìm tới cửa.
Khi đó Thiến Lệ đang nhàn nhã vừa cắn hạt dưa vừa xem tivi, liền thấy gương mặt tuấn tú của em trai bỗng đâu xuất hiện.
Thiến Lệ miệng há to ngạc nhiên nói " Em tới làm gì? "
Tương Ngôn Tân gằn từng chữ một " Em đến đưa chị về nhà "
Thiến Lệ bị khí thế trên người em trái áp đảo, bị dọa lùi lại mấy bước " Không cần, chị ở nhà Hân Ngữ chơi vài ngày, em mau trở về đi "
Tương Ngôn Tân không để ý đến lời Thiến Lệ nói, túm lấy tay cô kéo về phía cửa. Thiến Lệ cầm hạt dưa trong tay quăng lên người em trai, vừa sợ vừa giận nói " Em lại phát điên cái gì, ai dám ở cùng tên biến thái chứ, mau đem hàng dự trữ quý giá của chị trả lại "
Khí lực của con trai mạnh hơn con gái rất nhiều, Thiến Lệ rất nhanh bị kéo đi. Phương Hân Ngữ muốn đi cản Tương Ngôn Tân, bị Phương Tử Ngôn chặn lại.
Phương Tử Ngôn trầm giọng nói " Để bọn họ đi đi "
" Nhưng Thiến Lệ không chịu mà "
Phương Tử Ngôn không nói tiếp, chỉ ôm lấy em gái ngồi lên ghế sa lon. Phương Hân Ngữ yếu ớt tựa vào lồng ngực anh, bị anh trai giở trò vỗ về trêu chọc, có chút khó hiểu hỏi " Tương Ngôn Tân làm sao biết Thiến Lệ ở nhà mình "
Phương Tử Ngôn vẫn tập trung vào việc cởi quần áo Hân Ngữ, bất quá nghe cô nói xong, khóe môi nhẹ nhếch lên khó nén nụ cười vui vẻ. Phương Hân Ngữ dường như đã hiểu ra điều gì đó, quay mặt đi không thèm để ý đến anh trai. Phương Tử Ngôn đem quần mình thoát ra, tách hai chân Hân Ngữ rất nhanh để cự vật xâm nhập
" Chuyện của hai người họ dù sao cũng phải giải quyết, chuyện của anh và em cũng phải từ từ tính "
Thiến Lệ thật nhanh bị bắt trở về nhà, tức giận đến vung tay cho em trai một cái tát " Thế nào lại có loại em trai như vậy "
Tương Ngôn Tân mày không nhíu, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Thiến Lệ. Thiến Lệ bị nhìn chăm chú tới da gà đều nổi lên, chuẩn bị chạy về phòng lại bị Tương Ngôn Tân kéo lại.
Tương Ngôn Tân lạnh lùng nói " Chị mấy ngày nay tránh mặt em làm gì "
Khuôn mặt Thiến Lệ xanh lét, rũ mắt chẳng biết đang suy nghĩ cái gì. Tương Ngôn Tân đem cô kéo đến trước mặt " Chị có phải đã biết cái gì đó đúng không "
Thiến Lệ ngẩng đầu, trợn mắt phẫn nộ nói " Người cưỡng gian chị là em có đúng không "
Tương Ngôn Tân ngẩn người " Chị đã nhớ ra "
Thiến Lệ như bị sét đánh không ngừng đấm đá em trai " Thật là em, vì sao lại làm như vậy, chị là chị của em, em cư nhiên cường bạo chị ruột của mình "
Tương Ngôn Tân không có động tác né tránh, vô lực nói " Cuối cùng không gạt được chị, nhưng chị đã nghĩ lại chưa, chị cho là lúc đó em tình nguyện sao "
Thiến Lệ cả giận nói " Chị không tin em không quản được phía dưới của mình, em chính là thích loạn luân, em là tên biến thái bệnh hoạn "
Tương Ngôn Tân nắm chặt cánh tay Thiến Lệ, đẩy cô ngã trên sô pha, sau đó đè lên người cô " Chị nói em thích loạn luân, tốt lắm, em sẽ làm cho chị xem, dù gì cũng đã làm một lần, thêm lần nữa có sao đâu "
Sự việc phát sinh sau đó đối với Thiến Lệ đơn giản chỉ là cơn ác mộng. Tương Ngôn Tân một tay có thể giữa chặt lấy hai tay Thiến Lệ, hai chân vùng vẫy cũng bị anh ngăn chặn. Áo cô bị Tương Ngôn Tân xé mở, quần bị giật bung nút toàn bộ vứt xuống đất, quần lót trực tiếp bị kéo tận gối, vùng tam giác xanh đen huyền bí lộ ra .
" Không muốn, đừng đụng chị, em là em ruột của chị " Thiến Lệ vô lực, khẩn cầu.
Tương Ngôn Tân cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô " Nếu là chị, vậy em sẽ nhẹ nhàng một chút "