Edit: TrangQA830810
Cuối tuần này thật buồn chán, Phương Hân Ngữ lôi kéoanhtraiđang tưới cây trong vườn, làm nũng muốn ra ngoài chơi. Phương Tử Ngôn giơ nhẹ tay lên, đemnước trong bình tưới phun trên mặtemgái, mặc dù chỉ là một chút, lại chọc cho Phương Hân Ngữ giống như con mèo nhỏ nhảy dựng, phóng về phía sau cáchanhtraimột khoảng rất xa la hét
"Anhhai,anhthật xấu tính lắm lắm ..."
Nhìn khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn tựa như hoa, dính vài giọt nước trong suốt lấp lánh, bọt nước theo gò má lướt êmdịuxuống cổ, cuối cùng lẩn mất vào giữa hai khoảng ngực thần bí gợi cảm.
Ánh mắt Phương Tử Ngôn sâu thẳm, đưa tay mò lên vùng eo thon nhỏ, tay còn lại vuốt ve núi đôi hấp dẫn nói" Dường như bó chặt một chút, là lớn thêm à? "
" Ở đâu mà lớn lên, rõ ràng làanhhai ngày hôm qua bóp sưng thì có "Phương Hân Ngữ tự nhiên đáp lại, cô rất ngây thơ hoàn toàn không biết lời nói của mình có bao nhiêu gợi tình.
Hạ thân Phương Tử Ngôn bỗng chốc căng thẳng, nhịn xuống thú tính đang cuồng cuộn dâng lên, nhéo cằmemgáinói" Không muốnanhhai ngay tại chỗ này làmem, thì đừng nói vậy nữa "
" Hả..." Phương Hân Ngữ không hiểu cái gì, kinh ngạc lấy tay che miệng lại, mờ mịt luống cuống cúi đầu.
"Emkhông phải muốn ra ngoài chơi sao,anhhai đi cùngem" Phương Tử Ngôn lôiemgáingồi lên chiếc Lexus củaanh, hướng về phía trung tâm thành phố thẳng tiến.
Phương Hân Ngữ vừa ngồi xuống xe liền hưng phấn không thôi, ôm cánh tayanhtrainhún nhảy vài cái. Người bên ngoài nhìn vào, chỉ thấy Phương Tử Ngôn bề ngoài đẹptrai, thành thục nội liễm, còn Phương Hân Ngữ nhỏ nhắn xinh xắn mới cao đến ngựcanhtrai, thoạt nhìn chưa trưởng thành, cho dù cử chỉ vô cùng thân mật, sẽ chỉ làm người ta liên tưởng hai người là quan hệanhtraiemgái.
" Có đói bụng không? Đi ăn trước, nghỉ ngơi chút xíu? "
Thời gian không sai biệt lắm đã đến buổi trưa, Phương Tử Ngôn nghiêng đầudịudànghỏiemgái.
" Chưa đói bụng,emcòn có thể đi thêm một lúc "
Thấy sức chiến đấu tràn đầy củaemgái, vui vẻ trên mặt Phương Tử Ngôn chợt tắt,anhchỉ vào một cao ốc phía trước nói" Thật nhiều sức lực, hay chúng ta lên đó mua sắm "
Phương Tử Ngôn mang theoemgáilên lầu hai khu quần áo nữ, trực tiếp đi vào một cửa hàng bán đồ lót, Phương Hân Ngữ nhìn những nội y màu sắc sặc sỡ cả buổi chưa chọn được cái nào.
Trước kia quần áo lót đều làanhhai mua, cho đến bây giờ Hân Ngữ chỉ việc lấy mặc, thậm chí cô từng hoài nghi, nếu không cóanhtraibản thân mình làm cách nào sống sót.
Phương Tử Ngôn tiện tay cầm lên một món, đưa vào trong tayemgái, nhướng mày chỉ về phía phòng thử đồ" Đi thử cái này xem "
Phương Hân Ngữ ngoan ngoãn nghe lời cầm lấy đi vào phòng thử" Dạ,anhhai "
Một bên cô phục vụ chậc chậc khen ngợi" Bây giờ còn cóanhtraitốt như vậy, giúpemgáichọn nội y "
Vừa nói xong, Phương Hân Ngữ trong phòng thử đồ đột nhiên kêu "Anhhai, vào giúpemmặc đi "
Phương Tử Ngôn nghe vậy chỉ thản nhiên đi vào trong, hai tròng mắt của nhân viên phục vụ thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
Chuyện này...haianhemnày tình cảm quá tốt đi ...
Bởi vì mỗi sáng thường là Phương Tử Ngôn giúp cô mặc quần áo, nên Hân Ngữ luôn hành động theo thói quen.Anhtừ phía sau lưng Hân Ngữ giơ tay bắt lấy, lại giống như lơ đãng xoa nắn.
Trải qua thời gian dạy dỗ củaanhtrai, cơ thể Hân Ngữ dị thường mẫn cảm, mà trên người cô mỗi một nơi đều quá quen thuộc với Phương Tử Ngôn,anhnắm rõ những điểm nhạy cảm dễdàngkhơi dậy dục vọng trong cô, chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào thân thể Hân Ngữ đều khô nóng khó nhịn.
Nhịn không nổi Hân Ngữ bật ra tiếng rên rỉ, quần áo ngoài đã thoát ra, trên người cô chỉ mặc quần lót nhỏ, hai chân kẹp lại chặt chẽmasát, một màn này đều rơi vào trong mắt Phương Tử Ngôn.
Phương Tử Ngôn ở bên tai Hân Ngữ, dùng âm thanh chỉ mình cô có thể nghe thấy, đầu độcemgái
" Có muốnanhở trong này làmem"