Em Đừng Hòng Chạy

Chương 57: Hôn lễ của hắn .




Cố Gia.

- Để qua bên đó.

- Cái đó treo lên trên đi.

Cố Miên vui vẻ chạy khắp nhà chỉ bảo, nhắc nhở người làm chuẩn bị chỉnh chu từng vật trang trí trong nhà một cách cẩn thận. Tất cả hành động của cô đều bị Cố Trạch nắm trọn, anh đứng trên lầu âm thầm theo dõi cô em gái nhỏ của mình …Rất lâu rồi,sau khi ba mẹ anh mất em gái anh mới trở lên vui vẻ như vậy. Anh thấy em gái vui vẻ như vậy bản thân không biết đã làm đúng hay sai nữa …! Liệu em gái anh có hạnh phúc?..Liệu Lục Cảnh Thành có yêu thương con bé …

- Bình hoa đó để trên bàn.

- Miên Miên

Vừa nghe được giọng nói ân cần của Cố Trạch, Cố Miên đã hớn hở chạy lên phía anh.

- Anh hai, ngày mai đám cưới rồi …ngày mai em sẽ là một cô gái hạnh phúc nhất ở đất BangKok này…bạn bè em sẽ phải ghen tị với em cho xem.

Nghe giọng điệu vui vẻ của em gái, Cố Trạch đượm buồn, anh khẽ xoa đầu cô em gái nhỏ …em gái của anh có một chút kiêu căng, không vừa lòng người khác nhưng đối với anh Cố Miên vẫn là một cô em gái nhỏ nhắn, cần được nuông chiều, bảo vệ từ anh…

Thấy anh trai không nói gì khiến Cố Miên có chút khó chịu, cô đập vào bả vai anh khiến anh đánh tan đi suy nghĩ trong đầu quay lại thực tại với cô em gái đang đứng trước mặt.

- Em đang nói chuyện với anh đấy.

- à ừ! Em đi chuẩn bị đi ngày mai sẽ mệt lắm đấy. Anh có việc phải ra ngoài.

- ơ…

Nhìn anh trai nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi nhà làm cô chỉ khẽ thở dài rồi liền về phòng chuẩn bị đồ cho ngày mai.

- Phu nhân Lục Thị, ta tới đây.

- --------

Rạng sáng tại Khu E

Khu E vốn là nơi thành lập một nhà máy sản xuất vũ khí lớn ở BangKok nhưng sau 6 năm dừng công tình xây dựng. Nơi đây chính xác là một nhà máy bỏ hoang rộng hơn 18.000m2.

- ----

Ngữ Âm lờ mờ mở mắt ra, trước mắt cô chính là một nhà máy bỏ hoang đã xuống cấp, tồi tàn, mục nát.Hai tay cô đều bị trói chặt vào một chiếc trụ của công trình nhà máy. Mới chỉ ngước nhẹ đầu lên cảnh tượng trước mặt đã khiến Ngữ Âm nghẹn ứ cổ họng lại …

Cảnh Kỳ bị bọn chúng hành hạ, đánh đập dã man rồi treo lửng trước mặt Ngữ Âm,…quần áo cô bị bọn chúng xé rách tả tơi mảnh che mảnh khỏa không chứng kiến cũng đủ hiểu bọn chúng đã dở trò hèn hạ gì với cô gái ấy…

- K…kỳ …Kỳ…

Ngữ Âm đau đớn thu chân vào lồng ngực, hai hàng lệ rơi không ngừng xuống má …tại sao Quáng Quang có thể tàn độc như thế chứ…tất cả những người xung quanh cô…từng người, từng người một đều bị người của ông ta hành hạ sống không bằng chết …chết không toàn thây…như vậy chứ …tại sao chứ?

Một luồng ánh sáng chói bất ngờ xuất hiện, cô theo phản xạ khẽ nhắm tịt mắt xuống. Tiếng bước chân dồn dập, dồn dập đang dần đến gần cô hơn. …

- Tô Hạ.

- …

Người đứng trước mặt cô vừa có chút quen thuộc lại vừa có chút xa lạ. Cô chỉ mới chạm mặt với người đàn ông đã vội quay đầu đi …đó là ba cô. Tô Dĩnh Dương, ông ta được ra tù rồi sao … Tại sao ông ta lại có mặt ở đây…Quáng Phiên giúp ông ta sao…hàng ngàn câu hỏi xuất hiện trong đầu cô khiến tâm trí cô dường như hỗ loạn.

- Con gái à, ba…

- Đừng gọi tôi là con gái …tôi không phải con gái ông.

Hốc mắt cô đỏ lòm, dù đã bị chói chặt nhưng cô liên tục ép bản thân lại thu nhỏ người lại tránh xa bàn tay của ông ta động lên cô. Toàn thân cô run nhẹ, cô rất sợ, sợ rằng bọn họ biết cô có con…bọn họ có thể cướp đi đứa nhỏ bất cứ lúc nào…bọn họ có thể giết mẹ cô, chị gái cô và thậm chí là đứa con chỉ mới là một cục máu trong bụng cô…sự sợ hãi liên tục thúc đẩy cô phải bảo vệ sự bình an cho đứa trẻ này…

- con không thắc mắc vì sao Lục Cảnh Thành luôn muốn giết Quáng Quang sao?

- Tôi chỉ thắc mắc tại sao ông lại giết chị và mẹ tôi thôi … Tô Dĩnh Dương, ông ác lắm.Ông không khác gì một con cầm thú cả …có lẽ còn hơn cả cầm thú ấy chứ.

Ngữ Âm cười khổ, hai mắt đã dàn giụa nước mắt tự bao giờ không hay … Nhắc đến chị gái và mẹ cô không còn từ gì ngoài từ hận người đàn ông trước mặt mình …

- Mẹ của Lục Cảnh Thành là Đồng Linh, người vợ đầu tiên của Quáng Quang… Bà ấy bất chấp sự phản đối của gia đình yêu đương qua lại với con trai riêng của tập đoàn Q, Quáng Quang… Sau đó không lâu bà ấy bị ép cưới cho Lục Cảnh Mục …chưa đầy 1 tháng phát hiện có bầu với Quáng Quang …cả Lục Thị biết liền đuổi bà ấy ra khỏi Lục Thị …một thời gian sau bà ấy qua đời vì mất máu quá nhiều trong kì sinh nở … Quáng Quang biết vợ mất ông ấy bỏ vợ, đem con để trước cổng Lục Thị …bán công tay trốn sang nước ngoài lập nghiệp …! Lục Cảnh Thành chính là đứa con mà ông ấy bỏ rơi năm đó …hắn so với ông ấy còn mạnh hơn nhiều.

Ngữ Âm im lặng, cô vừa được nghe thứ quái quỷ gì đây …Quáng Quang và Lục Cảnh Thành là cha con sao? Cô hoàn toàn không tin vào tai mình nữa …vậy Quáng Quang cử cô sang đây làm nhiệm vụ không lẽ…đều nằm trong kế hoạch của ông ta…!!

- tôi muốn ông kể lí do vì sao lại giết chị gái tôi …tại sao lại giết mẹ tôi? Tại sao vậy Tô Dĩnh Dương. Họ rất yêu thương ông mà, họ …yêu …ông hơn mạng sống của họ vậy mà ông nhẫn tâm…giết họ. Tại sao vậy …?

- Họ PHẢI CHẾT!



Tim cô như thắt lại khi nghe câu nói dứt khoát không chút hối lỗi nào của ông ta. Đây là ba cô ư? Cô bị thực tại quật ngã một cái thật đau đớn … Ông ta không yêu mẹ cô ư? giết mẹ cô ông ta được gì? Giết cả nhà ngoại cô ông ta được gì…? …

- Ông giết họ…chỉ…chỉ vì t…tiền thôi sao?

- Đúng thế, số tiền nhận được cũng không ít đủ để sống phung phí đến cuối đời.

Ông ta không hề cảm thấy có lỗi với những điều làm với gia đình cô ngược lại vô cùng bình thản, đắc ý với những thành tựu mình vừa làm được … Tâm cô như chết lặng. Chỉ vì một chữ tiền ông ta sẵn sàng bán đứng cả vợ con mình, giết vợ giết con lòng cô chua xót tận cùng …

Cô đã từng rằng ông ta chắc chắn có nỗi khổ riêng mới làm thế nhưng khi tận mắt chứng kiến đoạn clip đó…chính tai cô nghe những lời thú nhận của ông niềm tin của cô như vỡ vụn. Ông ta không giết cô của 20 năm trước nhưng chắc chắn sẽ giết cô vào 20 năm sau… Nhìn lại gia đình cô chỉ biết cười khổ, cười lên sự bất hạnh của mẹ vì sai lầm khi yêu ông ta, cười lên sự tin tưởng kỳ vọng của gia đình vào ông ta …cười lên số phận bi thảm của họ, nơi mà cô gọi là nhà chỉ vì một lý do ích kỷ của ông ta đã khiến cô không có nơi để về, khiến cô trở thành đứa trẻ mồ côi bị ép làm vật tiêu khiển của người ta suốt 20 năm trời…

- Thả …cô ấy ra.

- Thay vì con lo cho cô ta tại sao không lo cho chính bản thân mình. Bị Lục Cảnh Thành vứt bỏ như một món đồ cũng không hay biết gì …con nặng tình thật đấy. Con nghĩ cậu ta yêu con thật sao? Con nghĩ cậu ta …

- Đừng nói nữa!!

- Tô Hạ. Dù gì sau ngày hôm nay cậu ta cũng là người đàn ông đã có vợ, con vẫn còn níu tiếc cậu ta sao?

Ngữ Âm không hiểu ông ta đang nói gì, Lục Cảnh Thành có vợ? …điều đó là không thể. Hắn…

- Cậu ta cho người đưa con ra khỏi biệt thự để tổ chức đám cưới với con gái tài phiệt thế mà con lại ngu ngốc nghĩ hắn đang bảo vệ con sao? Hạ Hạ con nghĩ kĩ đi theo ba hay cậu ta.

Suy nghĩ của cô chưa kịp trấn an cô, lời nói của Tô Dĩnh Dương đã khiến cô sụp đổ… Hắn cưới người con gái khác?. Đây là lý do hắn càng ngày đẩy cô ra xa hắn sao… Đây là Lục Cảnh Thành mà cô biết sao hắn chưa từng hèn hạ đến thế …

- …

- Xem đi rồi cho ba biết câu trả lời của con.

Những tấm ảnh sắc nét in rõ mặt Lục Cảnh Thành, hắn cầm bó hoa đứng trước cổng Cố Gia …hắn cưới Cố Miên sao,con gái tài phiệt này đúng là rất đáng cưới. Cô cười nhạt dùng chân hất hết đống ảnh sang một bên, lạnh giọng nói.

- Tôi từ trước đến giờ chỉ theo bản thân mình. Dù có chết cũng vẫn vậy.

- Được. Được lắm. Con sẽ phải hối hận vì quyết định ngày hôm nay.

Tô Dĩnh Dương đi về phía Quáng Phiên bàn luận một hồi lâu sau đó mới rời đi. Sau khi ông ta rời đi Cảnh Kỳ liền được người của bọn họ thả chói ném xuống nằm cạnh cô …nhưng cũng vì thế canh gác càng nhiều xung quanh bọn họ hơn.

Ngữ Âm nhìn cô gái nhỏ trước mặt mà đau xót tột cùng …Lần này đối với cô đúng là một đi khó có thể trở về …khó giữ được tính mạng của cả ba người…

Nhớ lại câu nói của Tô Dĩnh Dương, cô đau lòng nhìn xuống bụng mình … Cô và đứa trẻ này sẽ đi về đâu đây cứ nghĩ đến thôi nước mắt cô lăn dài xuống má. Sự mạnh mẽ, kiêu ngạo ngày trước hoàn toàn bị đánh đổ khi cô biết chân tướng sự thật năm đó…khi cô biết yêu hắn…người đàn ông cô đã luôn dặn lòng tránh xa tình cảm cá nhân. Cho đến bây giờ tất cả đối với cô như thể là một mớ hỗn lộn khó lòng gỡ …



[ Biệt Thự Ngoại Thành ]

Đứng trước cổng biệt thự, vô vàn loài hoa được bày trí cẩn thận và tỉ mỉ. Không gian bên trong được trang trí bằng hoa trang nhã và ánh sáng dịu nhẹ, tạo nên một không khí lãng mạn, thân mật và vô cùng thân mật. Âm nhạc được chơi trong buổi lễ thật mê hoặc và rõ ràng.

Hôn lễ của bọn họ diễn ra rất suôn sẻ, tràn ngập lời chúc phúc của bạn bè cô dâu. Sau lời thề vợ chồng, Lục Cảnh Thành do dự xỏ chiếc nhẫn cưới vào tay Cố Miên …

Cố Miên hôm nay rất xinh, cô lộng lẫy trong chiếc váy cưới đuôi cá trắng được thổi hồn bằng ngôn ngữ thiết kế sang trọng và độc đáo. Phía sau được gắn một chiếc nơ lớn phía sau tạo điểm nhấn cho cả chiếc váy và người mặc nó.

Nhìn về phía Lục Cảnh Thành như mất tập trung Cố Miên nhẹ nhàng nắm lấy tay anh mỉm cười.

- Anh A …

- ừm.

Hắn định thần lại tâm trí cầm chiếc nhẫn trong hộp chầm chậm đeo lên tay Cố Miên dưới sự chúc mừng của bạn bè và người thân …Cố Miên giờ hạnh phúc hơn bao giờ hết, cô rưng rưng nhận lấy chiếc nhẫn đeo lên tay Lục Cảnh Thành.

Chứng kiến em gái được hạnh phúc Cố Trạch trong lòng cảm thấy được an ủi phần nào. Anh chỉ mong em gái tìm được bến đỗ hạnh phúc, một người yêu thương thật lòng.Nhưng với người đàn ông trước mặt anh, cũng là người bạn vào sinh ra tử của anh …anh không chắc hắn sẽ cho con bé hạnh phúc mà con bé ao ước …

- Hôn đi!

- Hôn đi! Hôn đi.

Vào thời khắc tưởng trừng như lãng mạn nhất của hôn lễ, Cảnh Ngũ lại vội vàng áp sát tai Lục Cảnh Thành nói gì đó …rất quan trọng.Hắn vừa nghe xong đã lập tức bỏ mặc Cố Miên rời khỏi hôn lễ trước sự ngạc nhiên của mọi người.

- Chú rể bỏ đi rồi. - sao thế.

- Sao tự dưng lại bỏ đi thế.

- Có chuyện gì sao?. - Tôi không biết.

Cảnh Nhị quan sát qua liền đi xuống ngăn cản Cố Trạch và người của anh lại để Lục Cảnh Thành au chóng rời khỏi biệt thự.

- LỤC CẢNH THÀNH! Mẹ kiếp cậu đã hứa gì với tôi hả?

- Ngài Cố! xin hãy bình tĩnh nghe tôi nói.

- Cậu nói xem nếu người đó là em gái cậu, cậu có bình tĩnh được không?

Lục Cảnh Thành bỏ ngoài tai lời của Cố Trạch mà nhanh chóng lên xe rời đi.

Cố Miên lúc này như sụp đổ hoàn toàn, cô đứng bơ vơ một mình trên sân khấu trước sự bàn tán, lời ra tiếng vào của mọi người. Trên tay cô vẫn nắm chặt bó hoa tươi mà cô cho là vật may mắn trong buổi lễ hôm nay…

- Cô dâu bị bỏ rơi sao?. - Thật đáng thương mà.

- Thương quá.

- Có chuyện gì hơn chuyện hôn lễ sao?..

- Thật không phải phép

Cô nhìn xuống anh trai đang chống cự, tức giận với bọn họ lại càng chua xót hơn…hai mắt cô đẫm lệ, cô ném phăng bó hoa xuống sàn kéo chiếc váy lên chạy khỏi khuôn viên buổi lễ.

- Miên …Miên.

- Miên Miên

Cố Trạch lo lắng vội vàng đuổi theo cô … Anh có thể làm gì bây giờ đây. Mọi danh dự của em gái hắn đều bị hủy hoại …em gái hắn sau ngày hôm nay sẽ phải đối diện với những gì đây, con bé không tốt sao?