Em Đừng Hòng Chạy

Chương 55: Sự thật được phơi bày 2




Kỳ thẫn thờ bước lại gần giường bệnh A Tam, mới chia ly 2 tiếng trước bây giờ gặp lại anh đã xa cô mãi mãi rồi …Cô im lặng nhìn dáng vẻ an nhàn mắt ngủ im lìm của anh mà tim như thắt lại.

Chỉ trong vòng 1 ngày, bọn khủng bố đó đã tận tay cướp mất hai người anh quý giá của cô …khiến tâm cô như chết lại. Kỳ đưa một tay chỉnh lại mái tóc cho A Tam một tay nắm chặt bàn tay lạnh ngắt của anh giống như một đứa trẻ tìm kiếm sự an toàn vậy.

- Em ra ngoài một chút, các anh…ở lại với anh…ấy nhé.

Cảnh Kỳ không khóc, không ồn ào thứ cô để ý lúc này chính là muốn dành sự im lặng tuyệt đối cho Tam. Sau ngày hôm nay cô không được khóc cô phải vực dậy hoàn thành điều mà các anh ấy chưa thể làm …đúng cô phải làm vậy. Cô phải nghe lời bản thân cô một chút nghe lời lão đại và anh em một chút…vì cô không muốn làm kẻ thất bại

[ Khuôn Viên Bệnh viện ]

" lão đại "

Kỳ xuống đến khuôn viên đã bắt gặp Lục Cảnh Thành đang một mình hút thuốc trên ghế. Cô ngước mặt lấy lại cảm xúc rồi bước về phía Lục Cảnh Thành.

- Lão đại.

- . Ngồi đi



Cô ngồi xuống cũng được một lúc nhưng hai bên đều không mở lời. Cô biết hắn có tâm sự, đôi mắt hắn chưa bao giờ rũ rượi như thế …nghĩ là nói cô liền mở lời hỏi hắn phá vỡ bầu không khí im lặng.

- Ngài có tâm sự sao…

- …

- Chuyện…

Cô còn chưa kịp nói tiếp Lục Cảnh Thành đã cướp lời như muốn nhảy vào cổ họng cô.

- Muốn thắng phải hy sinh, đó là lẽ thường.

Lục Cảnh Thành vứt bỏ điếu thuốc trong tay xuống đất, hắn quay qua nhìn dáng vẻ bơ phờ của Kỳ có chút do dự…

- Đó không phải tâm sự của ngài…

Hắn mỉm cười nhìn Cảnh Kỳ, cánh tay của hắn này biết nhiều hơn hắn nghĩ.

- Đến lúc phải dùng đống tư liệu đó rồi.

- …ngài.

Lục Cảnh Thành đứng dậy, hắn di nhẹ điếu thuốc vừa rồi đến khi nó tàn mới dừng.

- Hai hôm nữa đến Cố Gia hỏi cưới.

- ngài…

Hắn vừa định rời đi Cảnh Kỳ đã lập tức chạy lên chắn trước mặt hắn vẻ mặt vô cùng bất mãn nhìn hắn.

- Không phải ngài yêu A Âm sao? Tại sao lại qua Cố Gia hỏi cưới …Lục Cảnh Thành rốt cuộc ngài bị làm sao vậy …!

- Yêu? Trong cuộc chơi này người nào yêu người đó thua. Thua một cách thảm hại.

Hắn đẩy cô sang một bên xong liền rời đi nhưng lại bị lời nói của cô mà dừng lại.

- Vậy chính bản thân ngài đã thua từ ván đầu tiên rồi. Ngài đã thua một cách thảm thương …



- Lục Cảnh Thành nếu ngài buông bỏ sau này sẽ vinh viễn không bao giờ có lại đâu …

" giống như tôi vậy…hối hận cũng không kịp nữa rồi …"

Đối mặt với câu nói châm biếm của cô hắn không hề phản ứng, ngược lại bỏ đi không ngoảnh đầu.

" mẹ kiếp,bọn họ bị sao vậy,…mọi thứ bị sao vậy …tất cả đều bị khuấy đảo hết cả rồi …"

Kỳ bất lực cô vò chán ngồi sụp xuống ghế lo âu suy nghĩ không thôi.

- -----------

[ Khách sạn Courtyard - Bangkok ]

Quáng Phiên đầu tóc bơ phờ cô co ro một góc trên chiếc ghế sofa nhỏ trong căn phòng, ánh mắt âu lo hướng nhìn qua tấm kính một BangKok xa hoa, rộng lớn nhưng nó không dành cho cô không đón chào cô …

- Phiên Phiên, chuẩn bị hành động thôi.

- Vâng …

Thử hỏi rằng nếu cô không hành động theo lời Quáng Quang liệu mẹ cô có yên ổn liệu có có lành lặn trở về gặp bà ấy không đây …Quáng Phiên nắm chặt khẩu súng lục trong tay, gương mặt trở lên lạnh tanh nhìn Trương Bân.

- Chú cho người đặt boom rồi chứ…

- Mọi thứ xong xuôi rồi. Chúng ta chỉ cần dụ chúng vào đó …

- Được, vậy cứ làm theo lời chú đi.

Trương Bân đưa ra trong người một chiếc điều khiển nhỏ từ xa. Không cần nói cũng biết là điều khiển boom từ xa … Quang Phiên cười dịu rồi đưa tay nhận lấy chiếc điều khiển từ tay Trương Bân.

- Chúng ta khoan hãy đánh rắn động cỏ. Hiện giờ chỉ nên hành động thầm lặng …

- Cháu biết rồi. Chú cứ đi làm việc của mình đi.

Trương Bân vừa rời đi di động Quáng Phiên lập tức vang lên. " Ba " một chữ ba cô mong ngóng lúc cô cần ông nhất ông lại không có mắt giờ đây ông ta lại gọi đến…

- Ba …

- Tìm được chỗ ở rồi chứ?

- Con tìm được rồi…

- Lần này hành động cẩn trọng một chút, hai hôm nữa hãy hành động lúc đó ba xử lý xong bên này khả năng sẽ qua chỗ con.

" khả năng?"

Quáng Phiên im lặng, cô nghi ngờ lời nói của ba cô hơn trước rồi …cô không dám tin hoàn toàn. Ông ấy muốn cô trì hoãn kế hoạch 2 ngày không lẽ đợi người Lục Cảnh Thành tập hợp lại rồi mới kêu cô tới đó tìm chỗ chết …?

- Con biết rồi ba ạ. …à mà ba…

- Để ý một chút đừng để kế hoạch sảy ra vấn đề.

Lời ông ta vừa dứt, điện thoại liền cúp máy ông ta hành động nhanh đến mức cô không có nổi một giây chặn họng ông để hỏi rõ câu chuyện năm ấy…

[ Hungary ]

Quáng Quang ngồi dưới một căn hầm tối, ông ta vừa nhâm nhi vừa thưởng thức một thú vui ở trước mặt.

Lâm Tư bị chói chặt hai tay treo lơ lửng giữa căn hầm, khắp người chỉ toàn máu và những vết thương bầm dập, xước xát nặng nề.

Liên tiếp đó là những tiếng roi gai vút mạnh lên người anh, anh đau đến mức cắn như muốn nát đôi môi mỏng của bản thân.

Quáng Quang muốn thứ mà trước khi chết Lâm Bạch đưa cho anh nhưng anh nào có ngốc đến mức đưa cho ông ta chứ …cái USD đó chính là tội ác của ông ta, quá khứ thối nát của ông ta …sao anh có thể đưa ông ta dễ dành như thế chứ.

- LÂM TƯ! tao có giới hạn của tao mày đừng thách thức tao!

- Tôi…có chết đi nữa…ông cũng không lấy …được thứ ông muốn đâu..

Giọng nói nhỏ đi đôi với hơi thở dồn dập vồ vập vào từng câu nói của anh. Thứ đó đã sớm không còn trong tay anh nữa rồi, anh biết nếu anh đưa ông ta anh cũng sẽ chết không đưa cũng sẽ chết. Chi vậy anh thà chọn không đưa …

Quáng Quang như không chờ đợi được nữa liền ra kí hiệu đưa một tên đàn ông to lớn bước vào căn hầm. Trên tay hắn cần một chiếc bàn nung nhỏ tiến dần về phía Lâm Tư.

- LÂM TƯ! Tao cho mày cơ hội cuối cùng …

- Tôi …nói rồi…dù tôi có chết …ông cũng không lấy được nó đâu…

Trực tiếp một chiếc bàn nung dí thẳng vào lồng ngực anh. Bỏng rát, rách da rách thịt Lâm Tư gào thét trong đau đớn …

- --------------

[ Ngày Mới - BangKok ]

Các anh em tổ chức và Lục Cảnh Thành đều có mặt ở Nghĩa Trang chôn cất đồng nghiệp chỉ có một mình Ngữ Âm ở lại tổ chức.

Cô cảm thấy gần đây bản thân mệt đi rất nhiều, ngủ nhiều hơn trước kén ăn nhưng cô chẳng nghĩ nhiều mà chỉ tập trung vào công việc.

* Cốc Cốc *

- Cô Tô.

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, cô từ bàn làm việc bước đến mở cửa.

- Cô Tô, thứ này được chuyển từ Đông Âu đến cho cô.

Cô không nói gì chỉ gật đầu nhận lấy bưu kiện rồi bước vào phòng. Trên bưu kiện có ghi rõ " Hoa Hồng " thì chắc chắn không thể nhầm lẫn được …

Mở bưu kiện được một nửa hai chiếc USD nhỏ nằm trong góc đã khiến Ngữ Âm chú ý. Cô không do dự mà cắm hai trong hai cái vào máy tính xem nội dung bên trong.

Hình ảnh ba cô Tô Dĩnh Dương dẫn người đến đứng trước cửa nhà ngoại cô gây loạn. Ông ta liên tục đập phá cổng chính để vào nhà cùng những tiếng mắng rủa, sỉ nhục mẹ và gia đình ngoại cô không chút áy náy.

" Trần Lan, con đàn bà đê tiện mày ra đây cho ông "

" Trần Thục, mau giao đưa con gái đê tiện không biết xấu hổ của ông ra đây. "

" Nếu để tôi bước vào cả nhà ông phải chết thay con đàn bà đó."

Ngữ Âm tròn mắt nhìn Tô Dĩnh Dương nhục mạ thách thức gia đình ngoại hai mắt cô nghẹn ứa lệ. Cả người run rẩy không ngừng … Ông ta dùng cái chết chị cô vu tội cho mẹ cô …một con người ghê tởm như ông ta sao có thể sống trên đời này được cơ chứ …

Tiếng nổ lớn xuất hiện trên màn ảnh, Tô Dĩnh Dương dẫn người bước vào nổ súng tàn sát tất cả người làm trong nhà ngoại cô …

" Trần Lan … Nếu không muốn ba mẹ mày chết thì mau ra đây gặp tao."

Ngữ Âm bấu chặt vào con chuột trong tay, nước mắt rơi lã chã xuống bàn phím. Ông ta giết ông bà cô trước mặt mẹ cô trước gia đình cô …kéo mẹ cô ra ngoài đánh đập không chút nể nang …Cuối cùng bà ấy không nhịn được mà phản kháng ông ta liền bị ông ta cho hai nhát dao chính tay kết liễu vợ mình.

" mẹ…"

- Hạ Hạ ngoan, lại đây nào!

- Hạ ngoan của chị. Lại đây nào.

" mẹ …chị, là hai người sao…"

Cô vừa ngước mặt lên hình ảnh mẹ và chị xuất hiện ngay bên cạnh cô họ mỉm cười nhìn cô …dang tay như muốn ôm cô vào lòng an ủi cô …

Ngữ Âm vừa lao đến hình bóng hai người đã biến mất ngay lập tức …cô ngã người xuống sàn, bản thân cô cảm thấy cô cùng tội lỗi giá như lúc đó cô có thể về nhà sớm hơn…ngăn cản ông ta sớm hơn …

- Cô Tô…

Nữ giúp việc mở cửa phòng bước vào nhìn thấy cảnh này liền hoảng loạn, vội đặt bát cháo xuống bàn đỡ cô dậy. Ngữ Âm như không chịu được cú sốc mà ngất lịm đi dưới sàn nhà.

- Cô Tô …cô Tô…người đâu …mau gọi bác sĩ tới đây …cô Tô ngất rồi mau lên …



Hơn nửa giờ sau Ngữ Âm lờ mờ tỉnh dậy, cô vừa mở mắt đã trông thấy nữ giúp việc vui vẻ hứng hở nhìn cô.

- Cô Tô, cô tỉnh rồi.

- Đỡ tôi dậy.

Ngữ Âm vừa ngồi dậy người còn chưa tựa xuống thành giường nữ giúp việc đã niềm nở nói.

- Cô Tô, cô có thai rồi. Em bé rất khỏe mạnh nữa.

Ngữ Âm như sét đánh ngang tai, cô có thai rồi …có thai với Lục Cảnh Thành sao? Nhưng bây giờ không phải là lúc thích hợp có đứa bé…cô nắm chặt tay nữ giúp việc.

- Cô nói thật sao?.

- Vâng. Chính tay bác sĩ Dương khám chắc chắn sẽ không sai đâu ạ.

- Không được nói chuyện này cho bất cứ ai biết …kể cả Lục Cảnh Thành cô biết chưa …

Nữ giúp việc có chút bất ngờ, không phải có thai rất tốt sao? Tại sao cô lại giấu chứ. Nhưng rồi cô lại gật đầu đồng ý với Ngữ Âm giúp cô giấu cái thai này đi.

- Liên lạc với bác sĩ đó, nói những gì tôi dặn là được.

- Vâng.

Đợi nữ giúp việc rời đi, Ngữ Âm mới giữ lại bình tĩnh chạy đến bàn làm việc giấu đi hai chiếc USD và bưu kiện trên bàn…Cô ngồi sụp xuống ghế nhẹ nhàng xoa bụng ngẫm nghĩ rất lâu. Đứa bé này liệu có phải phúc mang đến cho cô …Đôi môi nhạt màu bị cô cắn đến xưng đỏ cả rồi.

" mẹ ơi! chị ơi! con có thai rồi,…nhưng giờ đứa bẻ mới chỉ là một cục máu nhỏ thôi hai người ạ.Con phải làm sao đây …"