Em Dám Chạy?

Chương 42: Soái ca




"Em yên tâm. Anh sẽ cưới em". đó là lời nói của Lưu Gia Anh- là con trai của Lưu Ly - bạn thân của Nhất Ngôn.

"Anh bị điên à. Cứ coi như chuyện đêm qua chưa xảy ra đi." cô đứng dậy nhưng cơn đau phía dưới làm cô ngã chới với xuống đất, may mà có hắn kéo cô lại.

Tên chết bầm dám làm cô đau như vậy sao? cô lầm bầm chửi hắn vừa ôm chiếc váy vào nhà tắm.

Hắn nhìn cô có chút quen nhưng lại không nhớ ra liền gọi cho người điều tra về cô.

Sau khi rời khỏi khách sạn, cô lái xe trở về căn nhà phía ngoại ô mà trước đây mẹ cô đã từng sống, sửa soạn đồ đạc rồi thay bộ quần áo thể thao dáng crop để lộ chiếc bụng nhỏ phẳng lì. Chân đi thôi giày thể thao rồi kéo chiếc vali ra sân bay.

Máy bay cô đặt ghế là hạng thương gia nên khá là ít người, chiếc máy bay cất cánh được 30 phút thì cô mắc vệ sinh nên vào toilet.

"Chà...em thử xem chúng ta có duyên thật đấy?" giọng của Lưu Gia Anh cất lên. Cô đứng sững lại, ấy vậy mà người ngồi phía sau cô lại là hắn ta.

"Anh bám theo tôi làm gì?" cô ngồi vào chỗ của mình rồi nói.

"Để cưới em làm vợ." hắn mặt dày nói.

Lys liếc xéo hắn rồi kéo chiếc che mắt xuống ngủ mặc kệ hắn.

Máy bay đáp xuống, Lys kéo chiếc vali của mình ra ngoài thấy baba của mình đang đứng đó đợi cùng ông bà Hạ.

"Baba, ông bà nội...con nhớ mọi người quá à." cô ôm chầm lấy cả ba người.

"Ta còn tưởng rằng con sẽ không về thăm cái thân già này nữa chứ?" bà Hạ lên tiếng.

"Con xin lỗi mà. Từ giờ con sẽ không đi đâu nữa." cô ôm lấy tay bà Hạ nũng nịu.

Ông bà Hạ rất chiều Lys, một phần là cô là đứa cháu duy nhất và một phần là cô mất mẹ từ sớm nên họ muốn dành tình yêu cho cô để cô cảm thấy không bị thiệt thòi.

Có lần cô muốn đi sang Hawaii chơi nhưng Nhất Ngôn không cho đi vậy là cô nài nỉ ông bà Hạ để xin tiền sang đó chơi. Kết quả là ông bà bị con nhỏ 15 tuổi lừa là đi cắm trại với bạn nhưng thực chất là đã cao chạy xa bay rồi.

"Con chào ông bà nội, con chào chú Hạ." Lưu Gia Anh tiến lại lên tiếng chào hỏi. Cô bị bất ngờ

" Ồ, Tiểu Anh, con bay cùng chuyến với Lys sao?" bà Hạ lên tiếng.

"Dạ, chắc là Lys không nhận ra con nên chúng con mới không biết ạ." hắn nói nhưng nhìn cô bằng ánh mắt thách thức.

"Khoan đã, sao mọi người lại quen anh ta?" cô thắc mắc.

"Đây là con chú Lưu Ly- bạn thân của baba và cũng là bác sĩ riêng nhà mình. Thằng bé hơn con có mấy tháng thôi hay tới nhà mình chơi con quên rồi sao?" Nhất Ngôn nói.

Cô lục lại trí nhớ. Cô nhớ trước đây có một bé trai hay tới nhà cô lúc ấy cô hay gọi anh là soái ca và còn nói với anh là sau này sẽ bắt anh về làm chồng nữa. Cô rùng mình.

"Soái ca?" cô chỉ tay hỏi hắn.

"Đúng, là anh" hắn đáp lại.

Sau ngày gặp nhau ở sân bay đó thì họ cũng không liên lạc gì nữa.Cô nghĩ hắn chỉ nói vu vơ thôi chứ không cưới cô. Bởi từ nhỏ cô đã rất thích hắn bởi hắn đẹp trai không ngờ lớn lên còn soái hơn nữa.

Kể từ hôm ấy ngày nào cô cũng tương tư.

Hôm nay là cuối tuần mọi người đều ở nhà. Trong khi mọi người đang tấp nập dọn dẹp nấu nướng thì  Lys vẫn nằm ườn trong đống chăn. Đêm qua đi gặp bạn bè sau nhiều năm nên cô uống hơi quá chén.