Em Dám Chạy?

Chương 32: Lưu Ly




Sau 20 phút sau thì Lưu Ly cũng chạy xe tới Hạ gia. Hắn lầm bầm chửi tên nào đó phá chuyện tốt của hắn. Hắn cầm theo chiếc hộp đựng dụng cụ của bác sĩ tiến vào trong biệt thự.

"Bác sĩ Lưu mới đến sao?" dì Trần lên tiếng.

" Con chào dì, tên mặt lạnh kia có nhà không dì?" Lưu Ly hỏi.

"Cậu chủ đang ở trên phòng, cậu lên đó đi". Hắn gật đầu rồi nhấc chân lên phòng của hắn.

" Tên chết tiệt kia, cậu rảnh quá hay sao? Nếu không có chuyện gì làm thì cũng đừng có tìm ông đây kiếm chuyện." Lưu Ly đẩy cửa phòng ra mắng chửi Nhất Ngôn.

" Cậu có muốn tôi cho người đem cậu ra hồ cho cá mập ăn không?" hắn đang lau tay cho cô ném cho Lưu Ly ánh mắt như muốn giết người.

Lưu Ly nhận ra trong phòng còn một nhân vật khác liền bụm miệng mình lại. Hắn không ngờ tên mặt lạnh này lại dám đưa người phụ nữ lạ về nhà mà còn là phụ nữ mang thai nữa chứ?

Khoan đã, chẳng phải mới hôm trước hắn mới gọi điện cho mình hỏi phụ nữ mang thai bị bong huyết sao? Sao mình không nhận ra nhỉ?

"Cô gái này là ai? Chà...nhìn mang thai vậy mà vẫn ngon chán ha?" hắn lại gần đánh giá cô.

Nhất Ngôn thấy hắn phát ngôn bậy bạ liền đấm cho hắn một phát vào bụng.

"Ăn nói cho cẩn thận, cô ấy đang mang thai con của tôi đấy."

"Ui da...cậu dám đánh tôi. Gì cơ? Cậu nói cô ta mang thai con của cậu? What? " Lưu Ly không tin, vì hắn biết tên mặt lạnh mà hắn quen không bao giờ để người phụ nữ mà hắn xem trọng mang thai đâu.

Nhưng nhìn thái độ của Nhất Ngôn thì hắn chắc là tên kia đang nói thật?

"Nhìn cái gì, tôi gọi cậu đến là để kiểm tra sức khỏe xem cô ấy như thế nào?" Nhất Ngôn trừng mắt.

Lưu Ly tức giận, đã bị đánh còn bắt hắn khám bệnh cho cô nữa. Hắn lấy dụng cụ ra đo thân nhiệt kiểm tra cho cô.

"Cô ấy không sao rồi chỉ là hơi yếu chút thôi. Hạn chế đi lại nhiều." Lưu Ly thu dọn đồ nghề nói.

"Biết rồi " Nhất Ngôn đáp.

"Mẹ nó, tôi khám xong chỉ nhận được câu nói đó thôi sao?" Lưu Ly tức giận ném ống nghe tim mạch lên giường.

" Được rồi, bữa sau tôi mời cậu đi uống" Nhất Ngôn biết hắn ngoài thích làm bác sĩ ra thì còn thích uống rượu và tình một đêm với các cô gái trẻ.

Lưu Ly tức giận đeo cặp lên rồi ra về. Hắn phải tìm nơi hạ hoả mới được.

Nhất Ngôn xuống dặn dò dì Trần hầm cháo cho cô, để khi nào tỉnh dậy sẽ có cháo cho cô ăn. Hắn tắm rửa sau một ngày mệt mỏi rồi bước vào phòng sách làm việc.

Công việc của cty từ khi hắn tìm được cô thì trao trả hết cho ông Hạ. Hại ông đang đi nghỉ dưỡng thì bị thằng con trai gọi về cty.

Cô tỉnh lại đã là ngày hôm sau, ánh sáng le lói chiếu xuyên qua rèm cửa. Bên ngoài có tiếng chim hót líu lo báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.

Cô lim dim mở mắt ra, đập vào mắt cô là khuôn mặt của Nhất Ngôn đang ôm lấy cô. Cô nhìn hắn ngủ thật say, đưa tay lên chạm vào mái tóc đen mềm của hắn, dần dần di chuyển tới mắt mũi của hắn.

Tay cô vừa vẽ theo đường nét trên khuôn mặt của hắn, khi tay chạm vào môi hắn chợt mở mắt ra rồi hôn lên môi cô.

"Umm" cô bị hôn bất ngờ mắt mở to nhìn ngơ ngác.

Hắn đã dậy từ lâu nhưng khi thấy cô tỉnh thì lại vờ ngủ xem con thỏ non này định làm gì.

Hắn hôn cô đến khi cô hết dưỡng khí, tay cô đập loạn xạ trên ngực hắn thì hắn mới chịu buông.

" Lâu như vậy mà em vẫn chưa học được cách vừa hôn vừa thở sao?" hắn nhắt mũi cô.

"Anh dám ức hiếp em" cô mè nheo.

"Dậy thôi, vào vệ sinh cá nhân rồi anh mang đồ ăn lên cho" hắn cưng nựng cái má phúng phính của cô.