Em Dám Chạy?

Chương 10: Bị bỏ thuốc




Những bình hoa đào được bày trí rất đẹp mắt. Cô đang mải mê nhìn ngắm thì có một bàn tay khác kéo cô lại.

" Chị Tiểu Linh, sao chị đến muộn vậy? Mọi người đến hết rồi còn mỗi chị với anh Ngôn là đến muộn đấy?" Hàm Ân kéo cô lại chỗ bàn rượu.

"Anh Ngôn?" cô nhìn Hàm Ân thắc mắc.

"A.. chắc chị nghe nhầm đấy. Uống đi, rượu này ngon lắm, em thử rồi". Hàm Ân sợ bại lộ thân phận bèn đánh trống lảng sang chuyện khác.

" Không ngờ ngày thường đi làm nhìn chị đã đẹp rồi mà hôm nay nhìn còn đẹp hơn các ngôi sao đó Tiểu Linh à". Hàm Ân nhìn cô từ trên xuống dưới đánh giá một lượt.

" Em cũng đâu có kém, nhìn em hôm nay không khác gì một cô công chúa đó". Cô nói. Hàm Ân hôm nay mặc chiếc váy công chúa nhìn đáng yêu hết sức.

Nhất Ngôn bên này đang xã giao với mấy người trong giới kinh doanh được hắn mời đến, liếc nhìn thấy cô đứng cùng Hàm Ân thì lại quay ra tiếp tục nói chuyện.

Sau khi hắn phát biểu xong thì mọi người nhập tiệc.

Vy Vy hôm nay mặc chiếc đầm đỏ khoét sâu xuống lộ gần hết bầu ngực, phía dưới xẻ tà để lộ đôi chân trắng nõn của chị ta.

Cô ta liếc mắt nhìn hắn thầm nghĩ ' hôm nay nhất định anh phải là của em'. Rồi cô ta ra một góc không có người lén đổ thứ bột gì đó vào trong cốc, khấy nhẹ rồi đưa cho nhân viên mang ra chỗ hắn đứng.

"Ưmm. Rượu này dễ uống thật đó Hàm Ân".

Tiểu Linh nhấp hết ly rượu nói với Hàm Ân với vẻ mặt thích thú.

"Để em lấy cho chị ly nữa nhé" Hàm Ân thấy phục vụ vừa hay bưng ly rượu đến thì lấy luôn đưa cho cô uống.

Tiểu Linh đưa rượu vào miệng uống một hơi cạn sạch mà không biết trong ly rượu đó đã bị Vy Vy đụng tay.

Anh nhân viên thấy vậy bèn lấy ly khác trên bàn bưng ra chỗ Nhất Ngôn.

Vy Vy từ trong phòng vệ sinh đi ra, cô ta lén nhìn xem con mồi của mình đã bị hạ gục chưa. Ngồi một lúc, vẫn chưa thấy hắn có động tĩnh gì.

'Chẳng lẽ thuốc không có tác dụng với anh ta sao' cô ta thầm nghĩ mà không biết ly rượu đó đã bị Tiểu Linh uống cạn sạch từ lâu.

Bên này Tiểu Linh cảm thấy người bắt đầu nóng lên, cổ họng khô khốc, cô liền vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.

"Tiểu Linh, chị không sao chứ, sao mặt chị đỏ bừng vậy?" Hàm Ân lo lắng.

" Chị không sao, em cứ nhập tiệc đi. Chị vào nhà vệ sinh một chút" cô khó khăn lắm mới nói bằng giọng bình thường được.

Nhất Ngôn bên này cũng nhận ra sự bất thường của cô, liền thất lễ với mấy đối tác rồi đi theo cô.

Cô đi được nửa đường thì khó chịu tìm góc khuâts người mà tựa vào. Cơ thể của cô như muốn tìm kiếm thứ gì đó khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

" Tiểu Linh, cô không sao chứ?" Nhất Ngôn nhìn cô ngồi một góc, vẻ mặt thở khó khăn.

" Giú..p...giúp tôi với. Tôi cũng không biết..mình bị sao nữa, sau khi uống hết ly rượu kia thì tôi thấy rất khó chịu..." cô khó khăn trả lời.

Nhất Ngôn đoán chắc cô đã bị hạ thuốc, liền gọi điện cho thư ký Trần giải quyết bữa tiệc, còn hắn bế ngang cô đi vào thang máy bấm lên tầng 10.

Tầng cao nhất của nhà hàng, ở đây có cả phòng nghỉ cao cấp cho khách nghỉ.

Trong thang máy, cô không chịu để hắn bế tử tế

" Mát quáa, giúp tôi.. với. Tô...i thấy nóng..g quá!"

cô nhìn hắn nài nỉ.

" Đừng làm loạn nữa, cô có biết mình đang làm gì không?" hắn thấy cô sờ soạng khắp cơ thể của hắn, khiến hắn cảm thấy khó chịu theo.