Em Có Rất Nhiều Tiền Nha

Chương 62




Lời của Editor: Tới rồi mọi người ạ! Cuối cùng thì đến ngày Quan tiểu thư nhà mình công khai bối cảnh hùng hậu phía sau rồi~

*

Buổi phỏng vấn bắt đầu lúc tám giờ tối, Quan Tri Ý khởi hành sớm trước một tiếng rưỡi để đến gặp đoàn đội của mình.

Xe tiến vào bãi đỗ của công ty xong, Lưu Vân và Mao Mao liền đến đón người. Hai người qua chỗ Quan Tri Ý, thấy cô đang đứng trước một chiếc xe thể thao.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Xe màu đen, nhưng ở trong bãi đỗ lại không hề thấp bé. Kết cấu bằng lớp kính mờ, thân xe bóng mịn, đầu xe hung hãn, mang một cảm giác vô cùng mạnh mẽ.

Sau khi biết về bối cảnh của Quan Tri Ý, Lưu Vân cũng đã từ từ thích nghi với điều này, hơn nữa đến dinh thự nhà người ta cô cũng tới qua rồi. Nhưng hôm nay nhìn Quan Tri Ý lái một chiếc xe hạng sang như vậy đi làm, vẫn có hơi bất ngờ.

Cô đã từng nhìn thấy chiếc xe này trên mạng, giá cả đắt đến mức những người giàu có trong giới giải trí đều đau đến tê da đầu.

“Trời ạ chị Tri Ý, xe chị ngầu quá.” Hai mắt Mao Mao sáng lấp lánh.

Quan Tri Ý là trực tiếp lái xe của Quan Nguyên Bạch tới đây, đành nói: “Là của anh hai chị.”

Mao Mao: “Đây là cỡ xe thế nào nhỉ, em chưa từng thấy qua.”

Đối với xe cộ, Quan Tri Ý hoàn toàn không biết gì. Nghe thế liền lắc đầu: “Chị không biết.”

Lưu Vân vỗ vai Mao Mao: “Đừng hỏi, tốt nhất là không nên biết đến.”

Mao Mao: “Tại sao?”

Lưu Vân như tự nói với chính mình: “Biết quá rõ ràng, tim sẽ rất đau.”

“……”

Tám giờ, công việc chính thức bắt đầu. Quan Tri Ý và đoàn phim cùng nhau tiến hành phỏng vấn, chơi trò chơi. Khoảng một giờ sau, công việc kết thúc, người người ra về.

Trở lại bãi đỗ xe, Quan Tri Ý cùng mấy người Lưu Vân tạm biệt. Sau đó, cô lên xe, trực tiếp lái về Tinh Hoà Loan.

Không thể phủ nhận rằng, sau khi được Thích Trình Diễn huấn luyện, cô lái xe thành thạo hơn trước rất nhiều. Ban đêm đường phố vắng vẻ, tốc độ cũng vô thức mà tăng lên.

Suýt nữa… khiến người phía sau đuổi không kịp.

“Lái nhanh vậy, đuổi theo, mau đuổi theo.” Trên ghế phụ của một chiếc oto màu xám phía sau, người đàn ông cầm máy ảnh thúc giục.

Người ngồi ở vị trí lái mắng mỏ: “CMN ông có giỏi lên mà lái, xe người ta là xe gì, xe chúng ta là xe gì cơ chứ.”

“Ngàn vạn lần đừng để vụt mất mà!”

“Sẽ cố…”

Chiếc xe màu xám đi theo Quan Tri Ý cả một đoạn đường, thẳng tới khu Tinh Hoà Loan.

Xe thể thao đi qua cổng lớn, nhanh chóng tiến vào. Hai người này biết chắc mình không theo được vào trong, vì thế ra phía sau, chuẩn bị trang bị đồ nghề.

“Nhanh nhanh, mang vũ khí tới cho tôi.”

“Đến liền.”

Cửa sổ xe mở ra, chiếc máy bay nhỏ không người lái bay lên, nhanh chóng bay đến một góc độ nhất định.

Quan Tri Ý lái xe đi qua nhà của Thích Trình Diễn, lưu luyến nhìn một cái, rồi mới lái về nhà Quan Nguyên Bạch.

“Về rồi à.” Quan Nguyên Bạch cũng vừa mới trở lại, tây trang trên người còn chưa thay.

Quan Tri Ý ừm một tiếng: “Mệt chết mất, em đi ngủ đây.”

Quan Nguyên Bạch liếc nhìn nàng: “Ừm.”

Quan Tri Ý lên lầu rồi, Quan Nguyên Bạch vẫn ở dưới tầng xem điện thoại.

Một lúc sau, không thấy Quan Tri Ý đi xuống.

Anh hơi ngạc nhiên, bởi vì anh cảm thấy với tính cách Quan Tri Ý nhất định cô sẽ lẻn xuống rồi đi qua nhà bên, thế nhưng lại không hề.

Quan Nguyên Bạch có chút nghi hoặc, đồng thời cũng đắc ý. Xem ra, người anh hai này vẫn có lực uy hiếp.

Tuy nhiên, điều mà người độc thân ngàn năm có một như anh không biết, đó là các đôi yêu nhau dù không gặp cũng sẽ không thiếu cách để thấy bớt nhàm chán.

Ví dụ như, gọi video.

Quan Tri Ý sớm về phòng, tắm rửa xong xuôi nằm trên giường, vui vẻ nhận cuộc gọi video của Thích Trình Diễn.



“Mới tắm xong?” Thích Trình Diễn ở thư phòng gọi điện, ngồi trên ghế đeo tai nghe.

Quan Tri Ý lăn lộn trên giường, hé nửa mặt nhìn anh: “Vâng, em chuẩn bị ngủ, anh thì sao?”

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Một lát nữa ngủ sau, còn công việc cần xử lý.”

“A… Vậy em tắt máy nhé, có phải đang ảnh hưởng tới anh?”

“Không có.” Thích Trình Diễn nói, “Có chút việc muộn một chút giải quyết cũng được, em lát cứ ngủ đi.”

“Em ngủ muộn cũng được, em đợi anh!”

Thích Trình Diễn: “Không cần, ngủ sớm đi, nghỉ ngơi thật tốt.”

Quan Tri Ý ậm ừ: “Ngày mai anh làm gì?”

“Ngày mai phải đến công ty.”

“Ồ……”

“Tối mai đến ăn cùng em nhé, được không?”

Mắt Quan Tri Ý sáng lên, nhưng rất nhanh lo ngại đáp: “Sao đến ăn cùng em được, anh hai ở đây.”

Thích Trình Diễn không khỏi bật cười: “Tiểu Ngũ, tuy anh em có hơi tức giận nhưng không có nghĩa là phản đối chúng ta.”

“…… Cũng đúng.”

Thích Trình Diễn: “Thế nên không cần để ý bộ dạng hung thần của cậu ta, yên tâm đi, ngày mai anh tới tìm em.”

“Em ở nhà đợi anh.”

“Được.”

Hai người hàn huyên một lúc lâu, giống như có nói cũng không hết chuyện. Vẫn là đến khi hai mí mắt Quan Tri Ý đánh nhau, cuộc trò chuyện mới kết thúc.

Hôm sau khi Quan Tri Ý tỉnh giấc, Quan Nguyên Bạch đã đi làm. Quản gia anh thuê hôm nay mới đến, thấy Quan Tri Ý đã dậy liền làm bữa sáng cho cô.

Ăn sáng xong ngồi trên ghế xem phim, thứ cô yêu thích không nhiều, nhưng phim ảnh xem như là điều to lớn.

Xem xong hai bộ phim cũng đến giờ ăn trưa. Lúc đang ngồi ăn cơm, điện thoại rung lên.

Cô nhận máy: “Chị Vân.”

“Tri Ý, chuyện đó, hôm qua em…”

“Sao thế?”

Lưu Vân hỏi: “Hôm qua em về nhà không thấy có gì bất thường à? Có đám chó săn bám theo em tối qua.”

Quan Tri Ý sửng sốt: “Không có, em không phát hiện gì.”

“Cũng phải… Ảnh chụp đều không phải chụp gần, không phát hiện được cũng đương nhiên. Chị là nói cho em một tiếng, chuyện hôm qua em lái xe về Tinh Hoà Loan đều lên mạng cả rồi.”

“A?”

“Tóm lại, em tự xem trước đi. Sau đấy cho chị một ám hiệu, để chị nghĩ cách cho em.”

“Vâng.”

Cúp máy, Quan Tri Ý buông đũa xuống, vội vàng lấy di động ra vào Weibo.

Truyện được dịch và edit bởi Hoạ An An. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Quả nhiên, hot search của Weibo có tên cô, hơn nữa không chỉ một cái.

#Quan Tri Ý xe sang#

#Quan Tri Ý Thích Trình Diễn#

Hửm?

Chụp được cô lái xe sang, thế nào lại nhắc đến cả Thích Trình Diễn, tối qua cô đâu có cùng anh.

Quan Tri Ý lập tức ấn vào hot search, sau khi xem những bức ảnh và tiết lộ của blogger, cuối cùng cũng hiểu ra.

Đám chó săn là bắt đầu chụp hình ở bãi đỗ xe nơi cô phỏng vấn. Còn về lý do tại sao nhắc đến Thích Trình Diễn, hoá ra sau khi những bức ảnh này tung ra, có người đã tung tin ngôi nhà mà cô đến là của Thích Trình Diễn – chủ tập đoàn Thích thị.



Cư dân mạng quả nhiên có rất nhiều người thần thông quảng đại. Thích Trình Diễn sống ở đây đã lâu, bọn họ lại có thể đào ra bất động sản của anh ở nơi này. Nhưng vấn đề là… hôm qua cô về nhà của Quan Nguyên Bạch mà, Thích Trình Diễn chỉ là căn hàng xóm! Mắt thần để đâu hết cả rồi!

Quan Tri Ý ấn vào xem bình luận. Lúc này khu vực tự do ngôn luận đã bốc khói nghi ngút.

[ Trời! Là siêu xe giới hạn, Trung Quốc nghe nói chỉ có hai chiếc……. ]

[ Không phải là người nghèo khó phấn đấu kiếm sống sao? Lật mặt rồi? ]

[ Đúng là buồn cười, người ta nổi tiếng lâu như thế lẽ nào không kiếm được tiền mua xe? ]

[ Chiếc xe đó không thể mua được bằng tiền, vẫn còn nghĩ Quan Tri Ý tự mình mua sao hả bạn hâm mộ gì ơi. ]

[ Cuối cùng vẫn không phải là trèo lên Thích Trình Diễn à, trước đó còn cật lực phủ nhận. Thật xấu hổ. ]

[ Cánh cửa hào môn này thật khủng khiếp! ]

[ Còn không phải à, bám được Thích Trình Diễn, muốn xe có xe muốn nhà có nhà. ]

[ Là nhà ở khu Tinh Hoà Loan đó, mẹ ơi, khủng cỡ nào chứ. ]

[ Mọi người tỉnh táo chút nào. Người ta chỉ là coi trọng chơi đùa cô ta một chút, tưởng có thể bước vào nhà Thích gia sao? ]

[ Chơi đùa cô ta cũng kiếm đủ lắm! (đầu chó icon) ]

[ Đau lòng, chồng tôi sẽ không thích cô ta nữa!!! ]

[ Ghê tởm, buồn nôn. ]

……….

Bên dưới có rất nhiều bình luận, có người căm ghét chửi bới cũng có người bênh vực. Mà gần đây Quan Tri Ý đang rất nổi tiếng, muốn bôi đen không đơn giản chỉ là antifan vào chửi mà còn phải mua cả tài khoản ảo, ngăn tiếp thị. Hiện tại thì tốt rồi, đột nhiên chụp được mấy bức ảnh thế này, tự khắc sẽ có người nhảy vào mà chế nhạo.

Xem xong một lượt, vừa lúc Thích Trình Diễn gọi tới.

“Em thấy rồi.” Quan Tri Ý mở miệng liền nói.

Thích Trình Diễn ừ một tiếng: “Em muốn thế nào.”

Quan Tri Ý: “Ba và anh hai hiện đang rất ủng hộ em trong giới này, em không lo lắng về chuyện công khai này nữa rồi.”

“Ừm, vậy anh và em?”

Quan Tri Ý: “Hả?”

“Em có để ý nếu chúng ta công khai quan hệ không?”

Quan Tri Ý sững sờ, trước kia cô không quá đồng tình với việc công khai quan hệ. Chỉ yếu là vì cô có nhiều antifan, lại không muốn người khác bình luận về chuyện cá nhân của mình, đặc biệt là những chuyện liên quan đến Thích Trình Diễn.

“Sao lại hỏi vậy, từ trước đến nay em đều không để ý.” Quan Tri Ý nói, “Em là sợ công khai sẽ ảnh hưởng đến anh.”

“Không cần lo cho anh.” Thích Trình Diễn đáp, “Thật ra trước đây anh cũng không nghĩ sẽ công khai mấy chuyện ngày với người lạ. Nhưng xem ra, có những chuyện càng giấu càng thêm phiền phức và hiểu lầm cho em.”

Quan Tri Ý cũng là nghĩ như thế. Bọn họ yêu nhau không thể che giấu mãi, sớm muộn sẽ có ngày xuất hiện cũng nhau, sẽ có ngày bị phóng viên theo dõi. Thay vì dồn đầu cơn sóng đến khi đó, chi bằng phá vỡ luôn từ giờ…

“Anh nói đúng, vậy chúng ta trực tiếp công khai?”

Thích Trình Diễn cười: “Được.”

**

Từng chuyện lại từng chuyện dồn đến, sau khi bàn bạc với Lưu Vân, Quan Tri Ý quyết định nói rõ chân tướng của những bức ảnh.

Trưa hôm đó, Quan Tri Ý viết bài đăng Weibo. Không bao lâu sau, lập tức nhảy lên hot search.

Cư dân mạng trên hot search nhìn thấy chủ đề #Quan Tri Ý làm rõ chân tướng#, hai mắt sáng bừng, suy nghĩ đồng loạt lúc ấn vào là:

[ Chính chủ nhanh vậy đã phản ứng rồi. ]

[ Để tôi xem giảo biện thế nào. ]

[ Khẳng định phủ nhận, chỉ là bằng hữu, chỉ là bằng hữu mà thôi. ]

Mọi người bừng bừng khí thế ấn vào, chỉ thấy -----

Quan Tri Ý: Đừng náo loạn. Xe là của anh ruột, nhà mà tôi vào là của anh ruột. Thích tổng là căn cách vách kìa.

Hàng ngàn cư dân mạng chết lặng:????????

Trò đùa gì đây?