Em Có Phải Người Năm Đó?

Chương 6: Anh Trở Về !




Trên máy bay đang Từ nước X trở về thành phố Z, La Thiên ngồi trên máy bay nhìn xuống bên dưới. Hôm nay anh chính thức tu nghiệp xong ở nước ngoài. Bây giờ anh đang trên đường về nước để tiếp tục công việc của gia đình. 4 năm trước anh ở lại nước ngoài tu nghiệp theo ý gia đình và tiện theo dõi sức khỏe của anh luôn, năm nay sức khỏe của anh cũng đã dần ổn. Nên anh muốn trở về để có thể quản lý phụ ba mình công việc ở công ty, ban đầu ba anh không đồng ý. Ông muốn anh ở lại bên đó để chữa bệnh vì bệnh của anh cũng chỉ mới đỡ hơn thôi chứ không phải là đã khỏi hẳn, nhưng anh nhất quyết muốn về nên nhà anh đành đồng ý theo anh. Vì ba mẹ chỉ có một mình anh, mà 4 năm qua anh đều ở nước ngoài còn sức khỏe của mẹ anh thì không thể đi máy bay. Mẹ anh thực sự rất nhớ anh, hôm trước nghe tin anh về bà rất vui, bà tự tay sửa sang lại căn phòng của anh. Hôm nay cũng thế bà tự tay xuống bếp để nấu những món anh thích, xong xuôi bà ngồi ở phòng khách chờ anh.

La Thao vừa từ công ty trở về, bước vào nhà thấy vợ mình Uyển Vân đang ngồi ở trên ghế mắt nhìn ngóng ra cửa chính như ngóng trông ai đó. Ông liền đi tới chỗ vợ mình ngồi xuống nói :

- Con nó đang trên đường về rồi, em đừng lo quá.

Uyển Vân nghe chồng nói thế liền nói :

- Tháng nào anh cũng đi gặp con thì anh chả không lo, em 4 năm nay chưa được gặp con thì em phải sốt ruột chứ.

La Thao nắm tay vợ gật đầu ;

- Rồi là anh sai, anh sai. Anh vừa gọi cho A Tân rồi. 10 phút nữa thằng bé sẽ về tới thôi.

Lúc này ở sân bay thành phố Z, sau khi làm thủ tục xong đi ra ngoài La Thiên liền nhìn thấy A Tân tài xế riêng của mẹ anh đang đứng ở bên ngoài. La Thiên liền đi tới chỗ A Tân cất tiếng :

- A Tân đã lâu không gặp

A Tân thấy cậu chủ nhà mình liền tiến tới ôm lấy vai La Thiên, nghẹn ngào :

- Thiên, chào mừng cậu đã về.

A Tân và La Thiên là bạn nối khố từ nhỏ, ngày trước bố của A Tân là tài xế riêng cho Uyển Vân. Còn A Tân trưởng thành được vào Thiên Hà làm việc ( Thiên Hà là công ty của nhà La Thiên ), nhưng 2 năm trước vì một tai nạn bất ngờ mà bố của A Tân qua đời. Nên A Tân thay bố mình thành tài xế riêng của Uyển Vân, La Thao từng rất nhiều lần bảo A Tân trở lại công ty còn việc tài xế ông có thể tìm người khác, nhưng A Tân không chịu. Anh muốn thực hiện nốt công việc đang dở của bố mình. Nhiều lần thuyết phục không được nên La Thao cũng không nhắc tới nữa.

La Thiên cũng vỗ vai người bạn của mình :

- Mình về rồi đây, lâu rồi không gặp Tân.

Sau buổi chào hỏi, 2 người lên xe. La Thiên ngồi trên xe nhìn khung cảnh xung quanh nói một câu bâng quơ :

- Thành phố Z càng ngày càng thay đổi nhỉ.

A Tân vui vẻ lái xe nói :



- Đúng rồi đó, 4 năm cậu đi thành phố Z ngày càng thay đổi khác. Đường về La gia cũng khác lắm.

La Thiên gật đầu :

- Đúng là thời gian sẽ khiến mọi thứ thay đổi một cách kì diệu.

A Tân cười ha hả :

- Đi học nước ngoài về xong triết lý quá ta, Thiên ngày xưa chỉ biết dùng nắm đấm đâu rồi ?

La Thiên cười nhạt nói :

- Ai rồi cũng phải thay đổi thôi, cậu cũng thế còn gì. Từ một cậu thanh niên ưu tú xuất sắc nhất Thiên Hà bây giờ lại là tài xế riêng cho mẹ mình.

A Tân cười cười nói :

- Thì thời cuộc thay đổi con người đổi thay thôi. Có gì đâu.

La Thiên cũng không nói thêm gì, anh chăm chú nhìn ra ngoài đường. Đang vào thu cây cối bắt đầu rụng dần, trên đường đầy lá rơi xuống phủ màu vàng xuống đường. 4 năm trước khi rời đi thành phố Z tạm biệt anh cũng vào mùa thu, 4 năm sau trở về thành phố Z đón anh cũng vào mùa thu. Có lẽ anh có duyên mới mùa thu thì phải. Không biết La Thiên suy nghĩ mà bật cười thành tiếng, nghe tiếng cười A Tân cảm nhận được là anh rất vui.

Xe dần tiến vào trong sân chính của La gia, La Thiên ở trong xe có thể thấy bố mẹ anh đang đứng ở cửa chính đón mình. La Thiên mở cửa đi xuống, anh bước nhanh lên cửa chính liền ôm lấy mẹ mình. Cất giọng hơi ngẹn :

- Mẹ con về rồi !

Uyển Vân thấy con trai về thì đã không kiềm chế được nước măt, nói :

- Về là tốt rồi, về là tốt rồi.

La Thao cũng nói với giọng nghẹn nghẹn :

- Đi đường có mệt không con



La Thiên mỉm cười :

- Không mệt tí nào ạ. Mình vào trong nhà đi ba mẹ.

Gia đình 3 người liền đi vào trong, vào trong thì thấy quản gia Âu đang đứng ngay ghết sofa. Ông thấy La Thiên bước vào liền cúi đầu chào anh nói"

- Chào mừng cậu chủ đã về.

La Thiên cũng cúi đầu chào lại :

- Chào ông quản gia Âu.

Sau đó La Thiên bị mẹ mình đẩy lên phòng thay quần áo rồi xuống ăn cơm, đi đường cả ngày mệt mỏi rồi nên La Thiên nhanh chóng đi lên lầu thay đồ để xuống ăn cơm. Lên phòng mở cửa ra, một mùi thơm nhạt nhạt phả ra, khi ở nước ngoài anh rất nhớ mùi hương này. Chỉ có ở phòng anh mới có mùi này, nó khiến anh xua tan mọi mệt mỏi. Vào phòng để vali xuống La Thiên nhanh chóng đi thay đồ vào xuống nhà để ăn cơm với bố mẹ, 4 năm ở nước ngoài khiến anh thêm trân trọng những giây phút bên cạnh gia đình hơn.

Trong bữa ăn, Uyển Vân liên tục gắp thức ăn và bảo anh ăn nhiều một chút, anh thật sự ốm đi rất nhiều. Nhìn núi đồ ăn nhỏ trước mặt La Thiên phải lên tiếng :

- Mẹ à! Người gắp đồ ăn cho bố đi. Con chưa ăn hết được.

Uyển Vân nghe thế nói :

- Kệ ông ấy, con về rồi mẹ sẽ chăm sóc lại con. Con đi mấy năm gầy đi bao nhiêu.

La Thao nhăn mặt nói :

- Con trai về tôi liền ra rìa sao ? Thật bất công.

Uyển Vân lườm chồng mình :

- Đây của ông đây, đầu 2 thứ tóc rồi còn ghen tị với con trai.

Xong bà gắp vào bát ông một cái đầu gà to đùng, nhìn bố mẹ còn mạnh khỏe và hạnh phúc như thế này La Thiên cảm giác thật hạnh phúc hơn bao giờ hết.

~ Còn tiếp ~