Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Chương 42




Hàn Thiên nhìn căn biệt thự trước mặt mình mà nhoẻn miệng cười , ngườimà anh cần đang ở phía trong đó , người mà anh đã dành rất nhiều tìnhcảm .

Bức tường vây xung quanh cao đến 4 mét , nhìn sơ cũng tưởng tượng ra độ nguy hiểm của Tiểu Phong .

Nhưng dù có là 10 mét cũng không thể ngăn chặn được cảm xúc trong lòng anh .Tiểu Oanh Oanh là lí do duy nhất để anh đến đây , là lí do duy nhất đểxóa mờ đi khoảng cách giữa hai người .

Anh chờ đến khi đêm đến mới tiến hành kế hoạch , không gian yên ắng baotrùm bởi bóng đêm tĩnh mịch . Bên trong bức tường cao quá khổ ấy có mộtcái cây cổ thụ ngay sát . Hàn Thiên buộc vào đầu dây thừng một hòn đáđủ để tạo lực lém , chiếc dây bị lém luồn qua khung phía trên tường ,hòn đá ở đầu sợi dây đập vào cây và quay ngược chở lại như suy nghĩ củaHàn Thiên .

Cầm sợi dây thừng đã đượcbuộc chặt , anh dễ dàng chèo qua bức tường mà đột nhập vào bên trongthành công mà không cần phải qua cửa chính .

Bên trong cũng tĩnh lặng như ngoài , cũng không có lắp camera nhưng trướccác cửa lại 3,4 tên đứng canh . Hàn Thiên rút trong túi áo ra một khẩusúng giảm thanh tiến đến cho mỗi tên một viên đạn xuyên vào não ,chúngchết thậm trí không kịp hiểu lí do .

HànThiên bước vào , một cô gái giúp việc ngang qua thấy anh định hét lênthì bị anh bịt chặt lấy miệng . Cả người trân cô ta vào tường , lời nóiphát ra lạnh đến đáng sợ .

- Chỉ cần kêu lên 1 tiếng thì tôi sẽ giết cô .

Cô khẽ rùng mình , trong lòng có chút sợ hãi..... lại bị vẻ đẹp của anh làm cho mê hoặc khẽ gật đầu .

- Tiểu Oanh Oanh đang ở đâu ???

- Ở ... lầu .... trên .

- Cô chắc

- chắc ...

Hàn Thiên nghe xong liền mỉm cười nhìn cô , sau đó dùng tay đập mạnh vàogáy khiến người trước mặt ngất lịm nằm sõng soài dưới đất .

Hàn Thiên lên lầu trên , ánh mắt liếc nhìn xung quanh quan sát , ánh mắtliếc về phía Tiểu Phong đang đứng . Tiểu Phong dường như vẫn chưa pháthiện ra sự có mặt của anh , cả người đứng dựa vào tường nhấp li rượusóng sánh trên tay .

Khẩu súng vừa giơ lên thì lại bị tiếng hét lớn làm hút tầm mắt , ánh mắt hướng về phía căn phòng cuối dãy .

- A A A A A A ............ GIÁN ..... A A A A

Tiếng hét chói tai của Tiểu Oanh Oanh vang lên , Tiểu Phong ngay lập tức chạy đến .

Tiểu Oanh Oanh thấy Tiểu Phong vào thì liền ôm chặt lấy anh , khuôn mặt úp vào ngực anh mà khóc thét .

- Giết nó đi .... huhu

Tiểu Phong mỉm cười , đôi tay cũng ôm chặt lấy cô

- Có anh ở đây , nó sẽ không thể ăn thịt em được đâu .

Dù nói như vậy nhưng cô vẫn rất sợ , '' gián '' là thứ mà cô sợ nhất .Tiểu Oanh Oanh cảm thấy an toàn hơn khi có người ở bên , mặc dù hiện tại rất ghét Tiểu Phong , nhưng vào thời điểm này thì lại rất hữu ích . Chỉ có điều , tất cả đã lọt vào tầm mắt của Hàn Thiên . Sắc mặt anh có chút khó chịu , đôi tay đã bóp chặt lấy khẩu súng trong tay cố gắng kìm chếtrước khi có người phải đổ máu .

Em giỏi lắm , trước mắt tôi cũng có làm ra những chuyện như vậy

Chờ đến khi Tiểu Phong loại bỏ xong con gián xong , Tiểu Oanh Oanh mới cóthể thở đều đều trở lại , gương mặt cũng dãn ra dần dần .

- Em còn sợ không hả ? Nếu sợ , anh có thể ngủ chung với em - Tiểu Phongnhìn cô đầy ẩn ý , Tiểu Oanh Oanh nghe xong liền lườm anh một phát sắclẹm .

- Em hết sợ rồi , anh mau đi đi .

Tiểu Phong tiến đến , Tiểu Oanh Oanh lùi người lại liền bị dồn vào đườngcùng . Tiểu Phong cúi người hôn nhẹ vào chán cô , khóe miệng nhếch lênmột nụ cười tuyệt mĩ .

- Ngủ ngon .

Cô thở dài nhìn cánh cửa khép lại , ánh mắt nhìn vào xa xăm phía ngoài cửa sổ , một nơi nào đó có Hàn Thiên , một nơi nào đó cô nghĩ là hạnh phúc .

Một bóng đen lao đến chắn ngang tầm nhìn của cô . Tiểu Oanh Oanh chưa kịphét lên liền bị Hàn Thiên ôm chặt về phía giường . Cả người đẩy cô ngãxuống mà ôm chặt , đôi môi bị anh chiếm giữ hoàn toàn .

- Hàn ... Thiên - khóe miệng run run phát ra tiếng nói , người trước mặt nhìn cô đầy lửa giận .

- Em thấy vui khi ở đây ?

- Không hề .

- Anh không thấy vậy .

- Anh không tin em ????

Hàn Thiên vuốt nhẹ bờ môi mềm mại của cô , khuôn mặt hiện lên nét cười tuyệt đẹp .

Anh luôn tin em , niềm tin này cũng chưa bao giờ bị mờ nhạt . Dù có sảy ra chuyện gì , anh cũng tin em ....... em gái .

Khuôn mặt ấy dù đang cười nhưng ẩn sau ánh mắt ấy lại là một lỗi buồn sâulắng . Hàn Thiên cố gắng kìm chế bản thân mình trước khi động vào cô ,anh tự thấy lực cười . Có lẽ là yêu quá đậm sâu , đến nỗi không thểkhẳng định 1 điều quá đỗi phũ phàng .

Hai người nhìn nhau , cảm giác vừa gần lại vừa xa . Tiểu Oanh cảm nhận được sự xa lạ ấy trong mắt anh , đôi tay đưa lên khỏi không trung chạm vàokhuôn mặt ngay gần kề .

- Chỉ mới vài ngày cũng khiến anh trở lên tiều tụy .

- Em không thấy bản thân cũng rất nhớ anh sao ???

Tiểu Oanh Oanh mỉm cười , trong lòng nhớ đến phát điên nhưng vẫn cố cãi - Nhớ chỗ nào ???

Đôi tay anh quệt nhẹ trên bờ môi mềm mại lướt lên phía trên vùng mắt thâmquầng vì mất ngủ rồi lại lướt xuống phía dưới , càng lúc càng xuống sâuđến khi chạm vào khuy áo , nhịp tim cô càng lúc càng trở lên không đều , lúc nhanh lúc chậm . Tiểu Oanh giữ lấy đôi tay đang càng lúc càng nhấnsâu của anh , ánh mắt có chút ngượng ngùng . Hàn Thiên cũng tự động rúttay lại , cảm xúc này lại bộc phát không thể kiềm chế .

- Vậy còn nói là không nhớ anh

Tiểu Oanh Oanh khuôn mặt càng lúc càng ửng đỏ , khẽ đẩy anh ra khỏi mình , lời nói phát ra đầy ngượng ngịu .

- Rốt cuộc là đến đưa em đi hay là muốn ở lại đây hả ???

Hàn Thiên nghe xong cũng chẳng lấy làm lo lắng , đôi tay kéo lại cô vào lòng mà vuốt nhẹ mái tóc mềm đang xõa dài .

- Bình tĩnh , chúng ta sẽ ra nhưng không phải bây giờ .

Nếu bây giờ ra đó không phải sẽ hết vui sao ??? Để Tiểu Phong phát hiện rarồi đi cũng chưa muộn , để hắn tận mắt nhìn thấy em bị anh cướp đi mớilà điều mà anh muốn .

Tiểu Oanh Oanhthực sự không hiểu trong đầu anh đang nghĩ những gì , từ trước tới giờ ở bên anh rất an toàn lên giờ cũng vậy . Hàn Thiên đã từng nói sẽ bảo vệcô , vậy đương nhiên anh cũng phải có lí do để nán lại , chỉ là điềuanh đang nghĩ quá phức tạp đối với não bộ chật hẹp của Tiểu Oanh .

Em sẽ giữ im lặng , im lặng bên anh , im lặng cảm nhận hơi ấm từ cơ thểanh . Tất cả trong im lặng , dù không nói thêm lời nào cũng cảm thấy rất hạnh phúc .

- Dù có động đất , nhớ không được buông tay anh .

Hàn Thiên nhìn ra bên ngoài , những điều anh muốn sắp sảy ra . Tiểu OanhOanh khẽ gật đầu , nếu thực sự có động đất đương nhiên cô sẽ nắm chặtlấy tay anh .

- Nhưng sẽ không có độngđất nào hết phải không ??? - Tiểu Oanh Oanh hỏi ngược lại , tầm mắt cũng hướng về phía anh đang nhìn chăm chú như đang tìm kiếm một sự thay đổinào đó trong không gian .

- Sắp đến rồi .

T/G : HAHA .... TA CỨ CHỈNH SỬA LUNG TUNG RỒI THỈNH THOẢNG ĐĂNG CHƯƠNG VỚVẨN ĐỂ XEM BÊN SSTRUYEN VÀ CÁC WEB KHÁC NHƯ NHƯ NÀO . LÀM QUÁI GÌ CÓCHUYỆN BÊN NÀY LƯỢT VIEW THÌ ÍT MÀ BÊN KIA GẤP TẬN 3 LẦN , THẬT KHÔNGTHỂ CHẤP NHẬN NỔI . MÌNH BIẾT LÀM CÁC BẠN ĐỌC THẤY KHÓ CHỊU , XIN LỖICHÂN THÀNH :)