Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Chương 19




Quả thực cứ tình trạng chờ đợi như vậy kéo dài ......anh có thể sẽ điên lên mất

Tiểu Oanh Oanh ..... Tiểu Oanh Oanh ...... sao lại không chịu nghe máy ......

Tiểu Oanh Oanh sao lại không nghe máy ......... vì không nghe máy của anh mà những bông hoa ven đường bị anh giày vò đến nỗi nát bét ...... quả làkhông biết thương hoa tiếc ngọc gì hết

Hàn thiên bấmchuông liên hồi .....nhưng Tiểu Oanh cô vẫn ngang bướng nằm ở đấy màtrầy mửa .... Đang cố tình chêu tức anh sao ??? Đúng là không thể chấpnhận nổi

Anh bất lực đấm mạnh vào cánh cửa .... Bỗng cánh cửa tự khắc mở ra........ như thể ... có ai đó vừa đọc thần chú không bằng

Cửa không khóa sao ???? Tiểu Oanh ...em đúng là quá hậu đậu .....Nếu cứ như vậy sẽ rất nguy hiểm ..... Không được .... Không được ...... Phải mautróng đưa em về nhà .... Ngoan ngoãn làm bà xã của anh

Chủ tịch đại nhân .... bước vào .... không khí xung quanh tràn ngập sự u ám ... đồ đạc trong nhà đổ ngang đổ ngửa như kiểu bị trộm

Không nhẽ có trộm đột nhập thật ....... vậy Tiểu Oanh Oanh của anh ......Nghĩ đến đây ..... Chủ tịch bỗng dấy lên 1 nỗi lo lắng vô bờ............... Sự an toàn của Tiểu Oanh Oanh

Chủ tịchnhà anh thật quá ngốc ...... tại ai mà ra như vậy ........ Vì anh mà cômới phát điên đập phá đồ đạc .... Vì anh mà đôi mắt thâm cuồng vì khôngngủ được .................... Chủ tịch đại nhân ..... anh đúng là kẻ tội đồ

Từng bước chân nhẹ nhàng đặt trên nền đất lạnhbăng ..........từng bước ...... lặng lẽ và thận trọng như thể ....1 conmèo ăn vụng

Đôi tay mở cánh cửa 1 cách nhẹ nhàng....không 1 tiếng động ....... ánh mắt anh dừng lại ở 1 góc nhỏ trongcăn phòng ..............................Nơi người con gái anh yêu đangnằm yên nhìn vào khoảng không gian vô định trước mắt

Hàn Thiên nghiêng đầu nhìn về hướng Tiểu Oanh Oanh ................. Cô nằm giữa 1 đống bùng nhùng ...............ánh nắng từ bên ngoài chiếu vàorọi lên cơ thể trắng nõn của cô ....................như 1 thiên thầnđang ngủ ..............không ngủ mà như ngủ .......ngủ mà như không.....

Đôi mắt khẽ chớp chớp trước những tia nắng ấm áp.............hai hàng mi cong vút khẽ đụng đậy ................ đôi môinhỏ vẫn tươi tắn ...nhưng nụ cười lại bị điều gì đó bó chặt lại

Tiểu Oanh Oanh ......em đúng là rất đẹp .......... vẻ đẹp này chỉ 1mình anh có thể thấy ...............chỉ 1 mình anh có thể cảm nhận..............và cũng chỉ duy nhất 1 mình anh được tận hưởng....................có lẽ anh đã quá tham lam .............nhưng em làmanh muốn độc chiếm ....

Cô cựa mình ngồi dậy ............ đôi mắt hướng ra nhìn anh ................ đôi tay khẽ dụi mắt

Tiểu Oanh Oanh dù có dụi mắt bao nhiêu lần thì người trước mắt vẫn là anh................. Cô mệt nhọc thở dài...................................Là do cô đã nghĩ đến anh quá nhiều.....nên dù có ngủ cũng không thể thoát khỏi cơn ác mộng có anh.............thôi thì cô sẽ đối diện ....đối diện với 1 Hàn Thiên khôngcó thực

Chủ tịch đại nhân bước tới ...... trên môi vẫn hiện hữu nụ cười ấm áp ..............Tiểu Oanh Oanh như đơ người tronggiây phút này ............

Chủ tịch đại nhân .... dù là mơ anhcũng quyến rũ tôi như vậy sao hả ...............nếu anh cứ như vậy..........tôi sẽ càng hận anh ...lại càng không thể xa anh

Cô mặc cho người đó ngồi xuống bên cạnh cô .............mặc cho người đóôm lấy cô .................và cũng mặc cho người đó hôn cô...........bởi vì cô biết đây chỉ là 1 giấc mơ

Đôi môi mềm mạicủa Tiểu Oanh Oanh khiến anh cảm nhận được hương vị ngọt ngào và ấm áp.....xen lẫn những cảm giác khó tả .............................TiểuOanh Oanh không chút phản kháng ......hai mắt nhắm nghiền ..... khôngcòn mở tháo láo như những lần trước . Cô cũng dần cảm nhận và không thểcưỡng lại sự hấp dẫn này ..... quấn theo cảm giác ngọt ngào mà anh tạora . chiếc miệng nhỏ nhắn bị anh làm loạn bên trong .....không ngừng

Tiểu Oanh Oanh giật mình mở mắt .............cảm giác này vẫn vậy ..........Hàn Thiên vẫn đang hôn cô say đắm .........

Đây không phải là mơ sao ???? ...............Tiểu Oanh Oanh mày không thểphân biệt đâu là mơ ....đâu là thực nữa rồi à ......đúng là đại ngốc mà

Đôi tay bất lực buông thõng ..... Tiểu Oanh Oanh thấy đau lòng..............có khi nào .... Hàn Thiên đối với cô cũng chỉ là tìm cảmgiắc mới lạ như người ta nói ....... có khi nào ........ Tình yêu đầutiên của cô ..... đã trao cho nhầm người .............. và có khi nào.............Hàn Thiên anh ..... thật sự là loại người đó ??????????????

Những câu hỏi cứ liên miên khiến cô không ngừng suy nghĩ ............ càngnghĩ lại càng thấy đau lòng ...........những giọt nước mắt tuôn rơi

Hàn Thiên cảm nhận được vị mặn của những giọt nước mắt nóng hổi trên bờ mátrắng hồng của cô ..........Đôi môi anh hôn lên đôi mắt đang ướt sũng mà nuốt hết những giọt nước mắt đó vào miêng

Tiểu OanhOanh ...... anh rất đau lòng khi thấy em khóc .......... hãy để anh làngười xóa nhòa đi những giọt nước mắt ấy ............ Hãy để anh làngười bảo vệ em trên cuộc đời này

" Tiểu Oanh ......anh yêu em " - Lời nói phát ra khiến trái tim cô không ngừng thổn thức ............

Cô nhìn anh ...... đôi tay muốn ôm chặt lấy anh ...........nhưng giữa haingười như có bức tường ngăn lại ................" Hàn Thiên ....tôikhông muốn trở thành đồ chơi của anh " ..............

" Anhchưa bao giờ nghĩ em là đồ chơi ..... Tiểu Oanh Oanh ....... suốt thờigian qua .....không nhẽ em còn chưa hiểu rõ tình cảm của anh "

" Tôi không hiểu ..........tôi không muốn hiểu .........Hàn Thiên ......... em .....không ......yêu ......anh " ...........

Hàn Thiên em muốn nói là em yêu anh ..............nhưng thế đéo nào lạithành em không yêu anh .................. Thật sự nói yêu anh khó đếnvậy sao ........ em không đủ nghị lực để nói ra điều này

" Em nói gì ...... anh không nghe rõ ............ à mà thôi .........anhkhông cần em phải nói gì hết ............ anh hiểu em muốn nói gì rồi " ................ Hàn Thiên biết cứ để cô nói tiếp ...chắc chắn câu nóinày vẫn không thay đổi ......nên tốt hơn hết ...... Tiểu Oanh Oanh cô....không cần nói thêm bất cứ điều gì

Đôi môi Tiểu Oanh Oanh mím chặt .......... cả cơ thể nhỏ bé vẫn chưa thể thoát khỏi vòng tay của chủ tịch đại nhân

Hàn Thiên cúi xuống hôn nên mái tóc thơm mùi hương nhu ......... cái mùihương rất rễ chịu ...... đây cũng là 1 trong những đặc điểm nhận dạngcủa Tiểu Oanh Oanh

Hàn Thiên chăm chú soi mói từngđường nét trên khuôn mặt cô ............. Tiểu Oanh Oanh hai má đỏ nựngúp mặt vào ngực anh ...... che dấu sự ngại ngùng diễn ra không có chủ ý

Tiểu Oanh Oanh .....nếu em cứ như vậy ........ thì dù có muốn rời xa anh......... Anh nhất định cũng sẽ dính lấy em không chịu buông ........... dù em có đem lòng yêu 1 người đàn ông khác ............ nhất định...anh sẽ là người loại bỏ điều tồi tệ đó ra khỏi não bộ của em

Ngay bây giờ anh cũng đang bám dính lấy cô ........... Tiểu Oanh Oanh dù cókhó thở cũng không giám phản bác ......... sợ đến nỗi ngoan ngoãn nằmtrong lòng anh không chút phản kháng............................................................ Cả đời Tiểu Oanh Oanh chưa sợ ai như vậy bao giờ .....chỉ có duy nhất Hàn Thiên anh ..... mới có đủ tài năng quản lí nỗi sợ hãi trong lòng Tiểu Oanh Oanh

*********************************************************************************************************************************Chiếc điện thoại của Tiểu Oanh bị chủ tịch goi liên tục 101 cuộc đến nỗi sậpnguồn ..................... Tiểu Băng không thể goi cho cô ....bực mìnhlấy gối nện vào đầu

Đang nghét .... cô đang làm cái gì mà dám không nghe máy ................ nếu cứ như vậy .......kế hoạch củatôi không phải sẽ thất bại thảm hại sao ...... đồ ngu

TiểuBăng tức giận đập phá đồ đạc trong phòng ........................ Phảinói là 2 con người này tính cách khá giống nhau ..... hễ điên lên là đồđạc xung quanh tha hồ mà bay nhảy lung tung ......đến quần áo đang mặctrên người cũng tự tay sẽ nát ........... quả là điên đến giai đoạn cuối rồi ..................... chỉ khác ở chỗ .... hình dạng và sự nguy hiểm tiềm ẩn của Tiểu Băng thì cao ngất trời ............. Tiểu Oanh Oanh dù có tỏ ra thâm độc cũng không thể sánh ngang với ngườita.............căn bản người như Tiểu Băng đã sánh ngang với tầm vũ trụ

Tiểu Băng cô .....không hề biết rằng ...... ngay lúc này Tiểu Oanh Oanh đang nằm ngủ trong vòng tay của chủ tịch đại nhân ................... cả đếm qua mất ngủ ..... nên giờ hễ đặt đâu là ngủ đấy

Nếu chủ tịch có ra tay ngay bây giờ ...... Tiểu Oanh Oanh chắc cũng bấtđộng không chút phản kháng .... à mà có lẽ là không muốn phản kháng

Tiểu Oanh Oanh ..... nếu lúc nào cũng ngoan ngoãn như giờ có phải tốt khônghả ??? ....... anh sẽ không mất công chạy đi tìm em .... cũng không mấtcông sau này phải thuê người theo dõi ngăn chặn em gây sự với người ta...........không mất công lo sợ bị ai cướp mất......haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz

Hàn Thiên nhìn cơ thể đang sõng soài trên cơ thể anh ............ chiếckhuy áo đã tự động mà tuột ra lúc nào không hay ............ làm lộ racảnh xuân tuyệt đẹp ..........quả là làm đau mắt người khác

Hàn Thiên nhắm mắt lại .......... để mặc cô cự quậy trên cơ thể mình............ Tiểu Oanh Oanh đúng là rất biết cách khiêu khích người khác