Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao?

Chương 8:Chap 8




Đối tác sẽ hợp tác với tập đoàn của cô là tập đoàn Lâm thị. Mới đầu nghe cô cũng hơi ngờ ngợ nhưng khi gặp mặt thì cô chỉ được gặp mặt thư kí. Chủ tịch của công ty đó theo như nghe đồn là một người vô cùng lạnh lùng. Anh không phải là người bản địa ở đây nhưng lại nắm vô cùng rõ về thương trường nơi đây . Được biết, anh là một đại gian nước M đến để lập nghiệp và đã vô cùng thành công. Nghe xong cô cũng nửa nghi nửa ngờ nhưng mọi người nói anh chưa có vợ và chưa từng có vợ, cô lại thấy mình suy nghĩ quá nhiều rồi.

Hợp đồng được kí với sự thỏa thuận hai bên. Cô thấy tuy mệt mỏi nhưng lại vô cùng đắc thắng. Đây là lần giao dịch thành công nhất trong cuộc đời của cô.

Chắc có hơi run từ trong đó nên khi đi ra ngoài chẳng may cô đã va phải người đàn ông. Anh ta cao , vạm vỡ khuôn mặt lạnh lùng trông vô cùng quyến rũ. Vì ngã nên cô chỉ lờ mờ thấy mặt anh. Còn anh, anh cúu xuống đưa tay và đỡ cô dậy. Lúc định thần lại cô xin lỗi nhưng vẫn không ngẩng mặt lên.

" Trái đất tròn thật đấy "

Anh nói nhẹ nhàng rồi nhìn cô cười mỉm.

" Anh Lâm Dương, sao anh lại...."

" Công ty em vừa kí hợp đồng với công ty anh đấy "

" Dạ vâng, em xin lỗi vì sự va chạm lần sau em sẽ không để sự việc này xảy ra nữa"

" Mỗi lần chúng ta gặp nhau chỉ để nói với nhau những lời đau lòng vậy thôi sao, kể cả câu hỏi anh ổn không em cũng không hỏi sao..."

" Em nghĩ chúng ta chưa từng thân thiết với nhau đến như vậy"

" Vậy tại sao em vẫn sinh đứa con của anh, nếu em không yêu anh, thì em chủ cần phá nó và đi tìm hạnh phúc riêng của mình...."

" Em làm vậy chủ vì trách nhiệm làm mẹ chứ không phải vì anh...."

" Nếu vậy, hãy để anh gặp con, thằng bé cũng cần được gặp ba nó.."

" Không cần, nó đang rất hạnh phúc rồi, gặp anh chỉ..."

" Á ...."

Anh lấy hai tay giữ chặt lấy cánh vai của cô, đẩy cô về phía cửa. Anh nhìn thẳng vào mặt cô và nói:

" Vậy là em đã kết hôn"

" Đúng..."

" Với anh ta, người mà anh đã thấy hắn dẫn con của chúng ta đến tìm em"

" Đúng vậy"

" Tại sao, tại sao..."

" Vì anh ấy tốt hơn anh, anh yêu em tại sao lúc em đi lại không giữ em lại..."

" Vì anh lo cho sự an toàn của em..."

" Em không muốn nghe anh giải thích..."

Anh hôn cô thật mãnh liệt, từ rất lâu rồi đúng là vị của một người theo năm tháng không thay đổi chỉ ngọt ngào hơn thôi. Toàn thân cô nóng ran, đắm chìm trong sự mãnh liệt đó. Cảm giác như ngộp thở muốn đẩy nhưng ko được.