Chương 96 Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi (10)
Editor:KL
Cảnh sắc núi phía sau Tê Hà tự thập phần độc đáo, dãy núi chồng chất, xanh dịu dàng, xanh biếc, xanh nhạt, xanh sẫm. . . Núi giao thoa lẫn nhau, mây mù lượn lờ khắp núi càng tăng thêm một sợi tiên khí cùng thần bí, đứng trên đường nhỏ trong núi, hướng về phía chân núi,ngắm nhìn về nơi xa, còn có thể nhìn thấy nơi xa có khu phố, toà nhà xen vào nhau, thôn xóm ngoại ô kinh thành quy hoạch chỉnh tề .
Chỉ tiếc cảnh sắc mê người thế này, một trước một sau đi lại ở trên đường nhỏ trong núi Tần Thiên Thiên cùng Vệ Cảnh lúc này lại là hoàn toàn không lòng dạ nào thưởng thức.
Tần Thiên Thiên đắm chìm trong khó xử bi thương trong tuyệt vọng vì thanh mai trúc mã Vệ Cảnh trong thời gian ngắn như vậy mà liền di tình biệt luyến cho Đường Ninh.
Vệ Cảnh thì một phương diện lo lắng Tần Thiên Thiên bởi vì hắn cùng Đường Ninh "Luyện tập" lúc nãy mà hiểu lầm hắn cùng Đường Ninh, một phương diện khác cũng lo lắng cho Đường Ninh một thân một mình ở giữa sườn núi .
Nhưng đến cùng Vệ Cảnh bởi vì là nam tử tập võ, rất nhanh liền đuổi kịp Tần Thiên Thiên vốn là đi lảo đảo nghiêng ngã .
Trong mắt đỏ bừng một mảnh, thất hồn lạc phách đi ở phía trước Tần Thiên Thiên cơ hồ vừa nghe đến động tĩnh đuổi theo sau lưng cùng tiếng Vệ Cảnh gọi nàng,mắt của nàng liền khống chế không nổi lóe lên một vệt kinh hỉ, nhưng điểm kinh hỉ ấy so với vừa nãy Vệ Cảnh "Chân tình tỏ tình" có vẻ còn bé nhỏ không đáng kể.
Cơ hồ một lần nhớ tới chính mình vừa nãy nhìn thấy cái gì, nghe được những lời kia,ánh sáng trong mắt Tần Thiên Thiên liền lần nữa phai nhạt xuống, nhưng bước chân lại đặc biệt thành thật thả chậm.
Có lần trước trên đường phố cùng Vệ Cảnh làm mất vết xe đổ, Tần Thiên Thiên sợ,mặc kệ chỗ xuống núi này chỉ có một đường nhỏ nàng vẫn không dám tăng tốc bước chân.
Thế là một người có tâm thả chậm tốc độ, một người lại toàn lực đuổi theo, rất nhanh, Vệ Cảnh liền nửa đường liền trực tiếp kéo lại cánh tay Tần Thiên Thiên, bỗng nhiên dùng sức, liền đem mặt tràn đầy nước mắt, mắt đỏ như thỏ, toàn bộ kéo Tần Thiên Thiên xoay người lại.
Vừa nhìn thấy Tần Thiên Thiên thế này, thích cùng thói quen nhiều năm, khiến cho trong lòng Vệ Cảnh khó mà át chế lóe lên một tia đau đớn khó nhịn .
Mặc kệ như thế nào, Thiên Thiên cũng là cô nương hắn thích nhiều năm như vậy, hắn đã hứa hẹn qua, muốn cả một đời đối xử tốt với nàng, dựa vào nàng,theo nàng, mặc kệ lúc nào, chỉ cần nàng cùng người khác phát sinh mâu thuẫn, vĩnh viễn chỉ có thể vô điều kiện đứng bên phe nàng.
Nghĩ như vậy, Vệ Cảnh đưa tay liền đem cả người Tần Thiên Thiên đều ôm vào ngực mình, cánh tay dùng sức ôm chặt nàng, đồng thời khàn giọng, trầm thấp nói, "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Thiên Thiên, là ta không tốt. . . Mặc kệ là mâu thuẫn lần trước trong Thính Li lâu hay là lần này, đều là lỗi của ta. . . Thật xin lỗi vì để muội thương tâm như vậy!"
Cách lâu như vậy, lại một lần nữa nghe thấy tiếng nói nhu hòa mềm mại của Vệ Cảnh, nguyên bản ủy khuất Tần Thiên Thiên càng một chút liền không nhịn được bắt đầu trầm thấp sụt sùi khóc, ngón tay cũng chặt chẽ nắm lấy vạt áo Vệ Cảnh .
Cũng không biết khóc bao lâu, thanh âm Tần Thiên Thiên khóc ròng mới rốt cục ngừng lại.
Thấy cảm xúc nàng rốt cục hòa hoãn xuống tới, Vệ Cảnh lúc này mới ở bên tai nàng nhẹ giọng giải thích lời nói vừa nãy hắn nói với Đường Ninh kia .
"Luyện tập?"
Vừa nghe xong Vệ Cảnh giải thích, Tần Thiên Thiên liền lập tức không thể tin ngẩng đầu lên nhìn về phía nam tử trước mặt.
"Loại lời này nói ra nếu đổi lại là huynh,huynh sẽ tin sao? Vì cái gì sớm không luyện muộn không luyện, hết lần này tới lần khác muốn một khắc ta xuất hiện để huynh hướng về phía nàng ta luyện tập, thật chẳng lẽ không phải do nàng ta cố ý mà thôi? Cố ý tính toán kỹ thời điểm ta xuất hiện để ta nghe thấy những lời kia của huynh? Nếu ta tức giận rời đi,huynh lại không đuổi theo ta đến ,mục đích của nàng ta liền đạt thành!"
Tần Thiên Thiên chỉ cảm thấy chính mình phảng phất như một chút liền thấy rõ tâm cơ tính toán của Đường Ninh , đồng thời ý đồ làm cho Vệ Cảnh cũng có thể minh bạch.
Có ai nghĩ được vừa nghe đến nàng như vậy, Vệ Cảnh ngược lại nhíu mày nhìn nàng, đồng thời tỏ vẻ vừa nãy ở trên núi Đường Ninh còn luôn luôn lo lắng nàng, thúc giục hắn đuổi theo nàng, từ đầu tới đuôi nàng(ĐN)đều là tập trung tinh thần vì hai người bọn họ mà suy nghĩ, nàng tại sao có thể phỏng đoán Đường Ninh thế này?
Cũng vì Thiên Thiên không hiểu Đường Ninh dụng tâm lương khổ, Vệ Cảnh trực tiếp liền đem chuyện lúc trước hắn cùng Đường Ninh trên du thuyền, đối phương chủ động mở miệng muốn trợ giúp bọn họ, nói hắn mua lễ vật, lại cố ý ở trước Thính Li Lâu giả đau bụng, để bọn họ có đủ thời gian đơn độc chung đụng, thậm chí những thiên chỉ hạc trên cây bồ đề hôm nay cũng đều là nàng hỗ trợ cùng nhau nghĩ biện pháp, những chuyện này, nhiều vô số, Đường Ninh cơ hồ không có một khắc không vì hai người bọn họ mà dụng tâm lương khổ, Tần Thiên Thiên làm sao có thể nói nàng như vậy?
Nghe được Vệ Cảnh nói những việc này, lúc này Tần Thiên Thiên mới rốt cục đã hiểu lúc trước nàng chật vật bi thương thống khổ, tất cả đều thật vô nghĩa . Mặc kệ là vòng tay hồng phỉ hay là ở Thính Li lâu thấy Vệ Cảnh thu được tờ giấy mà hiện lên ý cười, hay là bảy ngày trước Vệ Cảnh mỗi ngày đưa vào phủ tướng quân một hộp lễ vật, vậy mà tất cả đều là nàng hiểu lầm, nàng còn bởi vậy mà ăn nuốt không trôi, đêm không thể say giấc, đau đến không muốn sống, hình dung tiều tụy!
Nàng đều đã làm những gì thế này?
Đường Ninh lại làm cái gì thế này?
A Cảnh nói Đường Ninh là một lòng vì hai người bọn họ suy nghĩ, nếu thật vì bọn nàng suy nghĩ, vì cái gì nàng ta từ trước tới giờ không mở miệng giải thích một câu, còn lấy cớ hỗ trợ ,một lần lại một lần cùng Vệ Cảnh đơn độc ở chung, hỗ trợ giúp đỡ gì đó căn bản là tất cả đều là giả, nàng ta rõ ràng. . . Rõ ràng chính là lấy cớ, ở trước mặt A Cảnh nàng ta tạo nên hình tượng khéo hiểu lòng người, ôn nhu hào phóng, đồng thời thừa cơ châm ngòi ly gián, đồng thời để nàng ta châm ngòi thành công.
Nàng thật đần độn mà tin tưởng A Cảnh di tình biệt luyến với nàng ta,một lần lại một lần nháo với hắn, đem tâm hắn càng đẩy càng xa không nói, còn để lòng hắn có thân ảnh Đường Ninh , đồng thời bởi vì thế mà chịu đủ tra tấn.
Nàng quá ngu.
Thật quá ngu.
(*tính đổi thành ngốc á mà thích để ngu vậy á,mọi người không thích thì bình luận nói mình đổi nha)
Đường Ninh lúc trước trong xe ngựa thấy nàng tiều tụy như vậy, còn một mặt giả mù sa mưa lo lắng quan tâm, thực sự quá buồn nôn, nữ nhân kia thật quá dối trá quá buồn nôn.
Nàng chưa bao giờ từng thấy nữ nhân tâm cơ thâm trầm, dối trá, làm ra vẻ như vậy .
Vừa nghĩ tới những mưu kế của Đường Ninh, Tần Thiên Thiên liền muốn ọe, hết lần này tới lần khác Vệ Cảnh đứng trước mặt nàng còn khen Đường Ninh không dứt miệng ,lúc nói tới nàng ta trong mắt càng hiện lên ánh sáng nhu hòa nhỏ vụn .
Chỉ nhìn một chút, Tần Thiên Thiên rốt cục bị kí🇨Ꮒ ŧᏂí🇨Ꮒ, cả người đều không chịu nổi, bởi vì nàng ta mà A Cảnh hiện tại biến thành dạng này, hắn đối với Đường Ninh sinh ra những hảo cảm kia đều là bởi vì nàng ta tính toán, đối phương thực sự dùng bất cứ thủ đoạn nào để tính toán.
Một nữ nhân âm hiểm xảo trá như thế, Vệ Cảnh còn ở trước mặt nàng khen nàng ta như vậy, Tần Thiên Thiên không nổi giận mới là lạ.
"Đủ rồi! Ta nói đủ rồi! Hỗ trợ cái gì? Dụng tâm lương khổ cái gì? Ta thấy nàng ta căn bản từ đầu tới đuôi đều đang có chủ tâm không tốt, khổ tâm tính toán! Nàng ta nói với huynh muốn giúp đỡ huynh đem ta dỗ dành trở về phải không? Vậy huynh giải thích thế nào việc về ngày đó rõ ràng huynh đã mua khuyên tai đông châu cho ta , lại giúp Đường Ninh mua vòng tay hồng phỉ? Đồng thời nàng ta còn cố ý đeo lên trước mặt của ta, chuyện này bảo ta làm sao không nghĩ ngợi chứ!"
"Ở trước Thính Li Lâu cố ý giả vờ như đau bụng rời đi, vậy tại sao còn muốn cho ta gặp được cảnh tượng nàng ta lưu tờ giấy cho huynh?"
"Còn có lúc trước huynh mỗi một ngày đều đưa một hộp giấy xanh vào phủ tướng quân, nàng ta cũng chưa bao giờ cùng ta giải thích qua, mà là tùy ý để ta một mình tiều tụy chật vật, thậm chí là vừa nãy nàng ta rõ ràng biết ta tới, mới cố ý nói luyện tập gì đó, vì để ta hiểu lầm, làm ta khó chịu! A Cảnh huynh làm sao lại nhìn không rõ chứ?"
Lòng Tần Thiên Thiên vỡ òa thất vọng.
Cũng do nành không có sinh hoạt ở thời hiện đại nếu không khẳng định sẽ có câu, chỉ có nữ nhân mới có thể xem hiểu ai là trà xanh chân chính!
Mà nghe được những lời này của Tần Thiên Thiên , lông mày Vệ Cảnh khống chế không nổi càng nhăn càng chặt, thậm chí đều có chút khóc không ra nước mắt.
"Vòng tay hồng phỉ ban đầu là ta nhất định phải mua cho Đường Ninh, dù sao muội ấy nguyện ý chủ động trợ giúp chúng ta, ta cũng không thể một điểm tỏ vẻ đều không có,muội ấy có chủ động cùng muội khoe khoang qua sao? Nhất định là không có."
"Lúc trước ở Thính Li lâu muội ấy cố ý giả vờ như đau bụng rời đi, lưu tờ giấy thì là bởi vì lo ta lo lắng cho muội ấy mới lưu lại, ta nghĩ Đường Ninh cũng không nghĩ tới muội ấy sẽ thấy cảnh tượng đó."
"Còn có giấy xanh kia, bởi vì đây là niềm vui bất ngờ,muội ấy đương nhiên sẽ không chủ động đề cập với muội. Còn có,muội biết muội ấy đến cùng xếp bao nhiêu thiên chỉ hạc không? Ròng rã chín trăm chín mươi chín cái, còn trong bảy ngày muội ấy chỉ lo xếp hạc giấy chỉ sợ căn bản cũng không biết muội ăn nuốt không trôi, đêm không thể say giấc. Chính muội để tay lên ngực tự hỏi đi, bảy ngày kia,muội ấy có đi ra viện tử của mình sao? Sao muội cứ nói xấu muội ấy như vậy?"
"Thậm chí là vừa nãy chính muội cũng nói là muội muốn đến cây bồ đề cầu nguyện, từ vừa mới bắt đầu căn bản không biết ta cùng Đường Ninh ở trên núi chuẩn bị kinh hỉ cho muội, thế nào hiện tại lại biến thành Đường Ninh biết muội đã đến nên cố ý nói luyện tập,làm muội hiểu lầm?"
"Thiên Thiên, muội đến cùng có biết muội đang nói cái gì hay không? Vì cái gì Đường Ninh một mảnh hảo tâm nhưng muội lại nói muội ấy biến thành dụng ý khó dò?Muội ấy đến cùng đắc tội muội thế nào? Ngay cả tràng hôn sự này cũng là lúc trước muội cố ý nhường cho muội ấy, hiện tại muội ấy không để ý thanh danh của mình, hỗ trợ ta cùng muội hòa hảo như lúc ban đầu, kết quả là lại thành muội ấy sai sao?"
Vệ Cảnh cảm thấy Tần Thiên Thiên thực sự không nói lý.
Nói Đường Ninh tính toán, nàng tính toán cái gì? Tính toán gánh thanh danh giải trừ hôn ước trên lưng mình?Hay là tính toán dung hòa nam tử mình thích cùng nữ tử khác?
Cơ hồ nghĩ đến đây, Vệ Cảnh đã cảm thấy trong lòng khó chịu lợi hại, thậm chí hiện tại Đường Ninh còn một thân một mình ở cây bồ đề giữa sườn núi,nếu nàng thật tính toán thì nàng sẽ gấp thành như thế kêu hắn xuống đuổi theo Thiên Thiên sao?
Nhìn thấy Tần Thiên Thiên một bộ tức giận không chịu nổi,bộ dáng ác ý ước đoán, bỗng nhiên, Vệ Cảnh thật cảm thấy trong lòng mệt mỏi cực kỳ.
Hắn thật không dám tưởng tượng, lúc trước Tần Thiên Thiên đơn thuần ngây thơ, linh động kiêu ngạo làm sao lại biến thành bộ dáng hiện tại này?
Sự tình phát sinh, không chỉ có không nghĩ lại vấn đề ở chính mình , còn tập trung tinh thần muốn đem sai lầm đẩy tới trên thân người vô tội .
Trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt Vệ Cảnh nhìn về phía Tần Thiên Thiên liền khắc chế không được lãnh đạm xuống.
Cùng hắn ở chung quá lâu quá lâu, ánh mắt Vệ Cảnh phát sinh biến hóa, trong nháy mắt, Tần Thiên Thiên liền lập tức nhận ra.
Lúc này mới kịp phản ứng chính mình ở trước mặt Vệ Cảnh vạch trần cái gọi là gương mặt thật của Đường Ninh căn bản chính là đi một bước cờ dở.
Đường Ninh thực sự quá lợi hại quá lợi hại, sớm ở trước mặt A Cảnh duy trì hình tượng đặc biệt tốt, so sánh với nàng đã không cùng A Cảnh thương lượng liền nhường ra hôn ước, thậm chí còn một lần lại một lần cùng hắn cãi lộn, nổi giận, nàng đã mất đi uy tín với A Cảnh.
A Cảnh tin tưởng Đường Ninh, không tin nàng.
Phát giác được sự thực như vậy, Tần Thiên Thiên đã cảm thấy ngực của mình vừa chua vừa trướng, lại đau lại lạnh.
Trên đường núi hẹp quanh co, đây đối với người đã từng yêu cứ như vậy mặt đối mặt, ai cũng không nói chuyện, cũng không biết qua bao lâu, đến cùng còn là quá phận lo lắng Vệ Cảnh thật sẽ bị Đường Ninh cướp đi,Tần Thiên Thiên cúi đầu trước.
Hai người qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu Tần Thiên Thiên yếu thế cúi đầu.
Nhìn thấy Tần Thiên Thiên nhỏ giọng nói xin lỗi, Vệ Cảnh không thể tránh khỏi mềm lòng.
Hai người xem như miễn miễn cưỡng cưỡng hòa hảo.
Chỉ tiếc,trong lòng Tần Thiên Thiên vẫn uất ức khó chịu, đủ loại không thoải mái, Vệ Cảnh cũng không có vui vẻ cao hứng như trong dự đoán của hắn.
Rõ ràng đã cùng Tần Thiên Thiên nói ra,đây sự tình là hắn mong đợi đã lâu không phải sao?
Vì cái gì, vì cái gì hắn luôn cảm thấy giữa hai người hình như không ổn chút gì đó?
Vệ Cảnh có chút mờ mịt.
[Độ hảo cảm Vệ Cảnh : 70.]
Cùng lúc đó, bởi vì sợ bị chân núi có người phát hiện, cùng đi sau lưng Hạ Lan Nhược trên đường núi nhỏ gập ghềnh,Đường Ninh thu được tiếng hệ thống nhắc nhở ,trong nháy mắt ở trong lòng nhướng mày.
Xem ra lúc này Vệ Cảnh cũng đã đuổi kịp Tần Thiên Thiên, thậm chí còn cùng với nàng ta thẳng thắn chuyện nàng ở sau lưng "Hỗ trợ" nữa nha! Những chuyện này, Đường Ninh vốn là không có ý định giấu Tần Thiên Thiên bao lâu, cũng giấu không được nàng ta bao lâu, chỉ là Đường Ninh muốn chọn thời cơ thích hợp để bại lộ mà thôi, không phải sao, thời điểm thích hợp đã tới.
Thậm chí không cần 54088 tiếp sóng, nàng cũng có thể đoán được cuộc trò chuyện của hai vị kia, cơ hồ sau khi Vệ Cảnh giải thích xong thao tác của nàng,sợ là Tần Thiên Thiên liền đã ở trong lòng bắt đầu chửi ầm lên nàng là bitch rắp tâm không tốt ,đồng thời còn ý đồ truyền cho Vệ Cảnh sự thật nàng là bitch , cuối cùng lại bị Vệ Cảnh nhận định nàng là tiểu khả ái thiện lương cho từng cái phản bác, không chỉ có như thế, bởi vì nàng ta dùng từ không thỏa đáng, biểu lộ dữ tợn, thậm chí là nhan trị trên phạm vi lớn hạ xuống, trực tiếp làm cho Vệ Cảnh phản cảm, đem đối ứng, bởi vì nội tâm áy náy cùng so sánh,độ thiện cảm của Vệ Cảnh đối với nàng liền lên cao.
Một đợt này không chịu thiệt.