Trong thời gian qua, Hoàng Mộc đã truyền lại bí quyết phi hành cho mấy người bạn, với tư chất trác tuyệt chỉ mất chút thời gian mọi người đã thành thạo. Lôi Viêm lăng không phi hành tấn công phủ đầu.
Hắn bay ra sau gò đất đã thấy hung thú đang rình rập, bốn chân chùng xuống chỉ chực con mồi đi qua sẽ lao ra đoạt mệnh.
Khoảng không xung quanh Lôi Viêm bỗng nóng rực làm cho không khí vặn vẹo rồi ba quả cầu lửa xuất hiện, mỗi quả đường kính một mét. Hung thú lập tức nhận ra sự bất thường, nó ngẩng đầu nhìn lên. Bỗng cầu lửa ập thẳng vào mặt nó, theo bản năng tự nhiên của loài thú, nhanh nhẹn nhảy ra sau né tránh.
Lôi Viêm đã đoán trước, ba quả cầu lửa không đánh về một hướng mà chia ra chặn đường lui của hung thú, ngay lập tức một quả cầu lửa đánh trúng lưng làm lông cháy khét. Hung thú gầm lên đau đớn, nó bộc phát lực lượng nhảy lên cao.
Đây là loài mới gặp cả nhóm chưa biết gì về chiến lực của nó, Lôi Viêm cũng chỉ dùng một phần sức mạnh để thử xem nó mạnh mẽ đến cỡ nào.
Hung thú nhảy rất cao, Lôi Viêm cách đó 30m nhưng vẫn bị vồ tới, hắn rút đại kiếm ra chống đỡ, trảo ảnh lớn như cây cột nhà với bốn móng vuốt như bốn con dao va chạm với thanh kiếm.
Keeng âm thanh chấn động vang lên, thanh kiếm sắc bén vậy mà không cắt đứt được móng vuốt của hung thú, va chạm khiến hai bên tách ra, không bên nào chiếm được lợi thế.
Hoàng Mộc ở xa thầm nhận xét:
-Lũ hung thú mới thả xuống địa cầu này rõ ràng chưa có khả năng ma pháp vậy mà man lực đã tương đương với nhân loại trình độ trúc cơ, thật không thể xem thường.
Hung thú đáp xuống mặt đất, sức nặng từ độ cao 30 m giáng xuống khiến cây cỏ nát bét. Nó không tái tấn công cũng không bỏ chạy mà gầm to, âm thanh vang vọng núi rừng.
Cây cối xung quanh chợt rung động bất thường, từ bốn phương tám hướng những thân ảnh to lớn lao ra. Quả nhiên hung thú không đi đơn lẻ mà theo đàn khoảng 10 con. Không những thế tiếng gầm còn thu hút các loài phi điểu trên không.
Hoàng Mộc ngẩng đầu nhìn lên liền thấy một bầy chim hình thái kỳ dị đang bay tới. Phần cổ với phần đầu của nó nhìn giống như con rắn dài ngoằng, phủ lên toàn thân và hai cánh là các lớp vảy cứng màu xanh pha trộn với màu bạc, kích thước cơ thể tương đương với loài đại bàng.
Hoàng Mộc nhìn thấy tình thế không khỏi thốt lên:
-Hừ, vừa mới đi được một đoạn đã bị hung thú quần kích, hoàn cảnh bây giờ hung hiểm hơn trước rất nhiều.
Không cần ai chỉ đạo, bầy đại bàng tự động bay lên nghênh chiến với bầy phi điểu. 50 con khỉ mặt đỏ theo sự chỉ huy của Minh Nguyệt chia ra vây đánh đàn hung thú dưới đất.
-Nhóm Xung Kích lùi sang trái cùng với Minh Nguyệt, tập trung tấn công những hung thú ở gần.
Hoàng Mộc phát ra hiệu lệnh xong liền bay xuống mặt đất, trực tiếp đối cứng với hung thú, hắn muốn rèn luyện thêm kỹ năng chiến đấu cho bản thân.
Tràng đấu diễn ra kịch liệt, bản thân Hoàng Mộc và Lôi Viêm mỗi người quấn lấy ba con hung thú, ba con còn lại bị bầy khỉ vây công, một con tách ra nhằm vào nhóm xung kích phía sau, có vẻ nó phát hiện ra đây là những con mồi béo bở nhất.
Hung thú nơi tự nhiên luôn mang theo bản tính hoang dã cùng hung dữ, khiến cho ai nhìn vào cũng phải toát lên sợ hãi. Hình ảnh khủng bố xuất hiện trước mắt nhóm xung kích với hàm răng lởm chởm, miệng gầm gừ, hình thể uy mãnh. Cả nhóm khủng hoảng như thỏ con gặp phải sói xám.
Nguyễn Sơn là một trong mười người tham gia nhóm xung kích đợt này, trong cuộc chiến với hung thú màu đen tuyền, ông của hắn bị hung thú đả thương nghiêm trọng, hắn vì muốn báo thù cho ông mà dũng cảm cầm kiếm chiến đấu. Đã có kinh nghiệm từ đợt trước, hắn kìm nén sợ hãi trong lòng, hét to:
-Đừng sợ, chúng ta ở đây còn có trưởng thôn.
Nói xong liền dương cung bắn về phía trước, những người khác được lan truyền cảm xúc, một tay nhấc cây cung lên, mũi tên đã lắp sẵn liền bắn ra.
Những cây cung này được làm dựa theo thiết kế tối ưu mà trước đây Hoàng Mộc đã cấp cho thôn. Trước khi bắt đầu hành trình thám hiểm, Hoàng Mộc chế tạo ra năm cây cung cho cả nhóm, ông Nguyễn Minh là thợ rèn của thôn thấy cây cung làm theo thiết kế này lực đạo mạnh gấp 5 lần, liền dùng nó để chế tạo cung tên cho cả làng.
Hung thú đang lao tới tốc độ rất nhanh, hầu hết mũi tên bắn trật chỉ có hai mũi tên trúng đích, đó là mũi tên của Minh Nguyệt và Nguyễn Sơn. Mũi tên của Minh Nguyệt cắm sâu vào đùi phải của hung thú, mũi tên của Nguyễn Sơn chỉ cắm xượt bên vai, hung thú chạy vài bước liền rơi ra.
-Mọi người chú ý quá trình ta chiến đấu mà hỗ trợ.
Minh Nguyệt nói xong liền cầm kiếm lao lên chặn đánh hung thú. Hai lợi trảo cùng chồm lên vồ vào người cô bé, thân thể nhỏ bé như liễu yếu đào tơ bỗng lả lướt như lá khô trước gió, hai lợi trảo chụp vào khoảng không còn thân thể Minh Nguyệt thì khéo léo cúi xuống, luồn qua bên trái.
Hai tay cầm kiếm không khoan nhượng vung ra, phần thân bên trái của hung thú lập tức bị rạch một đoạn, máu xanh tuôn ra. Nhờ vào lớp da dày nên vết thương chưa sâu, hung thú không vì thế mà bỏ cuộc, ngược lại thú tính bộc phát, nó càng hung dữ hơn.
Chiếc đuôi xoay 90 độ hướng cây đao trên đó về phía Minh Nguyệt rồi hung hăng chém tới. Cô bé như đoán trước được tình hình, thân thể nhảy lên cao né tránh, cây đại thụ cạnh đó thì không may mắn như vậy, thanh đao vung qua khiến thân cây bị cắt làm hai. Cây xanh đổ xuống ập vào Minh Nguyệt, tận dụng điều này cô bé đạp chân vào thân cây khiến cơ thể đổi hướng vừa vặn tránh được cú vồ tiếp theo của hung thú.
Hai bên tách ra trong thoáng chốc rồi lại lao vào giao tranh, hung thú mạnh mẽ liên tục dùng trảo, mõm, đuôi tấn công Minh Nguyệt, không có đòn tấn công nào yếu ớt, nhưng tất cả đều bị Minh Nguyệt khéo léo né tránh.
Mười thành viên nhóm Xung Kích nhìn mà ngây người, trước mắt chúng là một Minh Nguyệt cực kỳ uyển chuyển, dù đòn thế của hung thú thập phần hung hiểm cùng nhanh nhẹn nhưng luôn bị Minh Nguyệt khéo léo tránh né.
Chúng không biết Minh Nguyệt lúc này đang dùng sóng linh lực thâm nhập đại não của hung thú, từ những phản hồi truyền về cô bé như đọc được suy nghĩ của hung thú, biết được đòn tấn công kế tiếp vì thế mới xảo diệu né tránh như vậy.
Mỗi lần né tránh thành công, Minh Nguyệt đều tặng hung thú một đòn tấn công, thời gian mới qua một phút, trên cơ thể hung thú đã chi chít vết thương, máu xanh nhuộm cả bộ lông, trông càng thêm hung dữ.
Nguyễn Sơn thất thần nhìn Minh Nguyệt chiến đấu, một lúc sau hắn bừng tỉnh, liền dương cung căn chỉnh thời cơ trợ giúp Minh Nguyệt. Nhát bắn lúc này đã có thêm sự bình tĩnh cùng tính toán nên chính xác hơn. Mũi tên kích trúng vết thương hở trên thân, cắm sâu tận nửa chiều dài mới chịu dừng lại.
Hung thú tru lên đau đớn, đảo mắt nhận ra thủ phạm, liền lùi nhanh vài bước, tạo khoảng cách với Minh Nguyệt rồi nhảy chồm lên vượt qua đầu cô bé, hướng đến nhóm Xung Kích đằng sau. Cú nhảy nhìn như quá đà vọt qua cả nhóm xung kích, thân thể hung thú đang trên không cách đầu mọi người một khoảng, bỗng chiếc đuôi cong lên rồi quất xuống, chuẩn xác nhắm đến Nguyễn Sơn đang ngơ ngác.
-Chú ý chiếc đuôi.
Tiếng Minh Nguyệt gấp gáp vang lên khiến Nguyễn Sơn chợt nhận ra tình hình, không kịp tránh né, cơ thể phản ứng theo bản năng đưa thanh kiếm ra chống đỡ. Đồng thời Minh Nguyệt ở phía sau không dám chậm trễ dùng hết sức nhảy lên cao bám theo hung thú, thanh gươm vô tình quét ngang.
Phụt, cuống đuôi hung thú bị cắt đứt rời, tuy nhiên chiếc đao nơi cuối đuôi đã vung ra, theo lực quán tính đánh mạnh vào thanh kiếm trước người Nguyễn Sơn. Lực đạo quá mạnh khiến bản thân hắn văng ra xa va chạm với những người đằng sau, cả thảy năm người trượt đi một khoảng rồi ngã vật xuống mặt đất.
Hung thú hết đà lao xuống, vừa vặn ập đến vị trí năm người vừa ngã. Nhìn thấy khuôn mặt thập phần hung ác cùng hơi thối phả vào mặt, năm người sợ hãi đến lịm tim, kinh hồn khiếp vía, cảm tưởng như hôm nay tất cả đã mất mạng.
Hung thú cũng không thích chơi trò mèo vờn chuột liền há miệng đầy răng lởm chởm lao xuống ăn thịt con mồi.
-Định. Âm thanh mạnh mẽ cất lên.
Cái đầu đang lao xuống bỗng dừng lại, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Minh Nguyệt bộc phát toàn bộ linh lực, trực tiếp khống chế tư duy khiến hung thú đứng yên như trời trồng.
Năm người đang nhắm tít mắt đón nhận cái chết thì nhận ra có điều bất thường, mở mắt thấy hung thú đang đứng yên, chúng cuống cuồng đạp chân thoát ly, mặt đất vì sự vội vã mà bị cày xới đi một lớp.
Hung thú này rất khôn ngoan, tư duy của nó đang phát hiện ra những điểm khác thường. Thông qua sóng linh lực truyền về, Minh Nguyệt biết là không thể duy trì lâu liền đi tới vung kiếm tấn công vào chỗ yếu hại.
Hung thú đứng yên không né tránh, nhát kiếm toàn lực chẳng có lý do gì để thất bại.
Xoẹt, nó vừa tỉnh từ cơn huyễn cảnh, chưa kịp làm gì hai mắt nó đã nhắm lại đổ sầm xuống đất.
Bên kia, cuộc chiến cũng đã dần ngã ngũ, năm mươi con khỉ cầm theo đao kiếm vây công ba con hung thú, sức lực cùng độ nhanh nhẹn thì lũ khỉ có thừa, đã thế chúng còn biết phối hợp chiến thuật theo chỉ huy của khỉ già đầu đàn. Thực sự là lấy thịt đề người, lấy nhiều thắng ít, lấy mạnh hiếp yếu, ba con hung thú bị cắt cho be bét.
Hoàng Mộc đã xử lý xong những con hung thú quấn lấy bản thân từ trước, hắn ngó sang trận đấu của Minh Nguyệt và nhóm xung kích, thấy tình hình đã ổn, liền quay sang trợ giúp Lôi Viêm. Chỉ thấy một bóng xanh kèm theo dải bạch kim lướt qua, con hung thú cuối cùng đang giao chiến với Lôi Viêm lập tức mất mạng, nơi cổ xuất hiện một ngấn dài.