Earth

Chương 56: Trúc cơ




Hộp trữ vật đã được mở khóa sẵn còn muốn khóa lại thì phải dùng linh lực lấp đầy các chữ số La Mã theo một thứ tự nhất định, các chữ số này ẩn dưới vỏ hộp phải dùng linh lực truyền vào mới cảm nhận được, về cơ bản giống như mật khẩu của các thiết bị hiện đại, mật khẩu chiếc hộp được ghi trên tờ giấy gồm 8 chữ số khác nhau.

Không quản chiếc hộp hoạt động nhờ vào công nghệ tiên tiến nào, hiện tại cứ dùng để trữ vật đã, bao nhiêu hành lý lỉnh kỉnh được thu nhỏ rồi nhét vào chiếc hộp. Hoàng Mộc là người suy nghĩ chín chắn nhất trong cả nhóm nên mọi người quyết định để hắn cất giữ hộp trữ vật. Kích thước cùng trọng lượng nhỏ nhẹ như hộp diêm, căn bản bỏ vào túi không thấy vướng víu gì.

Hiện tại thu hoạch lớn nhất của cả nhóm là hộp trữ vật, một cái bìa sách, cùng một thanh kiếm.

Thanh kiếm kiểu dáng to bản, nhiều chỗ bị hoen gỉ, biến chất, nếu sử dụng nó để chặt chém thì còn thua cả dao đi rừng, tuy nhiên tác dụng của nó không phải ở chỗ chặt chém. Mọi người đã thử vận khởi linh lực tiếp xúc lưỡi kiếm, không ngờ giống như những viên đá thần bí tìm được dưới biển, lưỡi kiếm hấp thu linh lực rồi vận chuyển theo các lộ tuyến khác nhau.

Nếu so sánh lộ tuyến của cây kiếm với những viên đá thần bí thì lộ tuyến của cây kiếm đơn giản hơn nhiều. Nhưng điều làm cho mọi người vui mừng chính là lộ tuyến này hoàn chỉnh không bị đứt đoạn, bởi vì nó hoàn chỉnh nên tác dụng của cây kiếm được hiển lộ.

Ngay khi linh lực truyền vào, thanh kiếm liền lơ lửng trên không, dù một người đứng lên cũng không bị rơi xuống. Cả nhóm tranh nhau đạp chân lên thanh kiếm bay lòng vòng, cân bằng chưa vững ngã xoành xoạch, cảm giác thoát ly mặt đất, chơi vơi giữa không trung, lướt trên từng ngọn gió, luồn lách giữa các hòn đảo thật vui thích.

Đạp kiếm phi hành được gần 1km, mọi người phải hạ xuống gấp bởi linh lực tiêu hao cực kỳ mau chóng. Ai cũng tỏ ra thích thú vì được phi hành, riêng Hoàng Mộc thì không chỉ thế, hắn nhìn thấy hy vọng khám phá những lộ tuyến linh lực.

Ba ngày sau tại đảo Bồ Hòn, năm người chặt mấy đống củi đem vào hang, bốn địa điểm cuối cùng đã dò xét qua nhưng chỉ là hang động tự nhiên không thu hoạch được gì. Cả nhóm quay lại hang Sửng Sốt để tu luyện linh lực cho cân bằng với sức lực cơ thể, nơi này linh khí nồng đậm, không gian rộng rãi, thật hiếm có chỗ nào sánh bằng.

Từ khi kết thúc tập luyện dưới đáy biển đến nay bản thân Hoàng Mộc vẫn không ngừng luyện tập nhưng thể lực dẫm chân tại chỗ, không thể tăng tiến thêm.

Hoàng Mộc là người siêng năng tập luyện thần thức pháp yếu nhất trong cả nhóm, ở dưới đáy biển hắn đồng thời luyện tập thể lực và linh lực, bởi thế chỉ sau một tuần hắn đã cảm thấy linh lực đạt đến bình cảnh.

Tiếp theo cần tìm một môn khí công thích hợp đả thông kinh mạch, Hoàng Mộc lướt tìm thông tin trên chiếc điện thoại, dung lượng bộ nhớ chiếc điện thoại rất lớn, lưu trữ hầu hết tài nguyên Internet của nhân loại trước đây.

Sau khi đọc kỹ các công pháp, lại đem những cảm ngộ của bản thân về linh lực và y học để tư duy, Hoàng Mộc chọn ra hai bộ công pháp phù hợp:

Một là Dịch cân kinh, hai là Trường Sinh Công.

Đắn đo suy nghĩ một hồi, hắn chọn Trường Sinh Công làm công pháp đả thông kinh mạch, không phải Dịch Cân Kinh kém hơn mà sau khi đọc kỹ công pháp nhận thấy bản Dịch Cân Kinh đã bị một lũ ất ơ nào đó sửa đổi quá nhiều không còn phù hợp việc dùng linh khí đả thông kinh mạch. Mặt khác bản Trường Sinh Công có nhiều phần giống với thần thức pháp yếu mà lâu nay hắn vẫn thường luyện tập.

Suy nghĩ vậy Hoàng Mộc liền thông báo với cả nhóm:

-Các cậu mình nhận thấy công pháp Trường Sinh Công này phù hợp để đả thông kinh mạch bằng linh khí, mình sẽ thử trước.

Minh Nguyệt nghe vậy nét mặt lo lắng:

-Nguyệt tin Mộc sẽ tìm được công pháp phù hợp nhưng chúng ta không có trúc cơ đan, làm sao để đột phá lên trúc cơ, chẳng may gặp chuyện gì trắc trở sẽ rất nguy hiểm

-Mình cũng biết vậy, nhưng thật sự tình thế của chúng ta chỉ có thể làm liều thôi, luyện khí hậu kỳ một tay nâng được 600kg, bản thân mình đã được 800kg, thể lực và linh lực nhiều hơn tiêu chuẩn một bậc, hẳn là đột phá lên trúc cơ sẽ dễ dàng hơn.

Mọi người biết Hoàng Mộc nói có lý nhưng tâm tư rất bất an, tiên đạo đã là dĩ vãng từ hàng vạn năm trước, bây giờ tìm được chỉ là trang bìa, không thầy không thợ thật khó truy cầu. Bốn người ngồi quanh Hoàng Mộc quan sát tình hình cũng là để hộ pháp cho hắn, đề phòng các trường hợp bất trắc.

Hoàng Mộc ngồi kết già, tâm tư theo nhịp hít vào thở ra trở nên an tĩnh, tâm không tạp niệm, hít vào đưa linh khí đi đến đan điền, nơi đan điền hư ảnh hoa sen nở rộ tinh lọc tạp chất, phần linh khí thu được kết hợp với linh khí sẵn có nơi đan điền bắt đầu trùng kích kinh mạch theo lộ tuyến của Trường Sinh Công.

Bình thường có thể vận khởi linh khí nhẹ nhàng men theo các kinh mạch nhưng hôm nay có khác biệt, linh khí được tập trung lại rồi như dòng lũ không ngừng trùng kích các điểm tắc nghẽn trong kinh mạch. Kinh mạch theo đó bắt đầu nới rộng ra, lực lượng linh khí xưa nay vốn ôn hòa trong cơ thể bỗng chốc trở nên dữ dằn.

Trong cơ thể Hoàng Mộc lập tức một cơn đau khủng khiếp truyền ra từ mọi ngóc ngách, linh lực lúc này chống phá với kinh mạch. Thành mạch căng lên nhiều chỗ có dấu hiệu nứt, nhờ vào thể chất mạnh mẽ Hoàng Mộc vẫn có thể chống chịu được.

Trời lạnh âm độ mà mồ hôi toát ra, chảy từng giọt, Minh Nguyệt dùng khăn lau nhẹ, không dám mạnh tay sợ làm ảnh hưởng đến sự tập trung của Hoàng Mộc, cô bé biết thời khắc này mà mất tập trung sẽ rất nguy hiểm thậm chí ảnh hưởng đến tính mạng.

Gân cốt trải qua rèn luyện ở áp lực cao cùng với thường xuyên phục dụng cây xuyên thiết trở nên cứng cáp, bền bỉ, dẻo dai. Có điều linh lực của Hoàng Mộc cũng mạnh tương ứng, giờ khắc này nó như dòng lũ công kích khắp nơi. Ý nghĩ rằng thể lực và linh lực vượt qua tiêu chuẩn sẽ dễ dàng thăng cấp hơn đã sai hoàn toàn, linh lực càng mạnh quá trình trùng kích kinh mạch càng khốc liệt hơn.

Những vết rách nhỏ ở kinh mạch bắt đầu xuất hiện rồi càng ngày càng nhiều hơn, toàn thân Hoàng Mộc đỏ ửng, sốt cao, tim đập mạnh, dù vậy hắn vẫn giữ vững tâm trí, dẫn dắt linh khí đi theo lộ tuyến.

Hai mươi phút, ba mươi phút, một tiếng qua đi, cơn đau nhức đến tột điểm, kinh mạch rách nhiều nơi, tâm trí bị cơn đau làm cho vặn vẹo, nếu người không đủ nghị lực chắc chắn đã buông xuôi.

Hoàng Mộc nhận thức được tình hình của mình:

-Không ổn rồi, nếu tiếp tục sẽ bị đứt gân mà chết, nếu dừng lại vậy kinh mạch sẽ tắc nghẽn từ nay không thể điều động linh khí, tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Hắn với tay vào trong túi đem ra một viên Huyết cốt đan đưa vào miệng nhai nuốt, dược lực nhanh chóng được hòa tan rồi theo máu huyết đi khắp cơ thể, những chỗ kinh mạch bị rách dưới dược lực liền được chữa trị, vết rách bắt đầu lành lại.

Chỗ vừa lành, lại tiếp tục bị rách ra, cơn đau khủng khiếp giằng xé cơ thể, ngoài da nhiều chỗ có máu lấm tấm thoát ra.

Nhìn biểu hiện của Hoàng Mộc chúng bạn cảm thấy lo lắng, như ngồi trên đống lửa, Minh Nguyệt với lấy lọ huyết cốt đan nhét thêm một viên nữa vào miệng Hoàng Mộc.

Trong cuộc chiến nội thể Hoàng Mộc phải tự mình tranh đấu, tự mình rút ra kinh nghiệm, tự mình điều chỉnh phương pháp dẫn linh khí, không ai ở đây có thể hướng dẫn hắn. Nếu thành công lực lượng tăng mạnh, còn nếu thất bại nhẹ thì mất hết tu vi, nặng thì mất mạng.

Ngoài trời tuyết bay theo gió lạnh, vần vũ trên không trung, lả tả rơi xuống vạn vật. Bầu trời xám xịt từ mấy hôm nay bỗng có tia sáng ló rạng lộ ra một khoảng xanh, chẳng mấy chốc các khoảng xanh khác xuất hiện, từng đám mây bắt đầu tan ra chậm rãi, tuyết ngừng rơi. Đảo Bồ Hòn được một luồng sáng từ thiên không chiếu rọi, ánh nắng vàng tươi mang theo sức sống của vũ trụ phủ kín hòn đảo.

Trong cơ thể Hoàng Mộc các kinh mạch đã giãn rộng, dòng linh lực đi qua dễ dàng không còn bị vướng mắc, tốc độ lưu chuyển rất mau lẹ, linh lực lúc trước như mãnh thú công kích cơ thể bây giờ lại như mẹ hiền chăm sóc từng chỗ tổn thương. Nét mặt Hoàng Mộc trở lại bình thường, nhịp tim đều đặn chỉ có điều bên ngoài da bám dính đầy cặn bẩn màu đen cùng với máu đỏ.

Mọi người xung quanh cảm nhận được, linh khí trong động đang tu tập quanh người Hoàng Mộc rất mạnh mẽ, Hoàng Mộc như cái động tham lam hút lấy linh khí như cây xanh chịu hạn hạn lâu ngày gặp phải trận mưa rào.

Công pháp Trường Sinh công đã dừng vận chuyển, lúc này hắn đang đưa linh khí theo lộ tuyến của thần thức pháp yếu để ổn định cơ thể, được vài vòng chu thiên cảm thấy mọi thứ đã ổn hắn mở mắt ra, mỉm cười nhìn chúng bạn.

-MÌnh thành công rồi.

Cả bọn vỡ òa sung sướng, sung sướng vì Hoàng Mộc vượt qua cơn nguy hiểm và vì đã tìm ra con đường tiếp theo của mình.

Lôi Viêm nét mặt vui mừng hướng Hoàng Mộc hỏi:

-Tình hình khi nãy như thế nào mà chúng mình thấy cậu rất bất ổn?

Hoàng Mộc trả lời:

-Quá trình tiến cấp không đơn gia như chúng ta nghĩ, cực kỳ nguy hiểm.

Vừa nói Hoàng Mộc vừa đưa lọ huyết cốt đan lên:

-May mắn là có huyết cốt đan, thật không biết nên gọi nó là huyết cốt đan hay là trúc cơ đan đây.