Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 994




Chương 994

Cô ta thở hổn hển, tay run run nhanh chóng lột s@ch quần áo của mình.

Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc không dám nhìn hành động của cô ta, thật ghê tởm đến mắc ói.

“Đây là lần đầu tiên trong đời Tống Hân Nghiên tôi làm một chuyện hèn hạ như vậy. Tống Mỹ Như, mẹ kiếp, chị thật sự đã phá vỡ điểm giới hạn của tôi thật rồi! Tôi thực sự không hiểu nổi sao chị có thể bình thản chụp lại nhiều tấm ảnh như thế sau khi đã tính kế anh trai tôi.”

Tống Hân Nghiên nói chuyện nhưng không nhìn thẳng vào mặt cô ta: “Đây là bài học cho chị, cũng để cho chị thấy sau khi bị tính kế chị hèn hạ đến mức nào! Tôi hy vọng chị vấp ngã một lần thì khôn lên một chút, sau này đừng sử dụng mấy thủ đoạn kinh tởm và hèn hạ kia để tính kế người khác nữa…”

Lúc bước ra khỏi căn hộ của Tống Mỹ Như, cả Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc đều thở dài một hơi.

Khương Thu Mộc nghiến răng nói: “Quá hời cho chị ta rồi, chỉ mới đút thuốc cho chị ta, vẫn chưa cho đàn ông c**ng hi3p chị ta nữa, đáng lẽ vừa nãy tớ phải ác hơn một chút!”

Tống Hân Nghiên không nhịn được cười, nắm lấy cánh tay cô ấy: “Tớ mà ra tay thì không hời cho chị ta đâu!”

Khương Thu Mộc vẫn chưa hả giận: “Nhưng tớ vẫn còn tức, nghĩ đến việc anh Dương Minh bị con đàn bà ghê tởm kia làm ô uế, tớ hận không thể ném cô ta cho một lũ đàn ông…”

Tống Hân Nghiên thản nhiên nói: “Đầu Gỗ, quên đi, dù sao chị ta cũng là em ruột của anh trai tớ. Sau khi sự việc xảy ra, anh trai tớ chắc cũng hận chị ta rất nhiều, nhưng cuối cùng chẳng phải cũng tha cho chị ta rồi đấy sao? Sở dĩ tớ dùng chiêu này là để kiểm tra xem rốt cuộc chị ta có thật sự làm chuyện đó với anh trai tớ hay không mà thôi!”

Cô dừng bước chân, nắm lấy vai Khương Thu Mộc, động viên: “Đầu Gỗ, thích thì phải theo đuổi, chứ đừng để lỡ nhau rồi hối hận. Tớ biết anh trai tớ là nam thần trong lòng cậu, nhưng trong mắt người khác, anh ấy là một bông hoa thơm, nếu cậu không hái nó, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác hái thôi.”

Khương Thu Mộc gật đầu.

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Trước đây cô ấy cảm thấy mình không xứng với người đàn ông có một không hai này, nhưng cho đến khi biết con đàn bà đê tiện Tống Mỹ Như kia đã làm ra loại chuyện kia, cô ấy đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ!

Cô ấy phải dũng cảm theo đuổi được nam thần, sau đó bảo vệ anh ấy dưới đôi cánh của mình!

Khương Thu Mộc nghiến răng nghiến lợi, đúng vậy, phải trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ nam thần!

Đang nói chuyện, điện thoại của Tống Hân Nghiên đổ chuông.

Luật sư Vệ thông báo cho cô cuối tuần phải đến tòa án, vụ án sắp được mở phiên tòa rồi.

Tống Hân Nghiên trả lời xong rồi cúp máy.

“Chuyện gì vậy?”

Tống Hân Nghiên cảm thấy suy sụp tinh thần: “Luật sư Vệ thông báo với tớ vụ án Dạ Như Tuyết đầu độc Minh Trúc và vụ án Lâm Tịnh Thi và Chu Ngọc Trân hãm hại tớ sẽ hầu tòa vào thứ bảy, một vụ buổi sáng, một vụ buổi chiều.”

Thấy sắc mặt cô không tốt, Khương Thu Mộc có chút lo lắng: “Cậu không mềm lòng đúng chứ?”

Tống Hân Nghiên lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Con cái là điểm giới hạn của tớ, kể cả là con của tớ hay là Minh Trúc!”

“Cậu hiểu là được rồi.” Khương Thu Mộc khoác vai cô: “Hôm nay thật sự là một ngày tin vui ùn ùn kéo đến, chúng ta nên đi uống rượu ăn mừng thôi. Nhân tiện chúc mừng cậu, cuối cùng cậu cũng học được cách ăn miếng trả miếng rồi.”

Cô ấy nghiêng đầu nhìn Tống Hân Nghiên: “Chỉ là sao trông cậu vẫn không vui thế?”