Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 767




CHƯƠNG 767

Bà ta nghẹn ngào, lời xin lỗi dần biến thành khuyên nhủ: “Hàn, con với cô ta đã là quá khứ rồi, cô ta hận mẹ, cũng oán hận con, hai đứa không thể ở bên nhau được nữa. Mẹ biết Sở Thu Khánh không xứng với con trai ưu tú của mẹ, nhưng trong số những cô chiêu ở thủ đô, con bé đã được xem là rất xuất sắc rồi, hơn nữa con bé yêu con còn hơn bản thân mình. Hàn, con hãy từ bỏ Tống Hân Nghiên đi, thử một lần với Sở Thu Khánh xem thế nào có được không?”

Tưởng Tử Hàn không nói gì, đáy mắt hiện lên sự chế giễu.

Mộ Kiều Dung chỉ có thể làm như không thấy, nghẹn ngào nói tiếp: “Nhà họ Sở không quá quắt như bên ngoài chúng ta nhìn thấy đâu, một gia tộc có thể lăn lộn ở thủ đô mấy chục năm, ai mà không có một chút thủ đoạn và mối quan hệ không để cho người khác biết chứ? Ba con muốn con cưới Sở Thu Khánh, có lẽ không chỉ bị nhà họ Sở uy hiếp, phần nhiều là suy nghĩ đến tương lai của con, có mối quan hệ thông gia với nhà họ Sở, sau này con ở thủ đô sẽ…”

“Choang!”

Cốc sữa trên bàn bị Tưởng Tử Hàn hất xuống đất, sữa và thủy tinh lập tức văng tứ tung.

Mộ Kiều Dung bị con trai đột nhiên nổi giận dọa sợ.

Sắc mặt Tưởng Tử Hàn vô cùng u ám: “Con sẽ không lợi dụng phụ nữ để đi lên, tốt nhất mẹ sớm từ bỏ suy nghĩ này đi! Ra ngoài!”

Mộ Kiều Dung còn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng đối diện với ánh mắt lạnh như băng của con trai, bà ta đột nhiên run rẩy, một chữ cũng không nói ra được, chạy ra ngoài giống như đang bỏ trốn.

Đi xuống dưới tầng khuôn mặt Mộ Kiều Dung trà đầy sự âu sầu.

Rốt cuộc là tại sao…đứa con trai bao nhiêu năm nay đều nghe lời, không chịu thua kém, vì một người phụ nữ, lại muốn quang minh chính đại đối đầu với cả thế giới!

Phải làm sao đây….

Người làm cẩn thận, dè dặt đi vào phòng sách, nhẹ tay nhẹ chân thu dọn sạch sẽ những thứ trên đất, vừa đi ra ngoài, Chúc Minh Đức lại đến.

Anh ta cung kính đặt một tập tài liệu dày đến trước mặt Tưởng Tử Hàn: “Boss, tin tức mới nhất. Cô của Tống Dương Minh vẫn luôn ở nước ngoài-Tống Thanh Hoa đã trở về, tôi đã đi điều tra bối cảnh của bà ta. Mấy năm nay, Tống Thanh Hoa này ở nước ngoài phát triển rất tốt, là nữ thương nhân danh tiếng lẫy lừng trong danh sách những người giàu của tạp chí Forbes. Bà ta đã đầu tư vào Dạ thị….”

Lúc Chúc Minh Đức báo cáo, Tưởng Tử Hàn mở túi tài liệu ra.

Mấy bức ảnh kẹp trong tài liệu rơi ra.

Tưởng Tử Hàn nhặt một bức lên, mặt không cảm xúc nhìn rất lâu: “Cậu đã xem qua ảnh?”

Chúc Minh Đức lập tức cảm thấy bất an: “….Vâng.”

Bức ảnh có vấn đề gì sao?

“Có nhìn ra cái gì không?”

Quả nhiên là có vấn đề!

Trên trán Chúc Minh Đức đổ mồ hôi, ấp úng hỏi: “Boss đang nói đến…cái gì?”

Trong phòng sách rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Chúc Minh Đức có thể nghe thấy trái tim mình đang đập.

Trong lúc ông chủ nhà mình trầm tư rất lâu, da đầu anh ta cũng tê cứng.