Duyên Trời Ban Em Về

Chương 55: Tự ngược




Sau giấc mơ dài vô tận ấy cô bần thần tỉnh giờ đây khuôn mặt cô một lần nữa lại đẫm nước mắt.Cô thở dài một hơi đưa tay xuống vuốt bụng vài cái rồi đứng dậy.Vừa ra cửa phòng nghỉ ra để ra ngoài thì chị Tuyết đã chạy lại phía cô.

- Trời ơi Ngọc ơi là Ngọc sao lại rũ rượi ra thế này hả em.Lúc sáng chị đã dặn là mệt rồi thì đừng có làm gì nữa thế mà chị vừa không để ý một cái là nhận một lúc 8 ca cấp cứu từ sáng tới gần sáng hôm sau không ăn không nghỉ gì hết em không cần mạng à?

Chị Tuyết khi nhìn thấy bộ dạng của cô thì xổ một tràng dạy dỗ không thôi.Cô bị chị Tuyết dạy dỗ một trận thì cũng không dám lên tiếng gì chỉ lặng lặng cúi đầu xuống nghe không dám trả lời. Chị Tuyết khi thấy bộ dạng của cô thì bất lực không nói nổi nữa bèn kéo cô đi tắm rồi kéo cô xuống căn tin mua cho cô một tô cháo gà xé.Vừa bê tô cháo gà xé lên thì cơn khó chịu của cô lại nổi lên.Cô cố gắng nhịn để không nôn ra rồi đẩy lại tô cháo cho chị Tuyết.Chị Tuyết thấy cô như vậy mà bực mình nhưng vì nghĩ cô ốm không muốn ăn nên đành thôi.Chị lấy tô cháo gà ăn rồi đi mua cho cô một ly sữa đậu nành cô thấy sữa đậu nành thì cũng cố gắng uống được một ít rồi cũng cầm một ít dư về kí túc xá của bệnh viện để tí đỡ mệt hơn rồi uống tiếp.Thật sự bây giờ cô không muốn về nhà nói cách khác là cô không dám đối mặt với anh.Cô sợ cảm giác ấy.Về kí túc xá cô liền nằm nghỉ một lúc rồi tiếp tục nhận các ca trực của các bác sĩ khác chị Tuyết thấy vậy liền chạy lại mắng cô một trận nữa nhưng thấy thái độ kiên quyết của cô nên chị cũng đành chịu thua.Còn anh sau khi rời khỏi nhà liền đến quán của Phong uống một trận bán sống bán chết đến nỗi Phong sợ quá phải gọi mẹ anh đến mà kéo về

- Trời ơi cái thằng này sao nó lại uống ra nông nỗi thế này hả con?- Mẹ anh khi nghe thấy cuộc gọi của Phong liền tức tốc chạy đến.

- Con xin lỗi bác vì đã làm phiền bác vào giờ này nhưng con hết cách rồi bác ạ.Từ lúc nó đến đây là mặt mũi nó cứ hằm hằm như thế giới nợ tiền nó vậy đó còn làm liền một lúc 6 chai rượu mạnh rồi con lo quá ra can nó mà càng can nó càng hăng uống mãi không nhưng nên con đành phải nhừo bác thôi ạ

Mẹ anh thấy thằng con trai mình bê bết như vậy thì lại càng bực hơn chỉ muốn nhào vô tẩn cho mấy trận nhưng nhìn lại bộ dạng thê thảm của thằng con trai thì lòng bà lại chùn xuống.Cuối cùng đành phải cùng Phong kéo anh về vừa về đến nhà một cái là anh đã chạy ngay vào nhà vệ nôn thốc nôn tháo.Bà Chi cũng phải chạy vào đỡ thằng con trai cưng xà quần với thằng con trai cưng gần đến sáng thì bà mới yên lòng về phòng nằm một lúc nữa.Anh một phần vì mệt một phần vì dưới tác dụng phụ của rượu quá mạnh nên nằm bẹp giường đến giữa trưa mới mơ màng tỉnh dậy.Vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi xuống giường nhà vừa xuống cả nhà đã tập trung lại đầy đủ ai ai cũng đằng đằng sát khí lườm cháy mắt thằng con trai, anh trai, cháu trai yêu quý

“ Thằng quỷ kia.Ôi trời đất ơi con ơi là con báo thì nó báo lấy vừa vừa thôi.Hơn 30 cái tuổi đầu rồi mà còn ăn chơi đến mức say xỉn để mẹ phải đến vác về nữa coi có ra cái thể thống cống rãnh gì nữa không hả con “ Bà Chi tức quá làm một tràng

“ Đúng đấy bố thấy mẹ nói rất đúng con lớn rồi mà sao còn bê tha,bệ rác thế hả con "

Anh cũng không lên tiếng chỉ im lặng ngồi nghe. Sau một hồi họp gia đình kết thúc thì anh cũng đứng dậy rồi gọi Darius qua đón về công ty.