Duy Ngã Độc Tôn

Chương 932




Kiếm Trần Tử nói xong, nhắm mắt ngưng thần, hai tay nhanh chóng kết ấn, bắt đầu tiến hành suy diễn.

Một lúc lâu, mới thở ra một hơi dài, trên khuôn mặt hiền lành lại trở nên có chút dữ tợn, cười lạnh:

- Chỉ cần ngươi ở trên đời này, ta nhất định có thể bắt lấy ngươi! Chỉ là không ngờ tới, ngươi lại có mấy phần nhân quả cùng bộ tộc Quỷ Mị, như vậy ta bắt ngươi, luyện hóa ngươi, vậy cũng là lẽ đương nhiên! Ai bảo lão tổ ta chính là vương giả chí cao vô thượng bộ tộc Quỷ Mị chứ!

Tiếp đó, Kiếm Trần Lão tổ bay ra khỏi mảnh đất hoang tàn vắng vẻ này. Tòa cổ miếu xa xưa, cũng theo Kiếm Trần Lão tổ rời đi, ầm ầm sụp đổ, như đã hoàn thành sứ mệnh cuối cùng.

Tần Lập đột nhiên cảm giác được ở chỗ sâu trong linh hồn truyền đến một cỗ rung động khủng bố, có một loại cảm giác như bị rắn độc nhìn chằm chằm. Trong lòng Tần Lập có chút nghi hoặc, nhưng phóng ra thần thức lại không hề cảm giác được có gì nguy hiểm, liền đặt cảm giác này ở sâu trong lòng, không nghĩ tới nữa.

Thác nước từ trên cao đổ xuống, phát ra tiếng nổ ầm ầm như trước, bọt nước tung tóe. Ngoại trừ tiếng nước, xung quanh một mảnh tĩnh mịch, không có bất kỳ tiếng động gì, thân hình Tần Lập chậm rãi biến mất giữa không khí.

Sau khi trở lại khách sạn, Tần Lập thu dọn một phen, để lại cho mấy người Thủy Sinh Liên một bức thư, tìm một chỗ không người bắt đầu bế quan. Không ra cửa, không gặp ai, bắt đầu luyện hóa triệt để đạo Tiên Thiên Tinh Khí này.

Cỗ Tiên Thiên Tinh Khí chí dương chí cương này, Tần Lập dùng đủ hai tháng mới luyện hóa hoàn toàn.

Lúc này, trong thân thể Tần Lập đã không còn Tiên Thiên Tử Khí, toàn bộ đổi thành Tiên Thiên Tinh Khí. Khi khai thiên lập địa, bất cứ một cỗ năng lượng nào cũng có được lực lượng sáng thế, nắm giữ cổ Tiên Thiên Tinh Khí này, Tần Lập đã tương đương với nắm giữ một bộ phận thực lực sáng thế!

Đợi đến lúc Tần Lập đi ra khỏi bế quan, Lang Gia Đại Bỉ giai đoạn thứ hai đã bắt đầu. Lúc này, bộ tộc Quỷ Mị hoạt động đã trở nên càng lúc càng nhiều, ngay khi bắt đầu giai đoạn hai, đã có ba bốn võ giả bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân xuất hiện, tuy rằng đều bị giết tại chỗ, nhưng cũng là giết mấy đệ tử đại giáo.

Một cơn gió khủng bố, đang lan tràn khắp Lang Gia Đại Lục.

Tần Lập xuất hiện lần nữa, vẫn gây ra một chút oanh động, rất nhiều người đều cho rằng Bất Động Như Sơn Tần Lập buông tha đánh giai đoạn hai, chỉ có một số ít mấy người Thủy Sinh Liên mới biết được một chút, mấy tháng này Tần Lập đang làm gì.

Nhạc Văn Quân, Tuyết Phi Phi, Cổ Kiếm Phong, Phong Tiêu Tiêu, Hoa Phượng Hoàng cùng Thủy Sinh Liên, cùng với thiếu nữ váy đỏ, cùng Tần Lập tụ hội ở Như Ý Tiên Phường chỗ Thủy Sinh Liên.

Thiếu nữ váy đỏ ngồi cạnh Tần Lập, có chút bất mãn nói:

- Tần Lập ca ca, sao huynh lại đột nhiên biến mất lâu như thế? Người ta tìm huynh cũng không tìm thấy, rốt cuộc huynh đi làm gì?

Tần Lập mỉm cười:

- Huynh đi thám hiểm chỗ sâu trong hồ nước kia, chiếm được một đống lớn bảo vật!

- Xì!

Thiếu nữ váy đỏ trợn trắng mắt, căn bản không tin.

Ngược lại Nhạc Văn Quân cùng Thủy Sinh Liên như có chút đãm chiêu nhìn Tần Lập, bọn họ cảm giác được Tần Lập dường như không phải đang nói đùa.

Hoa Phượng Hoàng một đôi mắt đẹp nhìn vào Tần Lập, nhỏ giọng nói:

- Đại Bỉ giai đoạn hai, muội đã đánh xong một trận, Nhạc Văn Quân Cổ Kiếm Phong cùng với hai vị Thánh nữ cũng đều đã đánh xong một trận đấu. Ngày mai huynh cũng phải đi đánh một trận chứ?

Tần Lập gật đầu, nhìn mọi người:

- Các ngươi có gặp phải người bộ tộc Quỷ Mị hay không?

Cổ Kiếm Phong ngẩng đầu, thần sắc có chút nghiêm nghị nói:

- Ta gặp một võ giả bị bộ tộc Quỷ Mị phụ thân, bị ta trực tiếp chém giết, nhưng tình thế bây giờ đã bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Dường như ngày càng có nhiều người bị bộ tộc Quỷ Mị chiếm lấy thân thể, Lang Gia Đại Bỉ lần này có thể sẽ phát sinh chuyện càng lớn hơn.

Nhạc Văn Quân thoáng nhìn Tần Lập, sau đó nói:

- Còn có một chuyện, Tần huynh, có phải đã đắc tội người nào rồi không?

Tần Lập nao nao, sau đó nói:

- Đắc tội người nào? Huynh nói là Lang Gia Liệt Hỏa Giáo? hay là Lâu Minh Vũ Thánh tử Phi Tiên Phái? Ngoài ra, ta hẳn không đắc tội với người nào cả?

Nhạc Văn Quân nhìn Tần Lập thật sâu, thấy Tần Lập có vẻ mờ mịt, không giống đang nói dối, trầm ngâm một chút, vẫn nói ra:

- Ta vừa nhận được mệnh lệnh Giáo chủ, không cho phép ta tiếp tục kết giao với Tần huynh nữa.

Cổ Kiếm Phong gật đầu, nhìn Tần Lập:

- Ta cũng vừa định nhắc chuyện này, Tần huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Có trời mới biết, cha muội cũng vừa cảnh cáo muội, bảo muội cách xa huynh một chút, làm sao đang êm đẹp, lại bổng biến thành tình trạng này?

Hoa Phượng Hoàng có vẻ không thể hiểu được nhìn Tần Lập, sau đó nhìn sang mấy người Nhạc Vãn Quân, nói:

- Muội còn tưởng chỉ có mỗi muội là bị như thế, không ngờ các ngươi cũng có mệnh lệnh như vậy.

Sỡ dĩ Hoa Phượng Hoàng không lập tức nói chuyện này với Tần Lập, chủ yếu là bởi nàng hiểu lầm phụ thân muốn gả nàng cho Hà Đan Đằng mà cảnh cáo nàng như thế, ai mà tưởng được căn bản không phải chuyện đó.Nguồn truyện: Truyện FULL

Phong Tiêu Tiêu khẽ than một tiếng:

- Ai biết được, đột nhiên liền nhận được mệnh lệnh đó, chúng ta đều không thể hiểu được.

Tiêu Phi Phi cau mày, khẽ lẩm bẩm:

- Người nào có bản lĩnh và mặt mũi lớn như thế, có thể đồng thời ảnh hưởng đến nhiều siêu cấp đại phái chúng ta như vậy?

Người ngồi đây đều là kẻ thông minh, tiếp đó thân thể khẽ chấn động, đồng thời ngẩng đầu, trong ánh mắt nhìn đối phương đều tràn ngập khiếp sợ, đồng thanh hô lên:

- Chẳng lẽ là hắn?

Thủy Sinh Liên lẳng lặng ngồi bên cạnh, lúc này khẽ hé môi hồng, nói một cái tên:

- Kiếm Trần Tử!

Thiếu nữ váy đỏ có vẻ giật mình nói:

- Sao có thể được? Kiếm Trần Tử là người tốt mà! Tần Lập ca ca cũng không đắc tội hắn, làm sao hắn có thể làm khó Tần Lập ca ca chứ?

- Kiếm Trần Tử? Đó là ai?

Tần Lập khẽ nhíu mày, nhìn thần sắc mọi người có vẻ khó tin bỗng nhiên có một dự cảm không tốt.

Ánh mắt mọi người đều rơi xuống người Thủy Sinh Liên, trong những người ngồi đây, nếu như nói có sâu xa nhất với Kiếm Trần Tử, không ai ngoài Thủy Sinh Liên.

E rằng Thủy Sinh Liên cũng là hậu bối trẻ tuổi duy nhất trong mấy trăm năm gần đây được Kiếm Trần Tử chỉ điểm.

- Kiếm Trần Tử, không ai biết lai lịch xuất thân của hắn, gia gia muội nói hắn rất có thể là nhân vật tiền bối thời đại siêu cổ. Là một lão nhân được võ giả Lang Gia Đại Lục tôn kính nhất trong sáu mươi vạn năm qua, Chẳng qua...

Thủy Sinh Liên dừng một lát. mới cười khẽ nói:

- Chẳng qua gia gia muội nhìn người này chướng mắt, nói nhìn hắn không thấu. Nhưng có một điểm, trong sáu mươi vạn năm qua, tuyệt thế thiên tài chịu hắn chỉ điểm nhiều vô số kê. Mặc kệ là Giáo chủ siêu cấp đại giáo, hay là tán tu không ai biết đến, chỉ cần là người có thiên phú lại chịu cố gắng, bị hắn gặp được đều sẽ chỉ điểm một phen. Cho nên, hắn được tôn xưng là Kiếm Trần Lão Tổ.

Thủy Sinh Liên nhìn sắc mặt Tần Lập, phát hiện không có biến hóa gì, mới nói tiếp:

- Hơn ba trăm năm trước, muội từng có vinh hạnh được Kiếm Trần Tử tiền bối chỉ điểm. Phải thừa nhận, thực lực của hắn rất mạnh, ngoại trừ gia gia, muội chưa từng gặp qua người mạnh đến thế. Dường như trên đời này, không có gì là hắn không biết, hơn nữa không có gì là hắn không tinh thông. Điểm này, sợ rằng dù là gia gia muội cũng không làm được!

- Đúng thế! Tỷ tỷ, tỷ nói Kiếm Trần Tử là người tốt như thế, làm sao lại có thể làm khó Tần Lập ca ca chứ?

Thiếu nữ váy đỏ vẻ mặt khó hiểu, sau đó nhìn Phong Tiêu Tiêu hỏi:

- Phong tỷ tỷ, lẽ nào các ngươi cũng hoàn toàn không biết được sự thật hay sao?

Phong Tiêu Tiêu lắc đầu cười khổ:

- Nếu như biết, chúng ta tự nhiên không thể che giấu, đã sớm nói ra rồi. Chính là bởi vì không biết, mới hỏi Tần công tử thử xem đã xảy ra chuyện gì.

Tần Lập nhún nhún vai:

- Ta không quen biết người này, ta có thể khẳng định là ta chưa bao giờ có qua lại gì với người như thế. Ấn theo các ngươi đã nói, đó là một trường giả hiền lành, sao lại làm khó ta được?

Nhạc Văn Quân gật đầu, trầm giọng nói:

- Đúng thế, Kiếm Trần Lão tổ sao có thể lại làm khó một hậu sinh vãn bối như Tần huynh chứ? Nhưng ngoại trừ hắn, còn có ai có mặt mũi lớn như thế, làm cho mấy siêu cấp đại giáo phái cùng nhau bài xích Tần huynh?

- Bài xích ta?

Trong đầu Tần Lập bỗng nhiên nhớ tới sau khi mình hấp thu xong một tia Tiên Thiên Tinh Khí chí dương chí cương kia, ở sâu trong linh hồn từng có một tia rung động, giống như có chuyện gì nguy hiểm sắp xảy ra. Lúc đó không tìm được nơi phát ra nguy hiểm, cũng bị hắn đè xuống, không để ý quá nhiều. Nhưng bây giờ nghĩ lại, giữa hai chuyện này, chẳng lẽ có liên hệ gì hay sao?

Tần Lập không nói ra chuyện này, mà cười nhàn nhạt:

- Quên đi, không cần để ý chuyện này, có thể Giáo chủ của các ngươi đều có suy nghĩ riêng của mình, không muốn cho các ngươi đi lại quá gần ta, có lẽ là có lý do khác...

Cổ Kiếm Phong trực tiếp xua tay nói:

- Tần huynh, huynh không cần nhiều lời, bằng hữu như huynh ta đã giao chắc rồi! Coi như là Giáo chủ đại nhân, ngài ấy cũng không thể can thiệp ta kết giao bằng hữu nào?

- Đúng thế, chúng ta đều tin tưởng nhân phẩm của Tần huynh, cho nên Tần huynh cũng không cần để ý quá mức.

Nhạc Văn Quân nhẹ giọng nói.

Tuy là nói thế, nhưng trong lòng Tần Lập vẫn ít nhiều có chút khó chịu. Những người ở đây là bằng hữu của hắn, mới có thể nói thẳng cho biết như thế. Như vậy, Lang Gia Phi Tiên Phái thì sao? Còn có rất nhiều Đệ tử giáo phái trên Lang Gia Đại Lục, có thể cũng thu được cảnh cáo như vậy không?

Mà cảnh cáo này, rốt cuộc là bởi vì sao? Không ai có thể nói ra nguyên nhân, điều này làm cho Tần Lập có một cảm giác không tốt, hắn rõ ràng cảm giác được dường như có một âm mưu nhắm vào mình, đang yên lặng hình thành.

Hoa Phượng Hoàng nhẹ giọng nói:

- Mặc kệ đến lúc nào, muội cũng đều đứng về phía huynh!

Thiếu nữ váy đỏ cũng kiên nghị nói:

- Đúng vậy, dù thật là do Kiếm Trần Tử tiền bối nhắm vào huynh muội cũng sẽ đứng về phía Tần Lập ca ca!

Thủy Sinh Liên nhìn Tần Lập, không nói lời nào, nhưng kiên định trong ánh mắt đã nói cho Tần Lập lựa chọn của nàng.

Tần Lập có chút cảm động, nâng ly rượu, cười nói:

- Không nói chuyện này, chúng ta uống rượu!

Tiệc rượu tản đi, Tần Lập trở về khách sạn mình ở, nhưng nghi ngờ trong lòng Tần Lập vẫn không vì thế mà giảm đi chút nào.

Đối với Kiếm Trần Tử này, Tần Lập không có một chút hiểu biết, có nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không ra được, mình lại có thù hận gì với một lão nhân được người người Lang Gia Đại Lục kính ngưỡng.