Duy Ngã Độc Tôn

Chương 405




Một bà lão áo vàng, vẻ mặt đầy nếp nhăn nhìn qua hết sức già nua hừ một tiếng, giọng nói có chút sắc nhọn:

- Ý của Thánh nữ tự nhiên là trong chúng ta có kẻ phản bội. Lão thân không rõ, tiết lộ tin tức này ra ngoài đối với chúng ta đây có chỗ tốt gì? Đầu óc hỏng mất rồi sao?

Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Mai lạnh lùng quét qua bà lão áo vàng này, nhàn nhạt nói:

- Nữ nhi của Mạc trưởng lão không phải gả cho con thứ ba của thành chủ thành Thông Thiên sao?

- Ngươi đang hoài nghi ta?

Bà lão áo vàng trợn mắt nhìn Hàn Mai, giọng nói trở nên hết sức sắc nhọn cùng phẫn nộ.

Hàn Mai cười khinh thường:

- Trong lòng ai có quỷ, tự kẻ đó biết!

- Ta...Ta...Ta thật chưa nhìn qua kẻ nào tự cho là đúng giống như ngươi!

Bà lão áo vàng tức giận đến mức sắc mặt tái mét, đứng dậy đẩy cửa phất tay bỏ đi.

Trong phòng nhất thời rơi vào yên tĩnh, bầu không khí hết sức xấu hổ, cũng không có người chủ động nói chuyện. Bốn trưởng lão còn lại liếc nhìn lẫn nhau, đồng thời đứng dậy nói:

- Thánh nữ xin bớt giận, chúng ta cáo lui trước.

Nói rồi bốn trưởng lão cũng không thèm nhìn tới Hàn Mai, đều quay người đi ra ngoài.

Chấp sự cao cấp Nguyệt Diêu Tiên Cung, trên cơ bản đều đi lại ở bên ngoài, xử thế làm người tự nhiên phải khéo léo đưa đẩy hơn những người khác nhiều.

Trong đó có một cô gái váy đen, nhìn qua chỉ có hơn hai mươi tuổi, diện mạo quyến rũ nhìn Hàn Mai, ôn nhu nói:

- Thánh nữ cần gì phải như vậy, ngài rõ ràng không phải hoài nghi người trong môn phái chúng ta.

Hàn Mai nao nao, không nghĩ tới tâm tư của mình bị người ta nhìn thấu, sắc mặt hơi đỏ lên, khẽ thở dài nói:

- Cao Chấp sự, kỳ thật ta cũng không phải muốn tranh cãi với Mạc trưởng lão, nhưng ngươi xem thái độ của bà ta, còn có bốn vị trưởng lão khác, bọn họ có coi Thánh nữ ta ra gì đâu? Phải, ta thừa nhận nhiệm vụ lần trước ta đã thất bại. Nhưng Nguyệt Diêu Tiên Cung chúng ta có người nào làm việc quanh năm ở bên ngoài mà chưa từng thất bại? Nếu như ta thành thành thật thật ở trong cung làm Thánh nữ, sau khi cung chủ thoái vị tiếp nhận chức vụ cung chủ, ta liền không có bất cứ sai sót gì! Nhưng như vậy không phải là sinh hoạt ta muốn! Ta không quan tâm không làm được cung chủ, ta chỉ muốn làm một chút chuyện cho Nguyệt Diêu Tiên Cung càng thêm kiên định, vì sao bọn họ không thể hiểu cho ta chứ?

Cao Chấp sự nhu mì quyến rũ, miệng khẽ giật, trong lòng nghĩ: Thánh nữ của ta ơi, cô vẫn còn không rõ, trên đời này mặc kệ là thế tục hay là chúng ta, chỉ cần nơi có người, muốn làm việc thì trước hết phải biết làm người đã! Cô suốt ngày thanh cao lãnh đạm, cao cao tại thượng, không để bất cứ một người nào vào mắt, vậy còn có ai sẽ cam tâm tình nguyện cho cô sai khiến chứ?

Tuy nhiên loại lời nói này, Cao Chấp sự vạn vạn lần không thể nói ra miệng, bởi vì nàng rất rõ ràng, Thánh nữ này có một trái tim kiêu ngạo cỡ nào. Nếu bản thân mình nói ra, nàng ta không tin thì thôi, không chừng sẽ còn ghi hận chính mình nữa.

Nghĩ vậy, Cao Chấp sự mỉm cười nói:

- Tâm tư của Thánh nữ mọi người đều biết, đều là làm việc vì tiên cung, cũng đều là vì tốt cho tiên cung. Chỉ là có thể suy nghĩ có chút không giống. Thánh nữ cũng không cần để ý quá mức. Làm sao nắm được tấm bản đồ Thái Cổ vào tay mới là chuyện quan trọng nhất!

- Bọn họ? Ta thấy bọn họ căn bản không muốn làm việc cho tiên cung!

Hàn Mai oán giận một tiếng, cũng không nhắc lại nữa. ngược lại cău mày nói:

- Cái tên Long Ấn kia, chúng ta đã đáp ứng nhiều điều kiện hậu đãi như vậy, vì sao hắn còn không chịu lập tức giao bản đồ cho chúng ta?

Cao Chấp sự cười nói:

- Thánh nữ yên tâm, cái này ta đã an bài tốt. Tối hôm nay, Long Ấn kia sẽ giao bản đồ cho chúng ta, sau đó Thánh nữ mang theo bản đồ cùng năm vị trương lão nhanh chóng trở về tiên cung là được. Những chuyện còn lại ở đây cứ để ba vị Chấp sự chúng ta xử lý là được!

Hàn Mai nghe xong lời này, sắc mặt giãn ra, thầm nghĩ, nhìn Cao Chấp sự người ta biết làm việc thế nào? Chỉ biết làm việc, không tham công. Người như thế, chờ sau này ta tiếp nhận chức cung chủ, nhất định phải đề bạt nàng lên vị trí trưởng lão! Hừ, có chút người vô duyên vô cớ chiếm vị trí kia nhưng chuyện gì cũng không làm, đến lúc đó đều đi làm Thái thượng trưởng lão bế quan dưỡng lão là được!

- Tốt! Buổi tối hôm nay ngàn vạn lần không được xảy ra bất cứ sai lầm gì, chỗ Long Ấn, ta đi cùng các ngươi!

- Được! Cứ theo lời Thánh nữ.

Cao Chấp sự cười duyên dáng, trong lòng biết Thánh nữ này cũng thật là nóng nảy, sợ rằng lại có sai lầm gì, kỳ thật Thánh nữ cũng quá lo lắng rồi.

Một đoạn thời gian gần đây, tuy rằng nói rất nhiều người tìm hiểu tấm bản đồ này, bao gồm cả những người nơi cực Tây tới chúc mừng Nguyệt Diêu Tiên Cung lấy được bản đồ Thái Cổ, nhưng chuyện này cũng không trọng yếu. Quan trọng là hiện nay ở trong thành Hoàng Sa này, thực lực mạnh nhất vẫn là đoàn người của các nàng.

Hơn nữa Cao Chấp sự cũng biết, năm vị trưởng lão chỉ là nhìn Hàn Mai không vừa mắt, không muốn để nàng dễ dàng thu được công lao từ trên trời rớt xuống như vậy mà thôi. Thật sự tới thời khắc mấu chốt, vẫn sẽ ra tay giúp đỡ, dù sao quy củ của Nguyệt Diêu Tiên Cung cực kỳ sâm nghiêm. Cung chủ cực kỳ cố chấp, căn bản không cho phép có người khác nói ra nói vào về người thừa kế của mình. Cho nên, năm vị trưởng lão chẳng qua chỉ đùa giỡn tính tình, làm khó Hàn Mai một chút.

Bằng không một khi chuyện này xảy ra bất cứ sai lầm gì, năm vị trưởng lão đồng dạng cũng khó thoát trách phạt!

Cùng lúc này, năm vị trưởng lão Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng ở trong một gian phòng khác, bốn vị trưởng lão đang an ủi bà lão áo vàng đang nổi giận kia.

- Mạc trưởng lão đừng tức giận. Thánh nữ là dạng tính tình gì bà không phải hôm nay mới biết được. Cô ta trời sinh là loại người cao ngạo, lại bởi vì chút tin tức này lộ ra ngoài liền phát chút tính tình, cũng không tránh được.

Một bà lão áo xám nói.Nguồn truyện: Truyện FULL

- Phát điên lên ta không quan tâm, nhưng cô ta dựa vào cái gì hắt nước bẩn lên người chúng ta? Nha đầu kia càng ngày càng quá đáng, lúc còn nhỏ luôn miệng kêu trưởng lão thật thân thiết, cũng thật khiêm tốn. Nhưng càng lớn càng như đổi một người khác, ôi! Thật là lòng người khó dò mà!

Một thiếu phụ quyến rũ mặc váy đỏ sậm, nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, lời nói nhỏ nhẹ, ngôn từ lại rất sắc bén.

Bà lão áo vàng, cũng chính là Mạc trưởng lão Nguyệt Diêu Tiên Cung giọng căm hận nói:

- Ta rất rõ ràng, cô ta là thấy lão thân liền không vừa mắt. Cô ta đố kỵ lão thân đưa Linh Khí Thanh Hồng Kiếm truyền cho nha đầu Phi Nguyệt, mà cô ta vẫn khinh thường mấy nàng Phi Nguyệt là người đến từ phương Đông. Hừ, dựa vào cái gì khinh thường người ta? Phi Nguyệt chỉ dùng không đến ba năm liền đạt đến cảnh giới Thiên Tôn, tốc độ nàng cấp như vậy, hoàn toàn có thể so ngang với cô ta, cô ta chỉ là đố kỵ thôi!

Bà lão áo xám cười khổ nói:

- Nếu Mạc sư tỷ đã biết thế, cần gì phải tranh chấp với nàng ta? Lúc này tấm bản đồ Thái Cổ kia, chúng ta nhất định phải lấy được, không thể xảy ra một chút sai lầm. Nếu thật xảy vấn đề, chúng ta đồng dạng cũng sẽ gặp tai ương.

Mạc trưởng lão cười lạnh nói:

- Chúng ta còn gặp tai ương gì? Chính cô ta bảo thủ, còn đặt ánh mắt hoài nghi nhắm vào chúng ta, xảy ra sai lầm gì thì cũng chính là vấn đề của cô ta!

Thiếu phụ váy đỏ khẽ cười nói:

- Được rồi được rồi! Mặc kệ nói như thế nào thì chúng ta cũng là người Nguyệt Diêu Tiên Cung, Thánh nữ chỉ là tham công sốt ruột. Kỳ thật, ta thấy nha đầu Phi Nguyệt kia thật không tệ, bồi dưỡng cho tốt một chút. Ha ha, cung chủ của chúng ta dường như cũng không phải Thánh nữ năm đó đâu!

Mấy trưởng lão khác đều nao nao, nhìn về phía thiếu phụ vậy đỏ. Mạc trưởng lão trợn mắt há mồm nói:

- Hồ trưởng lão! Ý của ngươi là gì?

- Ta cái gì cũng chưa có nói.

Thiếu phụ váy đỏ Hồ trưởng lão mắt đầy ý cười, lắc đầu nói.

...

Buổi tối, vào lúc canh ba, cửa phủ Long Ấn đột nhiên mở ra, nghênh đón một nhóm mười mấy người.

Trong bóng tối, không biết có bao nhiêu ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào đây.

Hàn Mai ưỡn ngực rảo bước, hoàn toàn không nhìn những ánh mắt đang nhìn trộm. Trong lòng nàng cười lạnh, đêm nay nếu như có người dám ra tay cướp giật, vậy nàng không ngại đại khai sát giới!

Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ đồng dạng cũng trốn trong chỗ tối, tuy nhiên bởi vì có A Hổ an bài, hai người ẩn dấu càng sâu hơn những người khác! Đến lúc này, bao gồm cả đoàn nữ nhân Hàn Mai thực lực mạnh mẽ, không ai có thể phát hiện tung tích Tần Lập.

- Phu quân! Huynh nói những người này thật sự sẽ ra tay chém giết tranh đoạt tấm bản đồ Thái Cổ kia sao? Nếu thật như huynh nói, mấy trưởng lão Nguyệt Diêu Tiên Cung kia ít nhất cũng có thực lực Phá Toái Hư Không, mấy người Chấp sự kia cũng đều có cảnh giới Thiên Tôn đỉnh phong, thực lực mạnh như thế, những người này còn dám tới cướp?

Tần Lập cười cười, nói:

- Thi Vũ! Muội đối với nhân tính tham lam vẫn còn chưa nhìn thấu hoàn toàn. Huynh còn nhớ từng nhìn qua một câu như thế này: khi hiệu quả đạt tới 50% thì sẽ có người dám bí quá hóa liều; đến khi lợi ích đạt tới 100%, sẽ có người dám liều lĩnh mọi chuyện; mà khi lợi ích đạt tới 300%, dù là biết rõ bị mất đầu, cũng sẽ có người điên cuồng đi làm! Ha ha, tấm bản đồ Thái Cổ này quả thật quá quan trọng, huynh dám nói ngày hôm nay người tới đây sẽ không thể buông tha nó!

- Vậy làm sao có thể bảo đảm được tấm bản đồ kia sẽ lọt vào trong tay họ chứ? Vạn nhất bọn họ không lấy được thứ gì, chẳng phải không công một hồi? Không chừng còn bỏ lại cả tính mạng.

- Ha ha! Cái gọi là đục nước béo cò, có thể mò lấy cá, chưa chắc là người cực mạnh. Ai lấy được, còn có thể giữ lấy, thì là kẻ đó tốt số! Ra tay, sẽ có cơ hội! Nếu như không ra tay, thì một chút cơ hội cũng không có!

Lúc này, đoàn người Hàn Mai đã tiến vào phòng khách trong phủ Long Ấn. Long Ấn vẻ mặt cười xòa đi tới, khom người với Hàn Mai:

- Ra mắt Thánh nữ.

- Không cần đa lễ, Long Ấn! Ngươi biết ý đồ hôm nay chúng ta đến đây, tấm bản đồ kia đặt ở chỗ ngươi thật sự không làm người ta an tâm. Ngươi vẫn nên giao ra đây, chuyện ta đáp ứng ngươi tuyệt không đổi ý! Nhưng mà...nếu ngươi muốn đổi ý, vậy cũng không được!

Hàn Mai không cho Long Ấn bất cứ cơ hội phản bác nào, thái độ cường ngạnh, đi thẳng vào vấn đề.

Long Ấn vẻ mặt cười ngượng, nói:

- Được! Được! Ta lập tức đi lấy.

Kỳ thật trong lòng Long Ấn vẫn có chút hối hận, bởi vì hai ngày này có rất nhiều người tìm tới hắn! Người Nguyệt Diêu Tiên Cung chỉ phụ trách bảo hộ an toàn của hắn, mặc kệ chuyện khác. Còn những người kia vừa nhìn thấy Long Ấn, liền đưa ra bảng giá cao vượt xa Nguyệt Diêu Tiên Cung.

Việc này làm cho Long Ấn động tâm, đồng thời lại không nhịn được cảm thấy hối hận. Sớm biết như vậy, còn không bằng ngay từ đầu hắn thả tin tức ra ngoài để cho mọi người cạnh tranh. Ai ra giá cao nhất, điều kiện tốt nhất, liền giao bản đồ cho người đó.

...***