Duy Ngã Độc Tôn

Chương 349




- Phụ thân...đang yên lành, ý ngài là gì?

Trầm Long Hưng nhìn nhi tử đã trưởng thành, khóe miệng gợi lên một chút vẻ tươi cười. Vốn ông còn lo lắng, nhất mạch họ Trầm có thể suy sụp ở trong tay con trai mình, bị các trưởng lão khác hệ thay thế hay không? Hiện tại xem ra mình cũng có chút lo lắng dư thừa, Thiên Cơ Môn tới thế hệ của Trầm Nhạc chỉ có thể mạnh hơn!

- Không có gì, chỉ là phụ thân mệt mỏi, nhiều năm trôi qua như vậy, cũng nên nghỉ ngơi một chút!

Ánh mắt Trầm Long Hưng nhìn Trầm Nhạc với vẻ ôn hòa.

- Có mối quan hệ thân thiện với Tần Lập, liền giao cho con. Nhớ kĩ, bất cứ lúc nào cũng không nên đắc tội với người này!

Thoáng nghe thấy lời ấy, Trầm Nhạc không kìm nổi ngơ ngác nhìn phụ thân, hắn không nghĩ tới trong miệng phụ thân lại nói ra lời này.

Không cho Trầm Nhạc có nhiều cơ hội để suy nghĩ, Trầm Long Hưng tiếp tục nói:

- Hơn nữa, ta giao cho con một lễ vật mà môn chủ đời trước truyền lại, con hãy ghé sát tai đến đây!

Trầm Long Hưng nói thầm mấy câu bên tai Trầm Nhạc. Trầm Nhạc biến sắc mặt, cả giận nói:

- Bọn họ dám như thế?

Trầm Long Hưng cười lạnh vài tiếng:

- Nhạc nhi! Tuy rằng con đã đủ thành thục nhưng đối với việc nắm giữ lòng người vẫn còn có chút khuyết điểm. Thiên hạ náo nhiệt, đều vì lợi ích! Đừng nhìn vẻ bề ngoài, mọi người dường như đều kính sợ siêu cấp môn phái, nhưng trên thực tế, dưới hành động của những gia tộc môn phái này thì sẽ hiểu rõ. Chuyện tuyệt đối không giống như con nghĩ. Nếu có chut lợi ích, bọn họ sẽ không quản cái gì thế lực lớn hay là thế lực nhỏ. Mẫu thân và lão tử bọn họ đều dám bán đứng, đối phó với một tiểu tử cánh vẫn chưa cứng cáp như Tần Lập và một gia tộc thực lực không quá mạnh mẽ như Tần gia, bọn họ còn có điều gì không dám làm?

- Bọn họ dựa vào cái gì mà dám khảng định như thế? Bảo tàng của cc khảng định là trên tay Tần Lập sao?

Trầm Nhạc cau mày, vẻ mặt đầy nghi vấn.

- Hài tử! Chỉ sợ nguyên nhân vì con áy náy với Tần Lập, cho nên tin tức về Tần gia, con cũng không chú ý gì sao?

Trầm Long Hưng đột nhiên mở mắt, từ trên ghế nắm đứng dậy, khí thế của kẻ bề trên nhiều năm dưỡng thành lại một lần nữa phát ra từ trên người ông.

- Tần gia...gần đây Tần gia như thế nào?

Trầm Long Hưng nói đúng, gần đây Trầm Nhạc đối với chuyện ở Tần gia thật sự không có quá mức chú ý. Sự tình xảy ra tại buổi tiệc tân hôn hắn cảm thấy rất có lỗi với Tần Lập. Trong khoảng thời gian này hắn cùng với Lãnh Phương Phỉ ngao du thiên hạ, rất chú ý đến chuyện bên ngoài.

- Khoảng thời gian gần đây thực lực cc tăng trưởng mạnh, thực lực con cháu ưu tú trong gia tộc cũng nhanh chóng tăng lên, đồng thời tài lực của Tần gia cũng không biết là tăng lên bao nhiêu lần so với quá khứ!

- Tần gia không phải...từ trong tay Vương gia chiếm được mấy phần quốc gia thế tục và mạch khoáng linh thạch sao?

- Hồ đồ!

Trầm Long Hưng nhìn con trai có chút chưa chính chắn:

- Linh thạch là tài nguyên không thể tái sinh! Khai thác được bao nhiêu cũng sẽ không lấy ra bán! Những quốc gia thế tục mà Tần gia vừa mới tiếp nhận, trong thời gian ngắn thì Tần gia căn bản không thể lấy được bao nhiêu!

Trầm Nhạc nhìn phụ thân, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ nói, phần tài phú kia của cc thật sự nằm trên tay Tần gia?

Trầm Long Hưng nhẹ nhàng gật gật đầu, lạnh lùng nói:

- Không ở trong tay Tần gia thì ở trong tay ai chứ? Chung quy không thể mọc cánh bay đi! Nhạc nhi, ta giao cho con chuyện này, muốn xử lý thế nào thì theo ý của con. Nếu quyết định buông tay thì cứ buông tay. Ngày mai ta sẽ tuyên bố thoái vị, sau đó sẽ đi vào vách núi ở hậu sơn để bế quan, sau này không có việc gì thì đừng đến đó làm phiền ta.

...

Thiên Cơ Môn, trong một đêm môn chủ bỗng nhiên tuyên bố thoái vị nhường hiền, thiếu môn chủ Trầm Nhạc có cảnh giới Hợp Thiên, tuổi trẻ liền lên giữ chức môn chủ! Môn chủ đời trước Trầm Long Hưng sau ngày Trầm Nhạc lên làm môn chủ, ngày hôm sau lặng lẽ quy ẩn, bế quan tu luyện.

Tân môn chủ kế nhiệm, trên dưới Thiên Cơ Môn là một mảnh vui mừng!

Chỉ có điều, đối mặt với tình huống này lại có người mừng người lo.

Trầm Long Hưng vốn dĩ có thực lực Chí Tôn đảm nhiệm vị trí môn chủ, hơn nữa Thiên Cơ Môn còn có lão tổ tông Trầm Trọng có cảnh giới Phá Toái Hư Không tọa trấn, khiến cho các phe phái đều không dám không theo, đều tôn Trầm Long Hưng làm môn chủ.

Nhưng có tin nói, trong quá trình Trầm Trọng đối chiến cùng với cường giả cc, bản thân bị trọng thương, cho dù tịnh dưỡng thì thực lực cũng không có khả năng khôi phục như lúc trước, thậm chí còn có thể thụt lùi theo diện rộng! Thậm chí còn có lời đồn, lão tổ tông Trầm Trọng hiển nhiên ngã xuống!

Đương nhiên, mấy tin tức này đại đa số mọi người cũng không tin, cũng không có người nào dám ngang nhiên phản đối Trầm Nhạc.

Tuy nhiên không công nhiên phản đối cũng không phải bọn họ cam tâm tình nguyện nhận người thanh niên Trầm Nhạc này làm người lãnh đạo. Bằng mặt không bằng lòng là một điều không thể tránh được.

Thiên Cơ Môn tổng cộng có bốn phe phái lớn!

Một mạch lợi hại nhất tự nhiên là mạch họ Trầm này. Mà Thiên Cơ Môn cũng do họ Trầm sáng lập!

Lúc ban đầu sáng lập Thiên Cơ Môn, có bốn đại trưởng lão, một trong số đó chết trận, thực lực đời sau không tốt, cho nên dần dần xuống dốc, còn ba đại trưởng lão còn lại, phân biệt là họ Tôn, họ Lý cùng với họ Hỏa!

Đến hiện tại, thực lực mạnh nhất của ba đại phe phái còn sống ở Thiên Cơ Môn, là ba thái thượng trưởng lão, phần biệt là Địa Tôn Tôn Trung, Nhân Tôn Lý Thái và Nhân Tôn Hỏa Phong!

Ba thái thượng trưởng lão này hiện giờ đều đang bế quan tu luyện, mà ngay cả lần đại hôn trước của Trầm Nhạc, cc đến phá thì ba vị thái thượng trưởng lão cũng chỉ đi ra tọa trấn, gần như không có động thủ lần nào.

Có Trầm Trọng ở đây, ba thái thượng trưởng lão này đều rất bận rộn, sợ Trầm Trọng sinh ra lòng nghi ngờ, sinh ra ác cảm với bọn họ.

Tuy nhiên hiện giờ Trầm Trọng đang bị trọng thương, sau khi bế quan tu luyện vẫn không hề có động tĩnh. Ba vị thái thượng trưởng lão này cũng đều hoài nghi Trầm Trọng bị thương nặng, ít nhất trong mấy chục năm sẽ không cách nào hồi phục.

Cho nên, trái tim xuẩn động không biết bao năm rốt cục lần đầu tiên lộ ra một chút nảy sinh khác thường!

Bởi vì Địa Tôn Tôn Trung có thực lực mạnh nhất, vả lại suy nghĩ chín chắn, cho nên Lý Thái và Hỏa Phong đều do lão cầm đầu. Lúc bình thường Trầm Long Hưng chủ trì Thiên Cơ Môn, ba vị thái thượng trưởng lão này chưa bao giờ khoa tay múa chân, suốt ngày bế quan.

Nhưng Trầm Long Hưng không biết vì sao lại đột nhiên quy ẩn!

Sau khi hậu nhân của ba vị thái thượng trưởng lão thông báo tin tức, ba người rốt cuộc ngồi xuống cùng bàn luận.

- Trầm Long Hưng đang làm tốt như thế sao đột nhiên muốn truyền chức vị môn chủ cho thằng nhóc Trầm Nhạc kia chứ?

Tính cách Hỏa Phong đúng như tên của lão, hấp tấp, nóng nảy.

- Ta cảm thấy lần bao vây diệt trừ cc, Thiên Cơ Môn chúng ta tổn thất to lớn, nhưng không có được nhiều chỗ tốt nên hắn bắt đầu có ý lui.

Lý Thắng với sắc mặt khô vàng, giống như nuôi dưỡng không tốt, nhưng trong đôi mắt thỉnh thoảng hiện lên tinh quang và một thân nguyên lực dao động mênh mông, bất kỳ ai cũng không dám coi thường lão già khô gầy này.

- Hừ! Nói đến chuyện này là thấy tức giận, trước đây Trầm Long Hưng hắn cam đoan thề sống thề chết, công phá cc xong tất nhiên có thể đạt được lợi ích lớn nhất! Con cháu lão phu trong trận chiến này đã chết hai mươi ba người, nhưng lợi ích...ngay cả cọng lông cũng không có! Con mẹ nó mà!

Hỏa Phong giận dữ nói:

- Nếu không phải nể mặt lão tổ tông, ta đã sớm họp buộc tội môn chủ hắn, lại không nghĩ đến hắn chạy quá nhanh.

Tôn Trung lạnh nhạt cười, nói:

- Hơn nữa chuyện này thật sự là lỗi của Trầm Long Hưng, tuy nhiên lúc ấy chúng ta đều đáp ứng rồi. Cho nên, nói đến chuyện này chúng ta cũng có trách nhiệm, sau này không cần đề cập nữa. Hiện tại chúng ta cần bàn chính là làm sao có thể hạ tiểu tử Trầm Nhạc xuống!

- Còn có thể làm sao, khiến hắn phạm phải sai lầm không thể tha thú! Môn phái bị tổn thất lớn, hắn trên cương vị môn chủ còn nán lại không xuống sao? Cho dù lão tổ tông đi ra hoàn toàn không hao tổn gì thì cũng không có gì để nói!

Lý Thái cười gian xảo, nói.

- Đúng vậy! Chính là nên như vậy.

Tôn Trung gật gật đầu tán thưởng, nhìn Lý Thái:

- Không biết Lý trưởng lão nghĩ ra được thượng sách gì hay chưa?

Lý Thái cười nói:

- Tôn trưởng lão không tốt nha, ngài rõ ràng đã nghĩ ra, vì sao còn muốn hỏi ta?

Hỏa Phong nhìn hai người bí hiểm ngươi tới ta đi, liền nói với vẻ có chút mất kiên nhẫn:

- Các người lề mề, có cái gì hãy mau nói ra!

Lý Thái nhìn vào mắt Tôn Trung, thản nhiên nói:

- Thiếu môn chủ không phải vừa mới đảm nhiệm vị trí môn chủ, liền hành động phá vỡ phủ định của lão tử không muốn tiếp cận, yêu cầu Thiên Cơ Môn thân thiện với Tần gia, và quan hệ tốt với Tần gia! Mà tình thế hiện tại trên Huyền Đảo, phong vân cũng rất biến ảo, rất nhiều gia tộc môn phái đều muốn động tới Tần gia. Thiếu môn chủ hắn không ngờ nói muốn phái người đi đóng ở thành Phong Sa, tương trợ Tần gia, đây không phải là cơ hội tốt sao?

Hỏa Phong chậm rãi nói:

- Những người đó thấy người của Thiên Cơ Môn chúng ta, còn không chịu lui binh, lại làm sao có cơ hội cho thằng nhóc Trầm Nhạc kia phạm sai lầm?

Lý Thái và Tôn Trung nhìn nhau cười, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy thứ mình muốn.

Trước không nói bao hàm tất cả siêu cấp gia tộc môn phái khác có thể đánh rớt chiêu bài Thiên Cơ Môn này, cho dù Trầm Nhạc thực sự không phạm sai lần thì bọn họ cũng sẽ khiến hắn phạm sai lầm!

...

Theo cc diệt vong, Tân Tần đế quốc mạnh mẽ một thời cũng dần dần đi đến con đường không thể nghịch chuyển mà suy bại!

Mà suy sụp của một đế quốc cũng biểu hiện cho sự quật khởi của một đế quốc!

Liên minh năm nước theo Tân Tần đế quốc diệt vong, rốt cuộc cũng sụp đổ! Giữa các nước trên thực tế là như thế, mãi mãi là lợi ích được đặt lên hàng đầu.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Luận thực lực, Tư La quốc muốn mạnh hơn một chút, quan chỉ huy của Tư La quốc cũng rất lợi hại, nhưng Thanh Long quốc vì nguyên nhân có Tần Lập và một số người, cho nên xuất hiện rất nhiều cao thủ Thiên cấp và Địa cấp. Cho nên trong liên minh năm nước, hiện tại hai nước này là mạnh nhất!

Cũng bởi vì liên minh nhiều năm, nhìn qua giữa năm nước này tạm thời vẫn gió êm sóng lặng, sau khi chia cắt lãnh thổ của Tân Tần quốc đều tự mình vội vàng phát triển.

Nhưng sự cường thế của Tư La quốc và Thanh Long quốc càng ngày càng tăng, chỉ sợ chiến hỏa mới, không đến mấy chục năm nữa sẽ lại dấy lên.

Đám người Tần Lập trên đường đi về, cũng nghe qua chuyện này. Tần Lập và Lãnh Dao đều không kìm nổi có chút thổn thức. Cái gọi là thế sự xoay vòng, bất quá chỉ có thế.

Băng Mộng Vân theo sự suy sụp của Tân Tần đế quốc cũng biến mất vô ảnh vô tung. Hiện giờ Tần Lập cũng không có hận ý với bà như lúc trước, dù sao bà cũng thành toàn cho vị hôn thê Thi Vũ của mình.

Nghĩ đến Thượng Quan Thi Vũ, trong lòng Tần Lập dần dần nóng lên. Đột nhiên hắn phát hiện, mình đi vào thế giới này đã nhiều năm, thanh tâm quả dục của mình ngăn ham muốn, tâm trong sáng như hòa thượng...nhưng hết lần này đến lần khác, không ngờ còn có người cho rằng hắn là hạt giống phong lưu.

Điều này quả thực hơi quá đáng!