Duy Ngã Độc Tôn

Chương 341




- Nằm mơ!

Trong mắt nữ tử áo trắng lóe lên sát khí mãnh liệt. Từ khi nàng nhập môn đến giờ chưa từng muốn giết một người nào mãnh liệt như bây giờ!

- Tiện dân, để mạng lại!

Nữ tử áo trắng quát lên, thân hình hóa thành một cầu vồng màu trắng vọt tới hướng bọn Tần Lập biến mất.

Bên này còn lại đám người Nhị sư huynh mặc trường sam màu lam đều trợn mắt há mồm đứng ở đó, trong mắt lóe thên thần sắc không biết là phẫn nộ hay là sợ hãi, mất mát.

Bọn họ ngơ ngác nhìn phương hướng bọn Tần Lập biến mất, thật lâu không nói nên lời.

Tần Lập kéo Xà nữ, một cỗ Tiên Thiên Tử Khí lập tức từ tay Tần Lập truyền vào trong thân thể Xà nữ. Tần Lập không kìm nổi lắp bắp kinh hãi, không thể tưởng tượng được không ngờ Xà nữ lại bị thương nặng như thế. Vốn tưởng rằng thực lực của nàng cũng không kém nữ tử áo trắng kia, cho dù thua cũng không đến mức quá khó coi.

Hiện tại Tần Lập mới biết được ngay từ đầu Xà nữ cùng nữ tử áo trắng chiến đấu, nữ tử áo trắng căn bản không dùng toàn lực. Mà nữ tử áo trắng biểu hiện ra thực lực chân chính đã đến một mức độ khủng bố!

Nghĩ vậy, Tần Lập cũng không thể thầm than lá gan mình thật sự quá lớn, không ngờ giằng co với nữ nhân biến thái như vậy nửa ngày, thật đúng là có điểm...không biết sống chết!

Ánh mắt nữ tử áo trắng cực kỳ lợi hại, sớm đã nhìn ra lực lượng toàn thân Tần Lập đã sắp tiêu hao đến tận cùng, một hơi nghẹn trong lòng nhất định không thể để hắn dễ dàng chết đi. Nhất định trước tiên chặt đứt tứ chi, phế bỏ đan điền, chọc mù hai mắt hắn sau đó bắt về môn phái để cho hắn làm công nhân hốt phân đê tiện nhất!

Nàng thề, nàng nhất định phải làm như vậy. Nếu không cục tức trong lòng nàng căn bản không thể giải phóng ra ngoài.

Lúc này Nguyện Diêu Tiên Cung phái ra rất nhiều đệ tử môn phái, một mặt để bọn họ đi lịch lãm, về mặt khác chính là muốn thăm dò Thiên Nguyên Đại Lục khổng lồ!

Bởi vì cho dù siêu cấp môn phái như Nguyện Diêu Tiên Cung, ở trước Thiên Nguyên Đại Lục rộng lớn vô ngần cũng chỉ là muối bỏ biển mà thôi.

Bản thân Hàn Mai là đệ tử thiên tài nhất của Nguyện Diêu Tiên Cung từ xưa đến nay, lại có danh hiệu Thánh Nữ. Ngày thường mặc kệ đến đâu đều được rất nhiều người kính trọng. Nàng chính là cái loại trời sinh đã là thiên chi kiêu nữ, cao cao tại thượng.

Mang theo một đội người này toàn bộ đều là sư đệ sư muội của nàng. Ngày thường đối với nàng hết sức kính sợ, đồng dạng cũng hết sức ỷ lại và tín nhiệm. Nàng thế nào cũng không ngờ dưới sự bảo vệ của nàng mà hai sư đệ bị người dụng độc mà giết chết!

Đau lòng, đồng thời điều này cũng làm cho Hàn Mai khó chịu! Nếu không thể giết người này, nàng làm sao còn thể diện trở lại Nguyện Diêu Tiên Cung? Làm sao còn thể diện đối mặt đồng môn, đối mặt các trưởng bối sư môn kì vọng cực cao vào nàng?

Hơn nữa, điều này sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời hoàn mỹ không tỳ vết của nàng, vĩnh viễn không thể xóa mờ!

Cỗ lửa giận trong lồng ngực giống như ngọn lửa thiêu đốt, càng ngày càng mạnh!

Tuy rằng nàng cũng bị thương, nhưng nàng không quan tâm. Chỉ cần có thể giết đôi cẩu nam nữ này, cho dù thương thế có nghiêm trọng hơn một chút nàng cũng chấp nhận!

Trong lòng nghĩ, nàng mạnh mẽ dùng bí thuật thúc dục nguyên lực mênh mông trong thân thể, trường kiếm màu bạc trong tay trong khoảnh khắc lóe lên một đoàn hào quang chói mắt vô cùng, hóa thành một đạo cầu vồng màu bạc chém về phía Tần Lập!

Mà lúc này Tần Lập mang theo Xà nữ cũng đã chạy tới phía ngoài đảo, dưới chân mấy chục thước là đại dương mênh mông.

Cảm nhận được khí tức cực kì khủng bố kia, Tần Lập không hề do dự mang theo Xà nữ mạnh mẽ chui xuống biển.

Đạo cầu vồng màu bạc phía sau như bóng với hình, đuổi theo không bỏ.

- Tõm" một tiếng!

Tần Lập cùng Xà nữ cùng nhau chui vào biển rộng, một cỗ cảm giác lạnh như băng lập tức ập tới, nhưng Tần Lập trong lúc hạ xuống đã dùng hết toàn lực cho nên trong khoảnh khắc hai người đã chui xuống nước sâu mấy chục thước.

Một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố hung hăng đánh vào mặt biển, làm cho người ta rung động chính là mấy chục thước mặt biển không ngờ bị một kiếm của nữ tử áo trắng Hàn Mai này mạnh mẽ bổ ra!

Đạo kiếm khí kia thẳng hướng Tần Lập và Xà nữ đánh tới!

Tinh hạch màu tím trong đan điền Tần Lập trong nháy mắt bộc phát một cỗ lực lượng mênh mông vô tận. Trong cơn nguy cấp, Tần Lập dựa vào cỗ lực lượng này gian nan tránh khỏi đạo kiếm khí, lôi kéo Xà nữ, hai người chìm sâu xuống biển.

Mặt biển bị chém ra trong nháy mắt liền lại, nhưng đã tạo nên một cơn sóng động trời cao hơn trăm thước, mặt biển rít gào, sóng lớn quay cuồng. Trên bầu trời, trên khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử áo trắng Hàn Mai kia tràn ngập màu xanh mét, đồng thời trong mắt có một vẻ khiếp sợ không thể che giấu!

Trong nháy mắt vừa rồi Tần Lập tránh khỏi một kích tất sát của nàng, nàng cảm nhận được rõ ràng một cỗ khí tức kinh khủng từ trên người trẻ tuổi đó bộc phát ra. Khoảnh khắc đó gần như đánh cho tất cả phòng tuyến nội tâm của Hàn Mai hỏng mất!

Người này rốt cuộc tu luyện chiến kỹ gì? Không ngờ có thể vào thời khắc mấu chốt thúc giục bí thuật để giữ mạng?

Trong mắt Hàn Mai rốt cục kìm không được hiện lên một vẻ sợ hãi!

Thực lực người trẻ tuổi này rõ ràng chỉ đạt cảnh giới Chí Tôn nhưng lại có thể đối chiến cân tài cân sức với mình có cảnh giới Phá Toái Hư Không. Mặc dù Hàn Mai phi thường không muốn thừa nhận chuyện này, nhưng trong xương tủy, nàng là một người kiêu ngạo đến tận cùng. Cho nên nàng không cho phép tự mình không dám đối mặt bản thân.

Mặc dù Tần Lập không chống lại được nàng, chỉ có đường chạy, nhưng Hàn Mai vẫn như trước cho rằng mình thua!

Thua quá thảm!

Giết không được đối phương, nàng thua!

Trong lòng Hàn Mai rất rõ ràng, lấy thực lực xuất thần nhập hóa và thân thủ xuất thần nhập quỷ của người kia, mình đều không giết được hắn, hi vọng hắn chết dưới biển căn bản là không thực tế!

Mà trên biển rộng mờ mịt này, muốn tìm tung tích của hắn căn bản là một chuyện không có khả năng. Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Mai tại phía sau lớp sa mỏng dính máu kia bắn ra lửa giận không cam lòng, cắn răng một cái xoay người rời đi!

Tần Lập rất rõ ràng cảm giác được, vừa rồi trong lúc nguy cấp, tinh hạch màu tím trong đan điền bộc phát ra một cỗ lực lượng mênh mông, sau đó màu sắc tinh hạch màu tím nhạt đi rất nhiều. Một cỗ cảm giác suy yếu ập đến khiến Tần Lập thiếu chút nữa chống đỡ không được áp lực thật lớn dưới đáy biển này.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nhìn thoáng qua Xà nữ bên cạnh, tình hình cũng rất gay go. Cặp mắt nửa khép nửa mở, hoàn toàn mặc kệ mình mang đi.

Tần Lập cắn răng một cái, một viên tinh thạch cực phẩm xuất hiện trong tay, ngay tại đáy biển này nhanh chóng bổ sung nguyên lực cho đan điền gần như khô cạn, sau đó không ngừng bơi về phía trước.

- Nữ nhân chết tiệt. Không ngờ làm ta thê thảm thế này! Ngươi chờ đó, sớm muộn có một ngày ta nhất định phải đòi lại món nợ này!" Tần Lập thầm nghĩ trong lòng, tuy rằng đối phương nhìn qua không phải kẻ ác nhưng thế giới này làm sao chỉ đơn giản hai màu đen trắng! Người làm sao có thể đơn thuần dùng tốt xấu để phân biệt?

Nếu không phải Tần Lập chạy nhanh một chút, bên người còn có tay đấm mạnh mẽ như Xà nữ, chỉ sợ lúc này đã chết dưới kiếm của nữ tử áo trắng.

Con mụ này lòng dạ độc ác! Tần Lập cắn răng, cảm nhân được tốc độ bổ sung của viên tinh thạch cực phẩm kém xa so với tốc độ tiêu hao của thân thể,

Loại áp lực này đến từ đáy biển khiến Tần Lập khổ không thể nói. Nhưng lúc này hắn lại căn bản không dám đi lên, vạn nhất nữ nhân kia chưa có từ bỏ ý định, còn ở trên chờ hắn, vậy thì làm sao?

Hơn nữa hiện tại Tần Lập cũng không biết lai lịch đối phương thế nào, nhưng hắn có một loại trực giác, trừ bỏ nơi Cực Tây kia, gần như không có ở đâu có thể bồi dưỡng ra nhiều con cháu trẻ tuổi thực lực mạnh như vậy.

Ở trong chiến đấu, Tần Lập cảm giác được nữ nhân này thật sự trẻ tuổi, không phải loại nữ nhân có thuật trú nhan như Băng Mộng Vân.

Đáy biển có một số đám động vật to lớn đi theo sau Tần Lập, sau khi một con cá mập bị một kiếm Tần Lập bổ đôi, đám động vật này đều học ngoan, chi đi theo xa xa phía sau. Lại đi về phía trước không biết bao xa bỗng nhiên xuất hiện một ngọn núi lớn ở đáy biển nhìn không thấy cuối, Tần Lập thở phào một cái, biết đây là một hòn đảo nhỏ.

Lúc này hắn cũng gần như hao hết năng lượng toàn thân, lôi kéo Xà nữ trong trạng thái nửa hôn mê bắt đầu chậm rãi đi về phía trước. Mãi cho đến khi đi ra đến ngọn, Tần Lập mới thở dài một hơi thật sâu, sắc mặt tái nhợt đỡ Xà nữ đi lên trên một hòn đảo nhiều núi nhiều cây này.

Xà nữ lúc này bị gió lạnh làm tỉnh, chậm rãi mở hai mắt, nhìn hoàn cảnh chung quanh bình tĩnh nói:

- Chúng ta thoát rồi sao?

- Không biết! Ai biết nữ nhân kia đã từ bỏ ý định hay chưa, chúng ta vẫn cẩn thận là hơn, tìm một chỗ ẩn nấp rồi tính sau.

Từ lúc rời khỏi đáy biển đã không còn phải chịu đựng áp lực, linh lực trong tinh thạch cực phẩm cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể Tần Lập, hiện tại tốt hơn vừa rồi rất nhiều.

- Những người đó có tìm đến thuyền của chúng ta, làm khó bọn họ hay không?

Sắc mặt Xà nữ nhìn qua hết sức trắng nhợt, lại hỏi ra một câu làm cho người ta có chút không ngờ.

Thoạt nhìn từ khi đi theo Tần Lập, mỗi lời nói cử động của Xà nữ càng ngày càng giống nhân loại.

- Yên tâm đi. Hẳn là không sao. Có Lãnh Dao ở đó, nàng sẽ không dễ dàng làm lộ quan hệ với chúng ta. Hơn nữa, những người đó đều không phải hạng người lạm sát người vô tội, cho dù gặp được hẳn là cũng không làm khó bọn họ.

Lúc nói đến những người đó không lạm sát người vô tội, trong lòng Tần Lập cũng có vài phần bất đắc dĩ và phẫn nộ. Tuy rằng bản tính chưa chắc đã xấu nhưng đám người đó kiêu ngạo, tuyệt đối có thể khiến mọi người sinh ra phản cảm rất lớn đối với bọn họ!

Ma xui quỷ khiến thế nào mà mình không ngờ lại trở thành tử địch của bọn họ. Điều này không thể không làm cho người ta cảm thấy buồn bực.

Tuy nhiên trong lòng Tần Lập lại chưa từng có cảm giác hối hận, loại kiêu ngạo cũng không phải đối phương mới có, hắn cùng Xà nữ cũng có!

Đây không phải là không biết sống chết. Tới cảnh giới như bọn họ, lâm trận đối địch, một khi trong nội tâm sinh ra tâm lý sợ hãi và tránh lui, như vậy loại tâm lý này sớm muộn sẽ ảnh hướng tới tu vi ngày sau!

Cho nên, chiến thì chiến. Lần này tuy không thắng, nhưng đối phương cũng không chiếm được tiện nghi. Lần sau nếu có cơ hội gặp được, vậy kết quả sẽ không còn như lần này nữa.

Tần Lập thi triển khinh công, không để lại trên đảo nhỏ bất kỳ dấu vết gì, mang theo Xà nữ tìm một thạch động được đá và lùm cây che giấu.