- Thật sao?
Trầm Long Hưng vẻ mặt đầy hưng phấn bắt lấy tay đệ tử Thiên Cơ Môn trẻ tuổi kia.
- Ầy! Chưởng môn nhân, là thật!
Đệ tử Thiên Cơ Môn trẻ tuổi này thường ngày hiển nhiên rất ít có cơ hội thân cận với chưởng môn nhân, bị Trầm Long Hưng kéo như vậy, chân tay có chút luống cuống, vẻ mặt không ổn định.
Trầm Long Hưng vẻ mặt tươi cười nói:
- Tốt! Tốt!
Cao tầng các gia tộc khác vào lúc này toàn bộ đều phát ra nụ cười tới từ nội tâm. Lúc này đây, thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo tổn thất không thể không thảm trọng, không có bảy tám chục thậm chí hơn trăm năm, đừng mơ tái hiện thực lực trước đó. Cho nên mới nói bảo tàng Thôi gia này đối với bọn họ mà nói là rất trọng yếu!
- Mau dẫn chúng ta đi!
Trầm Long Hưng cao hứng kích động nói.
- Rõ!
Đệ tử Thiên Cơ Môn này nhanh nhẹn đáp ứng, chẳng qua trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng:
- Nhưng mà, chưởng môn nhân, chỗ đó có một cánh cửa đá rất nặng ngăn cản, rất khó đi vào!
Trầm Long Hưng khoát khoát tay lơ đễnh, sau đó nói:
- Có nhiều vị anh hùng ở nơi này như thế, chỉ là một cái cửa đá thì tính là chuyện gì chứ?
Đệ tử Thiên Cơ Môn kia cúi đầu, trên thực tế bọn họ đã phá vỡ mấy cửa đá, nhưng phát hiện thông đạo ngầm kia càng phá càng nhiều, cho nên mới phải quay về báo cáo.
Mọi người cùng đệ tử Thiên Cơ Môn đi tới trước chỗ nghi là bảo tàng Thôi gia, trên mặt mỗi người đều tràn ngập ý cười hưng phấn.
Tử thương tất nhiên làm cho bọn họ đau lòng, nhưng thu hoạch ở ngay trước mắt! Về phần nói đến lúc đó làm sao phân phối loại thu hoạch này, thứ đó hoàn toàn không có vấn đề gì. Mấy thế lực siêu cấp phân chia bình quân, sau đó các gia tộc môn phái còn lại cho bọn họ một chút canh, cũng đã cảm thấy mĩ mãn rồi!
Cho nên Trầm Long Hưng cũng được, Lâm Tử Tường cũng tốt, ở trong lòng đều đang bắt đầu tính tới phân chia bảo vật trong Thôi gia.
Đi tới chỗ đã biến thành phế tích kia, thậm chí Trầm Long Hưng có chút khẩn cấp hỏi:
- Ở nơi nào?
- Ngay đó!
Đệ tử Thiên Cơ Môn kia chỉ vào một chỗ bị đào ra trên phế tích.
Quả nhiên, ngay nơi đó phát hiện ra một cửa hang đen kịt, nhìn ra nơi này trước kia đã ở bên trong một căn phòng.
- Nhất định đúng rồi! Nhất định là nơi này!
Trầm Long Hưng hưng phấn nói.
Lâm Tử Tường vẻ mặt cũng rung động, nói:
- Không sai! Tính từ phong thủy, ở nơi này là hạch tâm Thôi gia, bảo tàng Thôi gia nhất định cũng ở bên trong này!
Khu vực này đã bị người Thiên Cơ Môn giới nghiêm, cấm các gia tộc môn phái khác tiến vào.
Mùi máu tươi trong không khí không nhạt đi chút nào, chẳng qua đối với mọi người lại hoàn toàn không có ảnh hưởng gì/
- Chúng ta đi xuống phía dưới đi!
Trầm Long Hưng quay về phía các thủ lĩnh thế lực siêu cấp khác cười nói.
Lúc này đột nhiên từ bên dưới truyền ra tiếng kêu thảm thiết yếu ớt, sắc mặt Trầm Long Hưng hơi đổi, hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Bên kia nhanh chóng có người báo lên, một đệ tử Thiên Cơ Môn mặt đầy lo sợ hoảng hốt chạy ra từ cửa hang kia, khóc nức nở nói:
- Chưởng môn nhân! Bên dưới địa đạo kia quá phức tạp, chúng ta chết bảy tám người rồi, thật là hãm hại người mà, cơ quan ám đạo quá nhiều! Người chúng ta đi vào có cẩn thận thế nào cũng không tránh được thương vong như thế!
Sắc mặt Trầm Long Hưng liền biến đổi, trên thực tế nếu như chỉ có người Thiên Cơ Môn ở chỗ này, thương vong dù có lớn thì hắn cũng không nhíu mày.
Nhưng lúc này ở đây ngoại trừ năm đại thế lực siêu cấp ra, còn có không ít gia tộc môn phái thế lực cao cấp cùng trung, đê cấp, dưới loại tình huống này nếu như lại để người Thiên Cơ Môn xung phong, trong lòng tự nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.
Những người khác tự nhiên cũng đều là hạng thành tinh, liền nói:
- Trầm chưởng môn không cần lo lắng, mỗi gia tộc chúng ta đều phái ra năm mươi người cùng vào thăm dò. Thiên Cơ Môn càng vất vả công lao càng lớn, đến lúc đó cứ để Thiên Cơ Môn lựa chọn trước!
Lúc này trên mặt Trầm Long Hưng mới lộ ra một nụ cười hài lòng.
Rốt cuộc, mấy canh giờ sau, mỗi gia tộc sau khi trả giá thương vong nhất định, rốt cuộc tìm được một cửa đá cuối cùng. Các võ giả bắt tay mở ra, đột nhiên có một làn khói tràn lên đổ nhào về phía những người đang hưng phấn!
Mấy người Trầm Long Hưng thấy chuyện không tốt, lập tức lui ra ngoài. Đến cuối cùng, chỉ có mấy người thủ lĩnh thế lực siêu cấp Trầm Long Hưng cùng Lâm Tử Tường và một ít thị vệ tâm phúc ra được. Có vô số người vĩnh viễn lưu lại đó, bị độc chết!
Thẳng đến khi cỗ khói độc này tan biến hoàn toàn, mọi người đi xuống dưới mới phát hiện ra bên trong tầng ngầm dấu bảo tàng Thôi gia rỗng tuếch! Giống như một con quái thú há to miệng cười nhạo bọn họ, làm cho mấy người Trầm Long Hưng thật sự muốn tự sát!
Lúc này đây, ngoại trừ Băng Thiên Nhai trước sau như một cúi thấp ra, còn lại năm thế lực siêu cấp khác đều tham dự vào đó. Kết quả là lại chiếm được một kết cục như vậy!
Có người ở trong một góc phòng bảo tàng phát hiện ra thi thể Thôi Bất Bình, phát hiện vị gia chủ Thôi gia này đích xác bị độc chết! Phát hiện này làm cho mọi người đều cực kì thất vọng.
Nguyên nhân rất đơn giản, ở nơi này rõ ràng chính là nơi cất giấu bảo tàng Thôi gia, mà Thôi Bất Bình chết ở chỗ này cũng chứng thực một điểm: nơi này đã từng có người tiến vào! Nhất định có người đã tiến vào trước! Như vậy, tiến vào nơi này thần không biết quỷ không hay, có thể tránh thoát phòng vệ Thôi gia, cuối cùng là ai chứ? Giờ khắc này, hầu như mọi người đều chuyện ánh mắt về phía...thành Phong Sa, Tần gia!
Có một con cháu Lâm gia sắc mặt cực kì dữ tợn nói:
- Tần Lập! Nhất định là Tần Lập! Ngoại trừ hắn ra, căn bản không có người thứ hai làm được chuyện này!
- Không sai! Chúng ta phải đi thành Phong Sa, tìm Tần gia đòi một câu trả lời!
- Phải! Tìm Tần gia, ép bọn họ ói ra tất cả các bảo vật đã nuốt!
Có con cháu Lâm gia dẫn đầu, những người bên dưới đều quần tình xúc động lớn, giống như muốn đổ tất cả nghẹn khí từ Thôi gia lên đầu Tần gia.
- Đều câm miệng cho ta!
Lâm Tử Tường sắc mặt tái mét quát một tiếng, sau đó đỏ mắt nhìn mọi người:
- Các ngươi không có đầu óc sao? Trước không nói chuyện này có phải Tần gia làm hay không. Coi như là phải, Tần gia có thể dưới tình hình này làm chuyện thần không biết quỷ không hay như thế, các người thật sự có thể làm gì được Tần gia?
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhìn lẫn nhau không lên tiếng.
Đúng thế, nếu như bảo tàng Thôi gia thật là Tần gia lấy được, như vậy bằng vào lực lượng hiện tại của bọn họ, dù có thể tiêu diệt được Tần gia, sợ rằng kết quả cũng là giết địch một ngàn tự tổn tám trăm! Loại tổn thất này đã không có ai thừa nhận nổi!
May là có người không ngừng báo cáo tìm được bảo vật Thôi gia, phát hiện rất nhiều các loại linh thạch, vũ khí cùng các loại bảo vật. Điều này làm cho những gia tộc tổn thất quá lớn ít nhất cũng cảm thấy một chút thoải mái.
Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi!
Hầu như tất cả những gia tộc môn phái trên Huyền Đảo tham dự bao vây tiêu trừ Thôi gia giờ khắc này toàn bộ đều khóc không ra nước mắt. Bởi vì một chuyến này, lợi nhuận bọn họ thu được cùng với tiền vốn bỏ ra hoàn toàn kém xa! Tổn thất đã đạt đến trình độ bọn họ không thể dễ dàng thừa nhận!
Nếu như đời người có cơ hội làm lại một lần, khảng định những người này sẽ không lựa chọn kích động đánh Thôi gia như vậy nữa!
Kì thật ngay từ đầu cũng không phải mọi người đều muốn kéo tới đánh Thôi gia, nhưng chỉ cần một nhà đi đầu, các gia tộc khác nếu lạc ở phía sau sẽ tổn hao lợi ích, tất cả đều phái ta tinh nhuệ.Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Càng về sau, loại tình hình này càng thêm nghiêm trọng. Đến cuối cùng rất nhiều gia tộc môn phái cỡ trung cỡ nhỏ dứt khoát phái ra toàn bộ tinh nhuệ tham dự vào lần trừ khử Thôi gia! Đáng tiếc, chính là đời người không có cơ hội làm lại một lần, kể cả người năm đại thế lực siêu cấp bên trong, toàn bộ khóc không ra nước mắt.
Đồng thời, kiêng kỵ với Tần gia thành Phong Sa cũng đã đạt đến một độ cao mới, không dám sinh ra một chút lòng khinh thường nào! Rất nhiều người hồi tưởng lại quá trình giải đấu Chí Tôn, Tần gia thành Phong Sa gặp tập kích, truyền thuyết về ba tuyệt thế cường giả tọa trấn Tần gia. Lại có người nghĩ đến lúc thiếu chủ Thiên Cơ Môn Trầm Nhạc đại hôn, có người ở Thiên Cơ Môn nhìn thấy bóng một cô gái áo đen cúi thấp có thể đánh bay cường giả Phá Toái Hư Không ra ngoài, lại không chịu bất kì tổn hại nào...
Thẳng đến lúc này, nhiều người mới bắt đầu bừng tỉnh đại ngộ: người có thực lực như vậy, làm sao có thể là hạng bình thường? Làm sao có thể mặc kệ cho người ta khi dễ?
Thành Phong Sa, Tần gia trở thành một gia tộc mạnh mẽ trên Huyền Đảo, đồng thời trở thành một gia tộc kể cả năm đại thế lực siêu cấp không muốn trêu chọc nhất! Thậm chí có người nói: thà rằng trêu chọc thế lực siêu cấp cũng đừng trêu chọc Tần gia thành Phong Sa!
Bởi vì Thôi gia thân là một trong thế lực siêu cấp, trong vòng mấy ngày ngắn ngủi bị Liên quân Huyền Đảo diệt sạch hoàn toàn, toàn bộ gia tộc bị tàn sát không còn ai!
Mà Tần gia thành Phong Sa, ở trong trận đánh này thu được lợi ích lớn nhất!
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của nhiều người, chẳng qua đây cũng gần như là sự suy đoán của mọi người!
Kẻ có thể khiến thủ lĩnh năm đại thế lực siêu cấp hộc máu ba trưỡng, toàn bộ Huyền Đảo ngoại trừ Tần Lập ra, thật không tìm ra được người thứ hai!
Mà Tần Lập, người khởi xướng hết thảy những chuyện này, lại căn bản không lo lắng đến. Tâm tư của hắn lúc này hoàn toàn bị một chuyện khác chiếm cứ.
Căn cứ theo người Tần gia phái đi thế tục quay về báo tin, ba cô gái Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên cùng với Tiểu Hồ Ly thực lực không bình thường, đã...mất tích trong đất nước phụ thuộc Tần gia!
tin tức này làm người ta giật mình, nhưng con cháu Tần gia căn bản không có khả năng cũng không cần phải nói dối, nói ba cô gái này biến mất hoàn toàn không có dấu hiệu gì.
Không có bất cứ dấu vết chiến đấu nào, càng không ai cảm giác được điều gì khác thường, ngay cả buổi tối trước ngày các nàng biến mất, còn có người nhìn thấy các nàng. Sáng sớm hôm sau, tất cả đều mất tích không thấy!
Tin tức này rung động toàn bộ đội ngũ Tần gia phái ra bên ngoài, càng làm cho Tần Lập nhận được tin tức này cảm thấy kinh hãi. Hắn nghĩ không ra, bên trong giới thế tục còn có lực lượng nào khiến cho các nàng Tiểu Hồ Ly phải chịu thiệt?
Cho nên, Tần Lập mang theo Xà nữ cùng Lãnh Dao cáo biệt mọi người Tần gia, rời khỏi Huyền Đảo đi tới đất nước phụ thuộc Tần gia!