Lều tránh mưa đã được dựng xong, Lăng Sương kéo Tần Chích tới trú mưa, lều tránh mưa tuy đơn sơ, nhưng tốt xấu gì thì nó vẫn có thế trú mưa chỉ là không thể ngăn nổi một cơn gió, gió lạnh thổi tới, Lăng Sương không khỏi rùng mình một cái.
" Không được, phải nghĩ biện pháp nhóm lửa, không thì tối nay Tần Chích không chết thì lão nương cũng chết vì lạnh." Lăng Sương tự lẩm bẩm vài câu, rồi chạy vào trong cơn mưa đi tìm chút củi hơi khô, nguyên liệu đã đầy đủ đặt trước mặt nàng nhưng vấn đề khó khăn nhất là - - nàng không biết nhóm lửa.
Ở cổ đại nhóm lửa không đơn giản như hiện đại, bật lửa và hộp quẹt là thứ tạo ra lửa nhanh chóng và đơn giản nhất, nhưng Lăng Sương lại không được như vậy, lần trước ở Thiện Thực Đường nàng cũng đã nhìn qua Tần Chích nhóm lửa, dù nàng muốn thử một lần nhưng ở nơi đây làm sao có đá đánh lửa được đây.
Đúng rồi! Nói không chừng trên người có Tần Chích có cây đốt lửa! Không phải kịch não tàn đều diễn như vậy đó sao?
Lăng Sương ngồi xổm trước mặt Tần Chích, thò tay lục lọi một hồi trong ngực Tần Chích thì đã tìm được cây đánh lửa, Lăng Sương đại hỉ, lấy cây đánh lửa, củi khô trên núi rất nhanh đã bén lửa, rất nhanh Lăng Sương đã tạo được lửa, nàng dùng ngọn lửa để hong qua y phục của mình, mới cảm giác được chút ấm áp.
Lăng Sương nhìn Tần Chích, Tần Chích vẫn đang hôn mê, nàng kéo hắn tới gần đống lửa, như vậy hắn sẽ ấm hơn một chút, sau đó Lăng Sương lại lần nữa bắt mạch cho Tần Chích, mạch tượng Tần Chích bình thường, nhưng thân thể đang không ngừng nóng lên, rất nóng, là đang phát sốt, Tần Chích đang phát sốt.
Mưa bên ngoài không biết đến khi nào mới tạnh, Lăng Sương cũng không trông chờ có người sẽ phát hiện bọn họ bị vây trên núi, mặc kệ tình huống như thế nào, Lăng Sương phải nghĩ biện pháp giúp Tần Chích hạ sốt.
Trên người Lăng Sương không có ngân châm, không thể châm cứu cho Tần Chích, chỉ có thể dùng biện pháp đơn sơ nhất chính là dùng nước mưa cưỡng ép lại cơn sốt của hắn, nếu như vẫn không được... Vậy chỉ có thể áp dụng biện pháp tồi tệ nhất - -lấy cơ thể để hạ nhiệt.
Lăng Sương không biết tại sao đột nhiên Tần Chích không có hô hấp và nhịp tim, cũng không thể ngờ tới Tần Chích cứ như vậy còn sống lại, nhưng chỉ cần có một tia hi vọng, nàng muốn Tần Chích còn sống, nếu không, ngày mai xuống núi chắc chắn nàng phải chết.
Lăng Sương dùng nhánh cây ở một bên đất trống, đào một cái hố để đựng nước, tuy hố đất không lớn, nhưng mưa ngày càng to, nước rất nhanh đã có, Lăng Sương cởi một tầng y phục bên ngoài, chỉ còn lại cái yếm và trung y, dùng y phục dính mưa đặt lên trán Tần Chích giúp hắn hạ nhiệt.
Người nào nhìn thấy cục diện này, nhất định huyết mạch sôi trào.
Sắc trời đã tối đen, Lăng Sương vẫn không có biện pháp để tính toán thời gian ở nơi này, không biết bây giờ đã là giờ nào, nhưng mưa đã nhỏ lại, màu đen u ám cũng đã trôi đi.
Không biết qua bao lâu, Tần Chích chẳng những không có hạ nhiệt mà còn muốn càng thêm nóng hơn, Lăng Sương cắn răng một cái, dù sao Tần Chích cũng không biết cái gì là nam nữ khác biệt, nàng cũng vì cái mạng nhỏ này, bất cứ giá nào!
Lăng Sương ngồi xổm xuống, cẩn thận cởi quần áo Tần Chích, Tần Chích nhiều năm luyện võ, dáng người thập phần rắn chắc, tuy đây không phải là lần đầu tiên, nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà nuốt nước miếng.
" Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn..." Lăng Sương che mắt, nhưng vẫn không nhịn được từ khe hở của bàn tay vụng trộm nhìn, rồi nghĩ lại, hiện tại Tần Chích hôn mê, nên hắn sẽ không biết được đâu nha!
Lăng Sương dứt khoát quang minh chính đại nhìn thoáng qua, một bên thì cởi y phục của Tần Chích, một bên thì lần lượt cởi trung y, sau khi cởi xong, trước ngực hai đỉnh núi trắng như tuyết rất mê người, cục diện này, bất kỳ nam nhân đều khó có thể giữ mình được.
Mới đầu Lăng Sương còn có chút thẹn thùng, dù sao hai mươi mấy năm không có bất kỳ người nào nhìn thấy nàng như vậy, nhưng mà cơ ngực của Tần Chích sờ thật là thích tay nha! Lăng Sương nhịn không được lại bắt đầu vuốt ve, chờ đến khi nàng phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện cử chỉ này mình thật sự quá bỉ ổi, không không không, sao có thể nói là hèn mọn bỉ ổi, đây là nàng đang cứu người đó!
Mưa dần dần rút xuống, ủ rũ kéo đi, Lăng Sương trong lúc bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ, nàng không có chút cảm giác được thân thể Tần Chích có biến hóa.
Đang ngủ rất mãn nguyện, chợt Lăng Sương cảm thấy trước ngực mình có cái gì đó đang đè nặng xuống, Lăng Sương lười biếng mở mắt, đã thấy tay Tần Chích đang khoát lên ngực nàng! Mà tên đầu sỏ mang theo vẻ mặt lờ mờ không hiểu nhìn nàng!
Lập tức Lăng Sương hết buồn ngủ, hét lên một tiếng rồi nhảy lên khỏi mặt đất, động tác của nàng khá mạnh, tay Tần Chích vừa vặn kéo cái yếm của nàng, trong khoảnh khắc đó, cái yếm bị Tần Chích kéo xuống, phản xạ có điều kiện Lăng Sương che ngực, mặt đỏ lên cả giận nói: "Dâm tặc! Ngươi, ngươi xoay ngươi qua chỗ khác, không cho phép nhìn!"
Tần Chích nhìn Lăng Sương, lại cúi đầu nhìn bộ ngực bằng phẳng, sững sờ hỏi: "Sao của nàng không giống ta?"
Lăng Sương thực dở khóc dở cười, hắn muốn có nữ nhân giống như hắn! Muốn tất cả mọi người ngực đều bằng phẳng, thế thì cái thế giới này sinh sôi nảy nở như thế nào đây? Nhân loại sẽ giao phối dục vọng như thế nào đây? Đây không phải là trực tiếp nói là gay hết đó ư?
" Ngươi xoay qua chỗ khác!" Lăng Sương nín đến mức mặt đỏ bừng, hết lần này tới lần khác vẫn không thể phát tác với Tần Chích. 
Tần Chích nghi hoặc xoay người sang chỗ khác, Lăng Sương nhặt cái yếm trên mặt đất lên rất nhanh đã mặc xong, trung y cùng y phục cũng rất nhanh đã mặc vào, nàng bao kín lại mình, sau đó chạy đi thật nhanh, tuy nàng là người hiện đại nhưng không thể cởi mở đến mức đó đâu.
Tần Chích nghe được tiếng bước chân không đúng, đứng lên đi theo: "Sao tự nhiên tỷ tỷ lại không quan tâm tới ta nữa vây?"
Trên trán Lăng Sương nổi gân xanh, ngươi bị người ta đùa giỡn thì sẽ còn tâm trạng mà quan tâm đến tâm tình của người khác nữa à?
Lăng Sương không nói lời nào, cúi đầu đi theo đi, Tần Chích một đường đi theo, hai người một trước một sau xuống núi, nửa đêm mưa to, đường núi trơn ướt, nhiều lần Lăng Sương suýt té may đều được Tần Chích kịp thời đỡ nàng, nhưng Lăng Sương lại không muốn gần gũi với hắn, Tần Chích cũng rất phiền muộn, chỉ ngủ với Lăng Sương một đêm mà nàng ấy lại không để ý tới mình nữa rồi.
Tần Chích trăm mối vẫn không có cách giải, trong đầu lại không ngừng hiện ra hình ảnh Lăng Sương không mặc quần áo.