Sự thật chứng minh rằng "Ôn Noãn" quả thực không thích hợp làm dâu trong gia đình, không chỉ lười biếng mà còn hay ăn chơi và tính tình mạnh mẽ, bướng bỉnh. May mắn là anh trai anh ở trong quân đội, không phải đối mặt với cô ấy hàng ngày, chứ nếu phải sống cùng người vợ như vậy, quả là đủ mệt mỏi.
Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc Lâm Mỹ Chi sẽ về làm dâu trong nhà, Cố Thanh Tùng lại có chút lo lắng, sợ rằng Ôn Noãn sẽ gây khó dễ cho cô ấy.
Suy nghĩ một lúc, anh quay sang cam đoan với Lâm Mỹ Chi: "Mỹ Chi, anh hứa với em, sau này khi em gả về nhà, anh tuyệt đối sẽ không để em phải chịu chút ấm ức nào!"
Lâm Mỹ Chi chỉ gật đầu mà vẫn chưa yên lòng, rồi thở dài: "Chuyện này cứ để sau rồi tính, anh mau tìm cách thu xếp đủ tiền cưới đi. Nếu trước Tết mà vẫn chưa lo liệu xong, em sợ bố mẹ em thật sự sẽ giận đấy."
"Vâng, anh sẽ cố gắng lo xong nhanh nhất!"
Phía bên kia, Cố Thanh Hàn tìm quanh một lúc mới thấy Ôn Noãn đang bế đứa bé đứng xếp hàng mua thịt heo. Vì không dùng dây địu, nên việc ôm đứa nhỏ bảy tháng tuổi có chút vất vả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/duong-the/33.html.]
Cố Thanh Hàn tiến đến để đỡ bế bé giúp, nhưng đứa nhỏ có vẻ vẫn còn “thù” chuyện tiêm hôm nay, vừa thấy anh đến đã vội ôm lấy cổ Ôn Noãn, rúc đầu vào, không chịu để anh bế.
Ôn Noãn thấy Cố Thanh Hàn quay lại nhanh như vậy, liền hỏi theo bản năng: "Anh nói chuyện xong rồi sao?"
Cô cũng phần nào đoán được lý do Cố Thanh Tùng tìm gặp Cố Thanh Hàn gấp như vậy, chắc hẳn là liên quan đến chuyện tiền cưới, mà lại vừa thấy anh ta cùng Lâm Mỹ Chi tranh cãi nữa, có lẽ họ cũng đang vì chuyện này mà bất hòa.
Ôn Noãn thấy Cố Thanh Hàn quay lại nhanh như vậy, trong lòng không khỏi nghĩ liệu có phải anh đã đồng ý giúp Cố Thanh Tùng góp tiền cưới hay không. Điều này cũng không phải là không thể, vì Cố Thanh Hàn vốn là người rất tốt bụng, trong nguyên tác cũng mô tả anh là một người sống có trách nhiệm, thường gửi tiền trợ cấp về cho gia đình và hết lòng vì người khác trong quân đội.
Cố Thanh Tùng đã mở lời, khả năng Cố Thanh Hàn từ chối là rất thấp.
Cố Thanh Hàn nhìn cô, ánh mắt vẫn điềm tĩnh, đáp: "Chưa, đợi về nhà rồi nói sau."
“Vậy à.” Ôn Noãn cũng không có ý kiến gì thêm, chỉ gật đầu nói: “Vậy cứ từ từ, không cần phải gấp.”