Dương Thần

Dương Thần - Chương 454: Trấn áp!




Dịch: lieu

- Đây là chiến xa mà thuộc hạ của thượng cổ thánh hoàng Bàn, đệ nhất thần tướng Khôi, từng điểu khiển chinh chiến khắp bốn phương, tiêu diệt không biết bao nhiêu bậc kiêu hùng cự phách, những cao thủ cường giả không tuân phục hoàng triều. Cỗ chiến xa này có lưu lại anh linh của thần tướng khôi, lợi hại vô cùng, không ngờ lại bị đánh bại trong chốc lát như thế.

- Còn Sinh Nô kia ta cũng nhận ra, đó là một cao thủ của Ngô gia ở Ngô Châu, bản thân trời sinh dị bẩm, võ nghệ cao cường, đã tiến vào cảnh giới đỉnh cấp đại tông sư, tu vi đạo thuật cũng bí hiểm vô cùng, thậm chí còn nắm giữ khả năng điều khiển ngựa thần tiên, hơn nữa khi điều khiển cỗ chiến xa này lực lượng trở nên cường đại vô cùng, vậy mà lại bị nghiền nát thành bột phấn thế kia, ngay cả thần hồn cũng không thoát nổi.

Nhìn thấy Hồng Dịch cách không tung ra một chưởng, trực tiếp đánh nổ tầng phòng ngự của Nguyên Khôi Binh Phù Chiến Xa, con mắt của Đường Hải Long cùng Phương Viên thiếu chút nữa lòi hẳn ra ngoài.

Bọn họ tuy vậy lại hiểu một cách sâu sắc sự lợi hại của Nguyên Khôi Binh Phù Chiến Xa.

Người đang ngồi trên chiến xa đó gần như là vạn tà bất xâm, lôi điện cũng không tổn thương được, tiến vào nước không bị ngập, tiến vào lửa không bị thiêu đốt. Cho dù là dùng võ đạo công kích thậm chí là võ thánh công kích cũng chưa chắc có thể bằng vào một đòn mà xuyên thủng lớp phòng ngự kia.

Thế nhưng hiện giờ lại bị một chưởng cách không của Hồng Dịch trực tiếp đánh thủng, hơn nữa còn dùng một ngón tay đè nát cao thủ điều khiển xe.

Thần thông đến cấp bậc như vậy đã không còn nằm trong phạm trù mà người thường có thể tưởng tượng nổi nữa rồi.

- Đi!

Tới lúc này, Đường Hải Long, Phương Viên rốt cục biết được Hồng Dịch đã đạt tới cảnh giới nào, căn bản không cách nào chống chọi lại được.

Hai kẻ này tính ra cũng có tâm trí kiên định, quyết quẳng thứ kiêu ngạo của thanh niên thiên tài, đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy khuôn mặt đối phương đang giật giật, ruột gan như rướm máu.

Tuy nhiên tay hai người liền nắm chặt cùng một chỗ, mãnh liệt vọt đi, mở ra một vết rách ở khoảng không trước mặt, sau đó lập tức tiến vào bên trong.

Vô Cực Long Giới, Đại Thông Mẫu Tiễn, đây đều là thượng cổ thần khí thế nên đều co năng lực mở ra tiểu thiên thế giới bên trong, nhất là Vô Cực Long Giới, không gian bên trong tuyệt đối không ít hơn Càn Khôn Bố Đại.

- Muốn chạy sao?

Hồng Dịch sau khi cách không tung ra một chưởng, phá nát lớp phòng ngự của Nguyên Khôi Binh Phù Chiến Xa, đè nát Sinh Nô thành bột phấn, đang định dùng Vô Tương Ấn hút về phía mình, tóm lấy tất cả đám người kia một lượt, phong ấn lại!

Thế nhưng Phương Viên, Đường Hải Long bên này đã liên thủ xuyên qua không gian, trốn vào trong đó.

Hồng Dịch tự nhiên sẽ không bỏ qua cho hai kẻ vốn đã nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của mình. Ánh mắt quét qua một lượt, sau đó bổ một chưởng vào hư không về phía vết nứt không gian ở trước mặt Đường Hải Long và Phương Viên.

Rầm!

Một bàn tay thật lớn lấp lánh ánh sáng vàng kim hung hăng bổ vào vết nứt không gian, trông tựa như đang vá lại vết nứt, ngay lập tức vết nứt liền khép lại.

Trong nháy mắt thân thể của Đường Hải Long và Phương Viên bị mắc kẹt ở nơi giao tiếp giữa hai vùng không gian.



Hơn một nửa thân thể vẫn còn ở trong đại thiên thế giới hiện thực, nửa thân thể còn lại đã tiến vào trong tiểu thiên thế giới.

Cự lực của không gian nhất thời ma sát mãnh liệt vào vòng ánh sáng bao quanh thân thể bọn họ, bắn ra những điểm sáng chói mắt.

Hai người lúc này tựa như cá bị phơi giữa trưa nắng trên sàn thuyền, máu tươi từ trong miệng phun ra điên cuồng.

Lực lượng của hai tầng không gian chấn động mãnh liệt khiến cho thân thể của bọn họ thương tổn nặng nề.

- Tinh Thần Biến, Đấu Chuyển Tinh Di!

Đường Hải Long biến sắc, trong nháy mắt liền hét lên điên cuồng!

Lập tức trên một vạn khối thần niệm hai lần lôi kiếp lóng lánh điện mang tuôn ra, đồng thời mãnh liệt phát nổ. Những khối thần niệm này sau khi phát nổ liền biến thành một dải tinh vân chuyển động hỗn loạn không theo bất cứ quy luật nào cả, sau đó cấp tốc xoáy tròn, chấn động, cường ngạnh mang thân thể của hắn từ trong hư không rút ra bên ngoài, sau đó mang theo Phương Viên, Lý Phi Ngư hóa thành một đạo ánh sáng lung linh bay đi, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng.


- Đấu Chuyển Tinh Di? Trốn cũng không thoát được! Như Lai Kình Thiên, Ngũ Chỉ Sơn!

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên, cánh tay vung ra, hướng về phía đám tinh vân hỗn loạn tung ra một kích.

Toàn bộ cánh tay hắn liền tiến vào trong hư không, trong nháy mắt xuất hiện tại nơi dải tinh vân vừa biến mất cách đó xa xa, sau đó tiếp tục biến hóa thành một bàn tay khổng lồ, năm ngón tay chỉ lên trời, tựa như năm cột trụ chống trời sừng sững, ngăn cản đường đi của tinh ấn, trấn áp xuống bên dưới.

Phương Viên, Đường Hải Long nhất thời gào lên một cách tuyệt vọng, mắt nhìn thấy nắm ngón tay như núi cao mãnh liệt đè xuống, cả dải tinh vân liên tục nổ tung.

- Đem các ngươi đè dưới núi, để xem các ngươi còn gây chuyện như thế nào nữa! Như Lai Kình Thiên, Như Lai Kình Thiên, Như Lai Di Sơn, Khu Sơn Trạch, Vô Lượng Ấn! Áp!

Bàn tay thật lớn của Hồng Dịch ở phái xa xa nhấn một cái, đồng thời nhấc cả một ngọn núi có diện tích lên đến năm sáu dặm lên bầu trời, cả ngọn núi được bao phủ trong một tầng ánh sáng vàng kim mù mịt, phía mặt trên lóe lên vô số phù chú, sau đó mãnh liệt đè xuống, mang cả Đường Hải Long, Phương Viên đè xuống dưới chân núi, trong nháy mắt không phát ra bất cứ âm thanh nào.

- A!

- Chạy!

Lúc này mấy thanh niên nam nữ đệ tử Ngô gia đang ngồi trên Nguyên Khôi Binh Phù Chiến Xa sau khi nhìn thấy Sinh Nô bị một ngón tay đè nát, tầng phòng ngự của chiến xa bị phá hỏng, ai ai cũng nổi giận đùng đùng, đang chuẩn bị thi triển ra pháp bảo cường đại nhất của mình để liều mạng công kích thì nhìn thấy Hồng Dịch, trong lúc vung tay một cái đã nhổ tận gốc một ngọn núi nho nhỏ, mang Phương Viên, Đường Hải Long đang bỏ chạy ở phía xa xa đè xuống dưới chân núi, lún sâu vào lòng đất, nhất thời cả đám đều kinh sợ đến lạnh cả người.

Dời núi lật biển!

Đây là cụm từ để hình dung sự thần thồng quảng đại, pháp lực vô biên của tạo vật chủ!

Cho dù là cao thủ lôi kiếp, muốn dùng lực lượng thần hồn để di động một ngọn núi nhỏ thì về cơ bản cũng khó có thể làm nổi. Hiện giờ Hồng Dịch dời núi đè người, trong nháy mắt còn khắc lên phía trên núi đá vô số phù chú, di lưu pháp lực, đây về cơ bản đã gần như tiếp cận vô hạn với tồn tại tạo vật chủ rồi.


Nữ tử đầu lĩnh kia liền điều khiển chiến xa quay ngược lại, bỏ chạy gần như còn nhanh hơn cả thỏ.

Cánh tay vung lên, trong tay nắm roi sắt, mãnh liệt quật xuống chín thớt ngựa đồng đen.

Chín thớt ngựa đồng đen này liền lập tức quay người lại, chồm lên, phóng nhanh về phía xa xa.

- Di Sơn Đảo Hải! Như Lai Pháp Ấn không ngờ lại có lực lượng lớn đến như vậy sao?

Tô Mộc chưa kịp chạy trốn cũng nhìn thấy một màn Hồng Dịch trấn áp Đường Hải Long, Phương Viên, trong lòng liền chấn động mãnh liệt, đưa mắt nhìn thật sâu về phía Hồng Dịch, sau đó mới xé rách không gian mà bỏ chạy.

Hiện giờ vị thánh nữ Thái Thượng đạo này cuối cùng cũng bị thần thông pháp lực của Hồng Dịch chấn nhiếp sâu sắc, đồng thời cũng hiểu rõ uy lực chân chính của Hiện Thế Như Lai Kinh.

Đại Thiện Tự bị diệt cũng không phải là vì Đại Thiện Tự thần thông không cao, mà là do bản tổng cương của Hiện Thế Như Lai Kinh giấu trong Càn Khôn Bố Đại đã bị thất truyền từ lâu.

- Vị Lai Vô Sinh, Thiên Địa Chân Không!

Đúng lúc này, một bàn tay thật lớn lại xuất hiện giữa không trung, sau đó cả không gian ngưng kết lại, một loạt pháp ấn liên tục biến ảo, cấp tốc thu nhỏ lại, không ngờ lại là Chân Không Đại Thủ Ấn, điên cuồng ép về phía Hồng Dịch.

Phía sau Chân Không Đại Thủ Ấn là Động Thiên Thần Quang của Cơ Thường Nguyệt. Đây chính là thái tử Dương Nguyên cùng đám cao thủ Cơ gia. Bọn chúng lần theo dược khí nồng đậm của Vô Cực Kim Đan mà bay tớ đây. Thái tử Dương Nguyên là kẻ đầu tiên xuất thủ, thi triển Chân Không Đại Thủ Ấn đã tích tụ thần niệm tín ngưỡng suốt hai mươi năm.

Chân Không Đại Thủ Ấn vừa xuất thế, bàn tay khổng lồ chín màu liên tục biến ảo ra đủ loại pháp ấn, tiếng phạm xướng, kim quang tràn ngập khắp bầu trời.

Không Đà Ấn, Đại Bi Ấn, Đại Từ Ấn, Nguyện Vọng Ấn, Nhiếp Không Ấn, Thập Phương Ấn, Tam Giới Ấn, Chân Không Ấn, Đại Viên Mãn Ấn.

Chín đại pháp ấn của Vô Sinh Kinh trong nháy mắt biến ảo, tản ra uy lực cuồn cuộn tràn ngập bầu trời.

Chân Không Đại Thủ Ấn của thái tử Dương Nguyên không ngờ uy lực lại tăng lên khá nhiều, hơn nữa sau khi học xong chín đại pháp ấn, uy lực lại tiến thêm một bậc khiến cho tu vi của hắn đề thăng không ít.


- Tốt, tốt, tốt!

Đối mặt với Chân Không Đại Thủ Ấn đang vùn vụt bay tới, Hồng Dịch gần như không hề lưu tâm, tiện tay chụp ra một trảo. Lập tức một màn ánh sáng sáng vàng kim từ lòng bay tay bay ra, vô số thần niệm liên tục lóe lên, kết thành một bàn tay tương tự như vậy, chẳng qua đây là Ba La Ấn trong Như Lai Thần Chưởng!

Hai bàn tay khổng lồ, Ba La Ấn của Như Lai Thần Chưởng cùng Đại Viên Mãn Ấn của Chân Không Đại Thủ Ấn va chạm cùng một chỗ.

Ầm ầm!

Hào quang bắn tung tóe khắp đất trời, Chân Không Đại Thủ Ấn của thái tử Dương Nguyên bị một kích đánh tan tác.


- Muốn thu hồi Chân Không Đại Thủ Ấn sao?

Hồng Dịch sau khi dùng một chưởng đánh tan Chân Không Đại Thủ Ấn liền lạnh lùng cười. Nhìn thấy hào quang bay tán loạn khắp bầu trời đang cấp tốc ngưng tụ lại thành hình, hắn liền tiếp tục vung tay lên, ngón tay co lại thành trảo, chụp vào hư không một trảo. Lập tức một vòng lốc xoáy đen kịt có kích thước lên đến hơn mười dặm xuất hiện trên bầu trời.

Sau khi độ qua sáu lần lôi kiếp, Linh Hồn Qua Toàn của Hồng Dịch đã đạt tới một cảnh giới gần như không gì sánh được, thậm chí còn vượt qua cả Huyền Ma tổ sư năm đó!

Lần này thi triển ra Linh Hồn Qua Toàn, những dải hào quang, thần linh lực tán loạn khắp bầu trời, tất cả đều bị hút vào trong vòng lốc xoáy.

Thậm chí ngay cả Động Thiên Thần Quang ở phía xa xa cũng lập tức bị kiềm hãi lại, tựa như bị một cỗ lực cực lớn hút lại, cả cột ánh sáng cũng gần như lao vào trong Linh Hồn Qua Toàn.

Không những vậy, những đám mây đen, sấm sét trên bầu trời cũng tựa hồ bị ảnh hưởng bởi Linh Hồn Qua Toàn, liên tục bị hút vào trong đó.

- Thái tử, không ổn rồi! Chạy thôi1

Cơ Thường Nguyệt vừa đến cách đó hơn trăm dặm, đưa mắt nhìn lên bầu trời, thấy vòng lốc xoáy linh hồn khổng lồ xuất hiện phía trên, trong khi đó thần hồn của thái tử Dương Nguyên ở bên cạnh liên tục chập chờn, lập tức biết ngay hắn đang vận chuyển pháp lực nhằm thu hồi lại Chân Không Đại Thủ Ấn.

Vị trạng nguyên công của hai mười năm về trước này liền hét lớn một tiếng, đưa ra quyết định thật nhanh, mang hơn một nghìn khối thần niệm tuôn ra bên ngoài. Cùng lúc đó, một vài luồng khí nóng hai bên trái phải của hắn đều đồng loạt tuôn thần niệm ra, mãnh liệt liên hợp lại cùng một chỗ, sau đó điên cuồng nổ tung, bốc cháy hừng hực.

Nhất thời, một luồng lực lượng cực lớn bao phủ lấy toàn bộ đám người, sau đó nhanh chóng quay ngược trở lại, lập tức bỏ chạy không thấy bóng dáng tăm hơi.

Trong chớp mắt, tất cả cao thủ lượn lờ khắp bầu trời, kẻ nào kẻ nấy đều chạy trối chết.

Đối với Cơ Thường Nguyệt, Hồng Dịch ngược lại cũng không ngăn cản, để cho bọn chúng chạy thoát, không đại khai sát giới.

Tô Mộc bị đánh bại!

Cửu Hỏa Viêm Long chết!

Đệ tử Ngô gia bị đánh bại!

Sinh Nô chết!

Triệu Phi Nhi bị bắt giữ!

Lý Phi Ngư bị đánh trọng thương, cùng với Phương Viên, Đường Hải Long bị trấn áp dưới chân núi!

Hồng Dịch nhìn thấy một đám cao thủ chạy tán loạn về bốn phía tựa như một đám chuột nhắt liền mãnh liệt vung tay lên, dặn dò nhóm người của mình bên dưới một lát, sau đó bay về phía ngọn núi đang trấn áp Đường Hải Long và Phương Viên.