Dương Quang Chi Hạ (Dưới Ánh Mặt Trời)

Chương 10: Chảy sữa




Ô tô vững vàng chạy như bay trên đường, không khí xung quanh càng ngày càng âm lãnh ngột ngạt. Liễu Niệm ngồi ở hàng ghế sau, bên cạnh là Cố Chiêu Nhiên đang tỏa ra băng lạnh người sống chớ gần.

"Học trưởng là muốn phá bỏ con của chúng ta sao?" Một hồi lâu sau Cố Chiêu Nhiên mới cất lời. Liễu Niệm chỉ ngẩng đầu nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống im lặng không nói câu nào.

"Học trưởng muốn cho tất cả mọi người đều biết là anh có hoa huy*t của phụ nữ sao, còn là bị nam nhân khác chịch đến mang bầu sao? Anh chán ghét tôi đến mức phải phá bỏ đứa trẻ vô tội như vậy sao?" Cố Chiêu Nhiên tức điên lên, miệng không theo tự chủ nói ra những lời làm tổn thương người nọ. Hắn nhìn khuôn mặt Liễu Niệm trở nên tái nhợt tâm lí thế nhưng ẩn ẩn dâng lên một cỗ khoái cảm hủy hoại người nọ. Hắn không tưởng tượng nổi nếu mình đến trễ một lúc nữa thì chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra.

Liễu Niệm cũng tự biết mình lỗ mãng hành động không đúng, hai tay cậu giao nhau đặt trên bụng cảm nhận độ cong đang dần hiện ra rồi nói: "Chuyện mang thai này cậu đã được sự cho phép của tôi chưa? Hay là chỉ theo ý của cậu? Nếu nó sau này sinh ra là một quái vật như tôi thì sao? Ai chịu trách nhiệm cho cuộc đời nó? Tôi không muốn nó phải chịu những sự khinh miệt coi thường của người khác. Tôi không muốn nó sau này oán hận tôi tại sao sinh ra nó!" Thanh âm cậu đã khàn đặc, cậu làm sao không thương xót dù sao đó cũng là một sinh mệnh nhỏ. Chỉ là cậu lo sợ nó sinh ra sẽ giống như mình, là một quái vật.

Trên xe im lặng không còn tiếng trò chuyện, xe chậm rãi trở lại biệt thự Cố gia. Cố Chiêu Nhiên hung dữ lôi Liễu Niệm ra ôm xuống xe, động tác có chút thô bạo nhưng một tay vẫn cẩn thận che chở bụng Liễu Niệm.

Cố Chiêu Nhiên trực tiếp đem Liễu Niệm vào phòng, đặt xuống giường lạnh lùng nói: "Về sau không cho phép anh rời khỏi căn phòng này, bên cửa lúc nào cũng sẽ có hai vê sĩ đứng canh nếu anh lại bỏ trốn thì bọn họ cũng đừng mong sống sót."

Liễu Niệm trừng lớn mắt ngạc nhiên nhìn hắn, lúc người nọ không cảm tình nói là lời quyết định sống chết của kẻ khác mới phát hiện ra hắn xa lạ như vậy.

Cố Chiêu Nhiên đem hai tay Liễu Niệm áp lên má hắn rồi cúi xuống ghé vào tai cậu nói lời tàn nhẫn: "Học trưởng, anh rất không nghe lời, tôi hiện tại chỉ hận không thể thao chết anh trên giường, khiến anh nơi nào cũng không đi được, chỉ có thể ở bên cạnh tôi."

__

Liễu Niệm bị hắn nhốt trong phòng, không cho ra ngoài. Cậu đã từng phản kháng, thậm chí tuyệt thực thế nhưng Cố Chiêu Nhiên chỉ hỏi ngày hôm nay ai làm cơm, học trưởng không thích sau này đừng cho tên đầu bếp đó xuất hiện nữa. Giọng điệu bình thản như là đang nói thời tiết hôm nay rất đẹp, lạnh lùng vô tình. Liễu Niệm không nghĩ nhiều,.có cảm giác kì quái nhưng cũng không qua hỏi hắn.

Ngày hôm sau đồ ăn mang một hương vị khác, Liễu Niệm thuận miệng hỏi vị đầu bếp ngày hôm qua đâu. Cố Chiêu Nhiên lạnh lùng đáp học trưởng không thích đồ ăn hắn làm nên sẽ không để hắn xuất hiện trước mặt anh nữa.

Liễu Niệm bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, đến đêm liền bắt đầu phát sốt.

Thời gian mang thai sinh bệnh không được uống thuốc kháng sinh Cố Chiêu Nhiên liền ôm thân thể nóng bừng của cậu vào lòng, ôm đến toát mồ hôi một lượt Liễu Niệm mới bắt đầu hạ sốt. Cố Chiêu Nhiên nhìn hạ thể cương cứng chỉ có thể bất đắc dĩ nói cho cùng cũng là tự hắn chuốc lấy.

Hôm sau Cố Chiêu Nhiên liền đuổi hết mấy vị đầu bếp đi chính mình tự tay vào bếp nấu đồ ăn chiếu cố Liễu Niệm. Hắn mỗi ngày đều bồi bên cạnh Liễu Niệm, lúc đầu Liễu Niệm cảm thấy không quen thế nhưng lâu dần cũng chấp nhận. Lúc rảnh rỗi không có việc gì làm cậu lại đem sách ra đọc bổ sung kiến thức, người kia cũng an vị ngồi bên cạnh xử lí công việc một chút cũng không đề phòng cậu, ngược lại làm cậu nảy sinh cảm giác xấu hổ.

Cố Chiêu Nhiên lạnh lùng vô tình thế nhưng hắn vẫn có ưu điểm. Có lúc vì quá mải mê đọc sách không chịu vận động cơ thể, hậu quả là đến tối chân cậu bị chuột rút đến toát mồ hôi lạnh lúc đó Cố Chiêu Nhiên lại ra xoa bóp chân cho cậu. Khi đọc sách mệt mỏi là được phục vụ ngay một ly nước trái cây ngon lành. Đến tối hắn sẽ thu sách của cậu nói muộn rồi phải nghỉ ngơi sớm, nếu cậu kháng nghị không muốn hắn sẽ cho cậu một nụ hôn sâu ngọt ngào đến nhũn cả chân.

Thời gian lâu dần Liễu Niệm cũng chậm rãi hình thành thói quen đặt báo thức đến giờ là tự giác đi nghỉ ngơi, một bộ ngoan ngoãn không cho hắn cơ hội ăn đậu hũ.

Mang thai đến tuần thứ mười lăm, Cố Chiêu Nhiên liền mang Liễu Niệm đến bệnh viện kiểm tra lại một lần. Lúc này bụng của Liễu Niệm đã hiện ra độ cong rõ ràng, ngực cũng trướng lên căng tức, chỉ là vẫn không cảm nhận được thai máy. Cố Chiêu Nhiên không an lòng liền dẫn cậu đi bệnh viện khám. Bệnh viện này thuộc gia sản nhà hắn thế nên hắn tin tưởng chất lượng khám bệnh ở đây.

Kiểm tra hoàn tất kết quả tất cả mọi thứ đều bình thường, tiểu bảo bảo phát triển rất tốt mấy ngày nữa có khả năng sẽ có thai máy. Cơ thể cũng đã có thể làm chuyện vợ chồng chỉ cần không quá kịch liệt là được.

Sau khi ăn xong cơm chiều, Liễu Niệm ngồi ở trên giường đọc sách, ngực cậu dạo gần đây có chút trướng đầu v* cũng ngày càng mẫn cảm. Cố Chiêu Nhiên tắm rửa xong đi ra ôm Liễu Niệm vào lòng. "A... " Liễu Niệm kêu lên một tiếng vội vàng đẩy Cố Chiêu Nhiên ra, động tác ôm của hắn làm đầu v* mẫn cảm cọ xát vào lớp áo làm cậu giật mình. đầu v* lúc này vừa cứng vừa sưng lớn, cậu đưa tay muốn sờ lại sợ đau đành giương mắt ủy khuất nhìn Cố Chiêu Nhiên.

Cố Chiêu Nhiên bị ánh mắt của cậu nhìn tâm liền giống như có một chiếc lông cọ vào ngứa ngáy. "Đến đây, học trưởng ngoan nào để tôi xem một chút." Hắn lòng mềm nhũn dỗ dành, cẩn thẩn kéo Liễu Niệm lại gần thong thả cởi bỏ lớp áo ngủ trên người người kia.

Dưới lớp áo ngủ là một mảnh da thịt trắng nõn bóng loáng, bởi vì mang thai mà bộ ngực sưng lớn như hai cái bánh bao, bàn tay vừa vặn bao trọn. Nam nhân nhẹ nhàng cảm thụ xúc cảm đàn hồi mềm mại, cảm nhận được người nọ đang khẽ run rẩy, đầu v* sưng đỏ lặng lẽ đứng thẳng dậy. Nam nhân nổi ý xấu, đầu ngón tay chỉ xoa nắn xung quanh không chạm vào an ủi đầu v*.

Liễu Niệm bị Cố Chiêu Nhiên trêu chọc nổi lên tình dục, cậu ưỡn lên bộ ngực dán sát vào tay hắn mong muốn hắn niết niết đầu v* cho cậu. "Học trưởng, đầu v* này là do tôi làm sưng lên sao? Sao lại sưng lớn như vậy? " Hắn cúi đầu cẩn thẩn nghiên cứu đầu v*.

Liễu Niệm bị hắn nhìn xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt "đầu v* vừa sưng vừa đau, cậu sờ nó được không~."

"Tôi sợ sẽ làm học trưởng đau hơn thôi, để tôi nghĩ cách... A hay là tôi liếm giúp anh đi." Nói rồi lền đem đầu v* ngậm vào miếng liếm hút. "A... " Liễu Niệm phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Thanh âm rên rỉ lúc này chính là liều thuốc thúc tình hiệu quả nhất. đầu v* bị ngậm trong miệng liếm hút, thỉnh thoảng còn bị răng nanh khẽ day cắn, đầu v* bị kích thích cực hạn. Cảm nhận được khoái cảm từ đầu v* côn th*t nhỏ giữa hai chân chậm rãi đứng thẳng.

Cố Chiêu Nhiên một tay đùa bỡn xoa nắn đầu v* bên trong miệng lại ngậm đầu v* khác, đầu v* bị cắn sưng lớn chuyển sang màu đỏ thẫm. Hắn phun ra đầu v* ngắm nhìn nó bị chính mình liếm cắn đến lấp lánh ánh nước, lại hướng đầu nhũ nhẹ nhàng thổi một hơi, theo sau cúi xuống mãnh liệt hút vào.

"A...ưm...trướng quá.." Liễu Niệm cong lưng cố gắng đưa đầu v* vào sâu trong miệng hắn, bàn tay đưa lên luồn vào trong tóc hắn ấn xuống. Cố Chiêu Nhiên vẫn mút đầu v* không buông, không lâu sau đã cảm nhận được một chất lỏng ngọt nhẹ, Liễu Niệm chảy sữa.

Liễu Niệm còn tại cao trào chưa có phục hồi, cậu bị Cố Chiêu Nhiên đùa bỡn đến chảy sữa. Hạ thể lầy lội chảy nước, hoa huy*t dưới tình huống không được người an ủi cũng triều thổi.

Sau khi hút hết sữa đầu v* đã sưng lớn gấp đôi lúc bình thường, Cố Chiêu Nhiên lại cúi xuống đem đầu v* còn lại hút ra sữa tươi.