Dưỡng Long Hóa Thần
Nhìn thấy người bị đánh xuống mặt đất là Elicia, sắc mặt của Triệu Vũ lập tức liền trầm xuống. Mà Hổ Nương lúc này cũng vô cùng kinh sợ. Nàng không nghĩ đến, Lôi Ưng, đại trưởng lão của Kim Ưng nhất tộc lại mạnh mẽ đến như vậy.
“Các ngươi, đều đi chết đi!”
Lúc này, tiếng nói trầm thấp của Lôi Ưng bất chợt vang lên. Ngay sau đó, thân hình khổng lồ, tràn đầy lôi điện của hắn đột nhiên hạ thấp xuống. Một luồng khí tức hủy diệt đàn áp về phía mấy người Triệu Vũ.
Ầm!
Nhưng cũng ngay lúc này, toàn bộ khí thế trên người của Triệu Vũ đột nhiên mở ra. U Minh Thần Hỏa ở trên tay hắn phiêu bồng, bay ra khỏi cơ thể, đem không khí xung quanh kịch liệt thiêu đốt.
Cuối cùng, ánh mắt của Triệu Vũ cũng tràn ngập sát khí, nhìn lấy thân hình khổng lồ của Lôi Ưng ngày một tới gần.
“Kẻ phải chết, chính là ngươi!”
Cảm nhận được khí tức kinh khủng của U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ, thân hình khổng lồ của Lôi Ưng lúc này không khỏi có chút run rẩy. Hắn lúc này rất muốn xoay người chạy trốn. Nhưng lúc này, U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ đã phóng xuất ra ngoài, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, có thể thiêu chết cường giả Bán Thần đánh về phía thân thể khổng lồ của Lôi Ưng.
Oanh…
Tròng mắt của Lôi Ưng lúc này chỉ có thể trừng lớn như muốn nứt ra. Hắn cảm nhận được khí tức tử vong đang bao trùm lấy cơ thể của mình. Từng luồng hơi thở nóng bỏng, tản mát ra nhiệt độ đủ nung chảy tinh thiết, một loại vật liệu cứng rắn nhất trên Thiên Long đại lục, đang không ngừng cắn nuốt lấy những dòng lôi điên đang bám ở xung quanh cơ thể của hắn.
Chỉ trong nháy mắt, Lôi Ưng cảm giác mình giống như bị rơi vào một lò luyện ngục. Lôi điện mà hắn vẫn luôn tự hào, để cho thực lực của hắn trở nên cường đại hơn so với cường giả cùng cấp. Lúc này, chúng giống như những con giun nhỏ, bị vô tận hỏa diễm thi nhau cắn nuốt không còn.
“Không… ta không muốn chết…”
Một cái ý nghĩ điên cuồng lướt nhanh qua đầu của Lôi Ưng, nhưng ngay sau đó hơi thở sinh mạng của hắn nhanh chóng bị thiêu đốt đi. Lực lượng cuồng bạo trong cơ thể của hắn chỉ vừa mới bắt đầu thành hình, lúc này đã tiêu tán, dập tắt. Hơi thở sinh mệnh của hắn lúc này cũng bị lực lượng khủng khiếp của U Minh Thần Hỏa cắn nuốt sạch sẽ.
Đường đường là một đại trưởng lão của Kim Ưng nhất tộc, một cường giả Thánh Vực cứ như thế bị Triệu Vũ giết chết trong nháy mắt.
Từ bên trên không trung, thân thể khổng lồ của Lôi Ưng bị đốt thành tro bụi. Thứ duy nhất còn lưu lại ở trên người của hắn là một viên ma hạch ẩn chứa sức mạnh lôi điện, rơi ngay phía trước mặt của Triệu Vũ.
Chỉ có điều, Triệu Vũ còn chưa kịp nhặt lên viên ma hạch của Lôi Ưng, trước mặt của hắn bất chợt tối sầm lại. Toàn bộ ý thức của hắn lúc này cũng chìm vào trong không gian tối tăm vô hạn, cả người vô lực ngã xuống đất, chính thức rơi vào hôn mê bất tỉnh.
“Chủ nhân, chủ nhân!”
“Vũ, Vũ!”
Hai âm thanh gấp gáp và tràn đầy lo lắng của Elicia, Hổ Nương cùng lúc vang lên, nhưng ý thức của Triệu Vũ lúc này đã hoàn toàn chìm vào bên trong bóng tối, nên hắn cũng không có đáp lại lời kêu gọi của hai nàng. Chỉ là, hơi thở sinh mệnh của hắn vẫn còn lưu lại trên người. Nên hai nàng sau khi hốt hoảng qua đi, cũng liền nhanh chóng đem hắn rời khỏi nơi này.
Trong khi đó, con rùa tên Huyền Quy kia lúc này cũng đã nằm giả chết, cũng bị hai nữ hoàn toàn bỏ quên đi.
…
Trong bóng tối vô tận bao phủ lấy, linh hồn của Triệu Vũ lặng lẽ phiêu bồng ở trên không trung, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía thiếu nữ mỹ lệ, kiều diễm đứng ở trước mặt mình.
Ngay lúc đối mặt với nguy cơ từ công kích của Lôi Ưng, Triệu Vũ đã phải vận dụng đến lực lượng của U Minh Thần Hỏa. Đây là hỏa diễm do linh hồn của nữ thần bị phong ấn ở trên cánh tay của hắn chưởng khống. Lúc đó, nàng đã lâm vào trong hôn mê, mà cơ thể của Triệu Vũ lại không thể nào chịu đựng được sức mạnh của U Minh Thần Hỏa. Chính vì thế, toàn bộ huyết dịch cũng linh lực ở trong người của hắn đều bị thiêu đốt đến không còn.
May mắn nhờ có lực lượng của Tà Thần bảo hộ, nên tính mạng của hắn mới tạm thời giữ lại được. Nhưng cũng bởi vì thế, linh hồn của hắn mới rơi vào hôn mê, tạm thời không có cách nào tỉnh lại được. Đối với Triệu Vũ mà nói, đây cũng coi như một hồi đại nạn mà không chết, có thể tương lai sẽ gặp được đại vận cũng không biết chừng.
“Chủ nhân, chủ nhân, ngài tỉnh rồi sao?”
Không biết trải qua bao lâu, ánh mắt của Triệu Vũ bất chợt mở ra. Nhưng thứ hắn nhìn thấy, ngoài không gian u ám vô tận, cũng chỉ tồn tại duy nhất một thân hình vừa có chút xa lạ, lại vừa có chút quen thuộc.
Xa lạ, bởi vì hắn không nhớ rõ là đã gặp nàng ở đâu. Nhưng quen thuộc, bởi vì hắn cảm nhận được trên người của nàng có được lực lượng của U Minh Thần Hỏa.
Nhìn thấy người bị đánh xuống mặt đất là Elicia, sắc mặt của Triệu Vũ lập tức liền trầm xuống. Mà Hổ Nương lúc này cũng vô cùng kinh sợ. Nàng không nghĩ đến, Lôi Ưng, đại trưởng lão của Kim Ưng nhất tộc lại mạnh mẽ đến như vậy.
“Các ngươi, đều đi chết đi!”
Lúc này, tiếng nói trầm thấp của Lôi Ưng bất chợt vang lên. Ngay sau đó, thân hình khổng lồ, tràn đầy lôi điện của hắn đột nhiên hạ thấp xuống. Một luồng khí tức hủy diệt đàn áp về phía mấy người Triệu Vũ.
Ầm!
Nhưng cũng ngay lúc này, toàn bộ khí thế trên người của Triệu Vũ đột nhiên mở ra. U Minh Thần Hỏa ở trên tay hắn phiêu bồng, bay ra khỏi cơ thể, đem không khí xung quanh kịch liệt thiêu đốt.
Cuối cùng, ánh mắt của Triệu Vũ cũng tràn ngập sát khí, nhìn lấy thân hình khổng lồ của Lôi Ưng ngày một tới gần.
“Kẻ phải chết, chính là ngươi!”
Cảm nhận được khí tức kinh khủng của U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ, thân hình khổng lồ của Lôi Ưng lúc này không khỏi có chút run rẩy. Hắn lúc này rất muốn xoay người chạy trốn. Nhưng lúc này, U Minh Thần Hỏa ở trên tay của Triệu Vũ đã phóng xuất ra ngoài, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, có thể thiêu chết cường giả Bán Thần đánh về phía thân thể khổng lồ của Lôi Ưng.
Oanh…
Tròng mắt của Lôi Ưng lúc này chỉ có thể trừng lớn như muốn nứt ra. Hắn cảm nhận được khí tức tử vong đang bao trùm lấy cơ thể của mình. Từng luồng hơi thở nóng bỏng, tản mát ra nhiệt độ đủ nung chảy tinh thiết, một loại vật liệu cứng rắn nhất trên Thiên Long đại lục, đang không ngừng cắn nuốt lấy những dòng lôi điên đang bám ở xung quanh cơ thể của hắn.
Chỉ trong nháy mắt, Lôi Ưng cảm giác mình giống như bị rơi vào một lò luyện ngục. Lôi điện mà hắn vẫn luôn tự hào, để cho thực lực của hắn trở nên cường đại hơn so với cường giả cùng cấp. Lúc này, chúng giống như những con giun nhỏ, bị vô tận hỏa diễm thi nhau cắn nuốt không còn.
“Không… ta không muốn chết…”
Một cái ý nghĩ điên cuồng lướt nhanh qua đầu của Lôi Ưng, nhưng ngay sau đó hơi thở sinh mạng của hắn nhanh chóng bị thiêu đốt đi. Lực lượng cuồng bạo trong cơ thể của hắn chỉ vừa mới bắt đầu thành hình, lúc này đã tiêu tán, dập tắt. Hơi thở sinh mệnh của hắn lúc này cũng bị lực lượng khủng khiếp của U Minh Thần Hỏa cắn nuốt sạch sẽ.
Đường đường là một đại trưởng lão của Kim Ưng nhất tộc, một cường giả Thánh Vực cứ như thế bị Triệu Vũ giết chết trong nháy mắt.
Từ bên trên không trung, thân thể khổng lồ của Lôi Ưng bị đốt thành tro bụi. Thứ duy nhất còn lưu lại ở trên người của hắn là một viên ma hạch ẩn chứa sức mạnh lôi điện, rơi ngay phía trước mặt của Triệu Vũ.
Chỉ có điều, Triệu Vũ còn chưa kịp nhặt lên viên ma hạch của Lôi Ưng, trước mặt của hắn bất chợt tối sầm lại. Toàn bộ ý thức của hắn lúc này cũng chìm vào trong không gian tối tăm vô hạn, cả người vô lực ngã xuống đất, chính thức rơi vào hôn mê bất tỉnh.
“Chủ nhân, chủ nhân!”
“Vũ, Vũ!”
Hai âm thanh gấp gáp và tràn đầy lo lắng của Elicia, Hổ Nương cùng lúc vang lên, nhưng ý thức của Triệu Vũ lúc này đã hoàn toàn chìm vào bên trong bóng tối, nên hắn cũng không có đáp lại lời kêu gọi của hai nàng. Chỉ là, hơi thở sinh mệnh của hắn vẫn còn lưu lại trên người. Nên hai nàng sau khi hốt hoảng qua đi, cũng liền nhanh chóng đem hắn rời khỏi nơi này.
Trong khi đó, con rùa tên Huyền Quy kia lúc này cũng đã nằm giả chết, cũng bị hai nữ hoàn toàn bỏ quên đi.
…
Trong bóng tối vô tận bao phủ lấy, linh hồn của Triệu Vũ lặng lẽ phiêu bồng ở trên không trung, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía thiếu nữ mỹ lệ, kiều diễm đứng ở trước mặt mình.
Ngay lúc đối mặt với nguy cơ từ công kích của Lôi Ưng, Triệu Vũ đã phải vận dụng đến lực lượng của U Minh Thần Hỏa. Đây là hỏa diễm do linh hồn của nữ thần bị phong ấn ở trên cánh tay của hắn chưởng khống. Lúc đó, nàng đã lâm vào trong hôn mê, mà cơ thể của Triệu Vũ lại không thể nào chịu đựng được sức mạnh của U Minh Thần Hỏa. Chính vì thế, toàn bộ huyết dịch cũng linh lực ở trong người của hắn đều bị thiêu đốt đến không còn.
Không biết trải qua bao lâu, ánh mắt của Triệu Vũ bất chợt mở ra. Nhưng thứ hắn nhìn thấy, ngoài không gian u ám vô tận, cũng chỉ tồn tại duy nhất một thân hình vừa có chút xa lạ, lại vừa có chút quen thuộc.
Xa lạ, bởi vì hắn không nhớ rõ là đã gặp nàng ở đâu. Nhưng quen thuộc, bởi vì hắn cảm nhận được trên người của nàng có được lực lượng của U Minh Thần Hỏa.