Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 63: Đẳng cấp của ta… không đủ…”











Ngay lúc này, thiếu nữ tinh linh Diana quỳ xuống trước mặt của Triệu Vũ, khóc lóc kể lể một trận.



Còn hai chị em gia tộc Lôi Ân, chỉ đứng yên lặng ở một bên trầm mặc. Quả thật, các nàng không phải là không có xúc động đi cứu người, nhưng mà thực lực của các nàng quá yếu. Với lại, các nàng dù sao cũng mới gia nhập vào binh đoàn, các nàng không có ý định dùng đến tình mạng cùng với vận mệnh gia tộc của mình cùng nhau góp vào.



Thu hết mọi biểu hiện của các nàng vào mắt, Triệu Vũ lúc này cố kiềm nén lại xúc động đi cứu người của mình. Hắn trầm mặc một lúc, sau đó mới hướng về một trong hai chị em gia tộc Ryan, nói ra: “Trong hai người các ngươi có phải có một người làm mục sư đúng không?”



Nghe Triệu Vũ hỏi đến, thiếu nữ Lôi Ân Đình mới đưa mắt nhìn về phía hắn. Nàng mặc dù đối với Triệu Vũ không có bao nhiêu thiện cảm, nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn lúc này, nàng có cảm giác như bị rơi vào trong một cái hố đen vũ trụ, vô cùng tối tăm, vô cùng đáng sợ.



Chính vì thế, nàng lúc này mới hơi run giọng, bước về phía hắn, nói: “Ta… ta chính là mục sư!”



Đưa mắt nhìn nàng một chút, Triệu Vũ lúc này mới đem Elicia đặt ra trước mặt ba nữ, rồi hướng về phía Lôi Ân Đình nói ra: “Giúp ta trị liệu cho nàng!”



Ba nữ nhìn thấy bộ dáng của Elicia lúc này, cả ba đều không nhịn được mà lạnh run lên một trận. Trong đó, phản ứng của Diana là mãnh liệt nhất. Dù sao, nàng là thành viên lâu năm của Huyết Lệ dong binh đoàn, đi theo Elicia đã có một đọan thời gian tương đối lâu, tình cảm của nàng với Elicia cũng rất tốt.



“Đoàn trưởng, ngài ấy… ngài ấy làm sao lại bị thương nặng như vậy?”



Quả thật, nhìn thấy tình huống của Elicia lúc này, ai cũng nhịn được mà sợ hãi. Nhưng Triệu Vũ biết, nàng mặc dù nhìn bề ngoài kinh khủng như vậy, nhưng thực chất tính mạng của nàng không có vấn đề gì, chỉ cần cứu chữa kịp thời là có thể khôi phục lại.



Thế nhưng, lúc này cũng không phải là lúc để Triệu Vũ giải thích những vấn đề này cho các nàng. Hắn nhìn về phía Lôi Ân Đình, ra lệnh: “Nhanh trị liệu cho nàng!”



Lần này, nghe được giọng lạnh lùng của hắn, chúng nữ mới giật mình tỉnh lại. Mà Lôi Ân Đình cũng không dám chậm trễ, vội vàng cầm lấy trượng mục sư, đi về phía Elicia đang nằm dưới đất, rồi trong miệng bắt đầu đọc lên chú ngữ. Từ trên quyền trượng của nàng, bắt đầu tuôn ra những luồng năng lượng vô cùng thần thánh, đem vết thương trên người của Elicia từ từ khép lại.



Quá trình trị liệu lần này kéo dài trong thời gian khá lâu, phải qua hơn nửa canh giờ thì vết thương ở trên người của Elicia mới khôi phục được bảy, tám phần. Còn một số vết thương sâu ở trên người của nàng thì vẫn đang trị liệu, nhưng khí sắc ở trên người của nàng đã có chút dấu hiệu khôi phục. Chỉ có điều, vết thương ở trên nửa khuôn mặt của nàng lúc này lại không có cách nào khép lại được, vẫn còn lộ ra một phần xương trắng, làm cho khuôn mặt của nàng trở nên vô cùng quỷ dị.



“Cái này…”



Đứng ở một bên nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng Diana không khỏi gấp lên. Nhưng Lôi Ân Đình lúc này sắc mặt đã tái nhợt, lúc đọc chú ngữ cũng không có bao nhiêu lực, quang mang trên quyền trượng của nàng đã phai nhạt không còn rõ ràng. Sau đó, nàng như muốn kiệt lực, uể oải ngồi bệch xuống đất, sắc mặt vô cùng khó coi.



“Đại… đại nhân, ta… ta đã cố gắng hết sức, nhưng… nhưng mà đẳng cấp của ta… đẳng cấp của ta… không đủ…”



Triệu Vũ nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt lúc này của nàng, hắn cũng hiểu được nàng đã rất ra sức. Nhưng hắn cũng không có thời gian để ý đến nàng, mà từ trong người lấy ra một cái hộp ngọc, từ bên trong đem ra một quả trái cây sáng óng ánh, tỏa ra kim sắc quang mang, ẩn chứa một loại năng lượng vô cùng hùng hậu. Rồi sau đó, hắn mới đi đến trước mặt Elicia, cúi thấp người ngồi ở bên cạnh nàng, trong miệng lẩm nhẩm nói ra.



“Elicia, là nàng đã vì ta hy sinh, dù cho có đánh đổi tất cả mọi thứ, ta cũng nhất định đem nàng cứu trở về, ngay cả diện mạo của nàng, ta cũng nhất định sẽ giúp nàng khôi phục, để nàng vẫn mãi mãi xinh đẹp như ban đầu!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không thèm để ý đến bộ dáng kinh dị, trợn mắt há hốc mồm của ba nữ, mà trực tiếp đem Thiên Long quả cắn nhỏ ra, rồi sau đó kê sát miệng vào miệng nàng, đem Thiên Long quả bón cho nàng từng chút một. Quá trình này, có thể nói là ướt át, kinh diễm vô cùng. Nhưng tâm tình của Triệu Vũ lúc này lại rất bình tĩnh, hoàn toàn không có một chút gợn sóng nào.

Từ bên trong thịt quả, Triệu Vũ cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng hùng hậu tuôn trào ở khoang miệng, sau đó theo đầu lưỡi, cùng với nước bọt truyền vào bên trong cơ thể của Elicia.



Vết thương trên người của nàng vốn dĩ đã được Lôi Ân Đình chữa trị hơn phân nữa, lúc này nhận được năng lượng hùng hậu từ Thiên Long quả tạo ra, khí sắc của nàng nhanh chóng trở nên tươi tốt hẳn lên. Thậm chí, Triệu Vũ cùng ba nữ còn nhìn thấy trên phần xương trắng trên mặt của nàng, lúc này lại đang rục rịch, sinh ra từng sợi tơ máu, rồi sau đó là các thớ bắp thịt. Đến cuối cùng da mặt của nàng cũng được hồi sinh, căng mịn, láng bóng, như chưa hề có một chút vết thương nào trước đây.



Thậm chí, so với trước khi bị thương, da thịt của nàng còn tỏa ra hào quang hồng hào, tươi trẻ hơn rất nhiều. Thế nhưng, quá trình trị liệu lúc này vẫn chưa hề kết thúc. Sau khi đeo một khối thịt quả vừa rồi đúc xong cho nàng, Triệu Vũ lại lần đữa cắn xuống một khối, đem đầu lưỡi của mình đẩy thịt vào trong trong cuốn họng của nàng, giúp nàng dễ dàng nuốt xuống.



Quá trình này lặp đi lặp mấy lần liên tục như vậy, đến lúc một khối thịt quả cuối cùng bị Triệu Vũ dùng miệng đúc vào trong miệng của Elicia, thì trên thân thể của nàng lúc này cũng bắt đầu tỏa ra hào quang rực rỡ, toàn bộ vết thương trên người của nàng hoàn mỹ vô khuyết, không còn lưu lại bất kỳ một dấu hiệu tật ngầm nào.



Ánh mắt của Elicia lúc này mới chậm rãi được mở ra, cảm nhận được khí thế trên người của nàng so với trước đây còn muốn tăng cao hơn mấy phần. Có thể nhìn ra được, vừa rồi một khối Thiên Long quả kia không chỉ giúp cho Elicia khôi phục lại thương thế trên người, còn đồng thời giúp cho thực lực của nàng tăng trưởng một mảng lớn.






Ngay lúc này, thiếu nữ tinh linh Diana quỳ xuống trước mặt của Triệu Vũ, khóc lóc kể lể một trận.



Còn hai chị em gia tộc Lôi Ân, chỉ đứng yên lặng ở một bên trầm mặc. Quả thật, các nàng không phải là không có xúc động đi cứu người, nhưng mà thực lực của các nàng quá yếu. Với lại, các nàng dù sao cũng mới gia nhập vào binh đoàn, các nàng không có ý định dùng đến tình mạng cùng với vận mệnh gia tộc của mình cùng nhau góp vào.



Thu hết mọi biểu hiện của các nàng vào mắt, Triệu Vũ lúc này cố kiềm nén lại xúc động đi cứu người của mình. Hắn trầm mặc một lúc, sau đó mới hướng về một trong hai chị em gia tộc Ryan, nói ra: “Trong hai người các ngươi có phải có một người làm mục sư đúng không?”



Nghe Triệu Vũ hỏi đến, thiếu nữ Lôi Ân Đình mới đưa mắt nhìn về phía hắn. Nàng mặc dù đối với Triệu Vũ không có bao nhiêu thiện cảm, nhưng nhìn thấy ánh mắt của hắn lúc này, nàng có cảm giác như bị rơi vào trong một cái hố đen vũ trụ, vô cùng tối tăm, vô cùng đáng sợ.



Chính vì thế, nàng lúc này mới hơi run giọng, bước về phía hắn, nói: “Ta… ta chính là mục sư!”



Đưa mắt nhìn nàng một chút, Triệu Vũ lúc này mới đem Elicia đặt ra trước mặt ba nữ, rồi hướng về phía Lôi Ân Đình nói ra: “Giúp ta trị liệu cho nàng!”



Ba nữ nhìn thấy bộ dáng của Elicia lúc này, cả ba đều không nhịn được mà lạnh run lên một trận. Trong đó, phản ứng của Diana là mãnh liệt nhất. Dù sao, nàng là thành viên lâu năm của Huyết Lệ dong binh đoàn, đi theo Elicia đã có một đọan thời gian tương đối lâu, tình cảm của nàng với Elicia cũng rất tốt.



“Đoàn trưởng, ngài ấy… ngài ấy làm sao lại bị thương nặng như vậy?”



Quả thật, nhìn thấy tình huống của Elicia lúc này, ai cũng nhịn được mà sợ hãi. Nhưng Triệu Vũ biết, nàng mặc dù nhìn bề ngoài kinh khủng như vậy, nhưng thực chất tính mạng của nàng không có vấn đề gì, chỉ cần cứu chữa kịp thời là có thể khôi phục lại.



Thế nhưng, lúc này cũng không phải là lúc để Triệu Vũ giải thích những vấn đề này cho các nàng. Hắn nhìn về phía Lôi Ân Đình, ra lệnh: “Nhanh trị liệu cho nàng!”



Lần này, nghe được giọng lạnh lùng của hắn, chúng nữ mới giật mình tỉnh lại. Mà Lôi Ân Đình cũng không dám chậm trễ, vội vàng cầm lấy trượng mục sư, đi về phía Elicia đang nằm dưới đất, rồi trong miệng bắt đầu đọc lên chú ngữ. Từ trên quyền trượng của nàng, bắt đầu tuôn ra những luồng năng lượng vô cùng thần thánh, đem vết thương trên người của Elicia từ từ khép lại.



Quá trình trị liệu lần này kéo dài trong thời gian khá lâu, phải qua hơn nửa canh giờ thì vết thương ở trên người của Elicia mới khôi phục được bảy, tám phần. Còn một số vết thương sâu ở trên người của nàng thì vẫn đang trị liệu, nhưng khí sắc ở trên người của nàng đã có chút dấu hiệu khôi phục. Chỉ có điều, vết thương ở trên nửa khuôn mặt của nàng lúc này lại không có cách nào khép lại được, vẫn còn lộ ra một phần xương trắng, làm cho khuôn mặt của nàng trở nên vô cùng quỷ dị.



“Cái này…”



Đứng ở một bên nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng Diana không khỏi gấp lên. Nhưng Lôi Ân Đình lúc này sắc mặt đã tái nhợt, lúc đọc chú ngữ cũng không có bao nhiêu lực, quang mang trên quyền trượng của nàng đã phai nhạt không còn rõ ràng. Sau đó, nàng như muốn kiệt lực, uể oải ngồi bệch xuống đất, sắc mặt vô cùng khó coi.



“Đại… đại nhân, ta… ta đã cố gắng hết sức, nhưng… nhưng mà đẳng cấp của ta… đẳng cấp của ta… không đủ…”



Triệu Vũ nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt lúc này của nàng, hắn cũng hiểu được nàng đã rất ra sức. Nhưng hắn cũng không có thời gian để ý đến nàng, mà từ trong người lấy ra một cái hộp ngọc, từ bên trong đem ra một quả trái cây sáng óng ánh, tỏa ra kim sắc quang mang, ẩn chứa một loại năng lượng vô cùng hùng hậu. Rồi sau đó, hắn mới đi đến trước mặt Elicia, cúi thấp người ngồi ở bên cạnh nàng, trong miệng lẩm nhẩm nói ra.



“Elicia, là nàng đã vì ta hy sinh, dù cho có đánh đổi tất cả mọi thứ, ta cũng nhất định đem nàng cứu trở về, ngay cả diện mạo của nàng, ta cũng nhất định sẽ giúp nàng khôi phục, để nàng vẫn mãi mãi xinh đẹp như ban đầu!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không thèm để ý đến bộ dáng kinh dị, trợn mắt há hốc mồm của ba nữ, mà trực tiếp đem Thiên Long quả cắn nhỏ ra, rồi sau đó kê sát miệng vào miệng nàng, đem Thiên Long quả bón cho nàng từng chút một. Quá trình này, có thể nói là ướt át, kinh diễm vô cùng. Nhưng tâm tình của Triệu Vũ lúc này lại rất bình tĩnh, hoàn toàn không có một chút gợn sóng nào.

Từ bên trong thịt quả, Triệu Vũ cảm nhận được một luồng lực lượng vô cùng hùng hậu tuôn trào ở khoang miệng, sau đó theo đầu lưỡi, cùng với nước bọt truyền vào bên trong cơ thể của Elicia.




Quá trình này lặp đi lặp mấy lần liên tục như vậy, đến lúc một khối thịt quả cuối cùng bị Triệu Vũ dùng miệng đúc vào trong miệng của Elicia, thì trên thân thể của nàng lúc này cũng bắt đầu tỏa ra hào quang rực rỡ, toàn bộ vết thương trên người của nàng hoàn mỹ vô khuyết, không còn lưu lại bất kỳ một dấu hiệu tật ngầm nào.



Ánh mắt của Elicia lúc này mới chậm rãi được mở ra, cảm nhận được khí thế trên người của nàng so với trước đây còn muốn tăng cao hơn mấy phần. Có thể nhìn ra được, vừa rồi một khối Thiên Long quả kia không chỉ giúp cho Elicia khôi phục lại thương thế trên người, còn đồng thời giúp cho thực lực của nàng tăng trưởng một mảng lớn.