Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 59: Ai có thể chống lại Thánh Điện?




 

Chính vì thế, lúc này bọn họ đều nghĩ rằng Triệu Vũ nhất định sẽ lựa chọn làm theo yêu cầu của Thánh Điện, giao lại toàn bộ thần quả cho Long Kỵ Sĩ đem về.

 

 

Ngay chính bản thân Long Kỵ Sĩ cũng có ý nghĩ tương tự như vậy. Ở trên Thiên Long đại lục này, ai có thể chống lại Thánh Điện?

 

Thế nhưng, câu nói tiếp theo của Triệu Vũ đã hoàn toàn làm thay đổi nhận thức của bọn họ.

 

“Ta vì sao phải đem thần quả giao lại cho ngươi? Ngươi có thể đại diện được cho Thánh Điện hay sao? Cút!”

 

Đừng nói là bản thân Triệu Vũ không rõ Thánh Điện lợi hại như thế nào. Cho dù hắn biết rõ thực lực của Thánh Điện, nhưng với thái độ vừa rồi của Long Kỵ Sĩ, hắn cũng nhìn không được.

 

Kẻ này đang nói chuyện thương lượng, nhưng rõ ràng thái độ lại rất trịch thượng, còn ẩn ý mang theo một tia uy hiếp ở trong đó. Nếu như vừa rồi không phải Triệu Vũ bộc lộ ra thực lực cường đại, dọa cho phân thân của một trong tám Đại Ma Vương bỏ trốn.

 

Thì lúc này, sợ rằng không phải là tên Long Kỵ Sĩ này lấy ra danh lợi để uy hiếp, mà hắn đã trực tiếp ra tay, đem Triệu Vũ diệt sát, rồi sau đó đoạt lấy Thiên Long quả thản nhiên rời đi. Dù sao, những chuyện như vậy người của Thánh Điện cũng không phải là chưa làm qua bao giờ.

 

“Ngươi…”

 

Nghe Triệu Vũ trực tiếp kêu mình “cút”, sắc mặt của tên Long Kỵ Sĩ lúc này không khỏi thẹn quá hóa giận, muốn ra tay diệt sát Triệu Vũ ngay tại chỗ. Nhưng vừa nghĩ đến thực lực vô cùng khủng bố của Triệu Vũ, hắn chỉ có thể tức giận hừ lên một tiếng.

 

Rồi sau đó phi thân nhảy lên trên lưng của con rồng đã tách ra khỏi trạng thái hợp thể, chỉ tay về phía Triệu Vũ mắng: “Nhóc con, ngươi đã dám đắc tội với Thánh Điện, thì tương lai của ngươi, hãy chờ nhận đến phán xét của Thánh Điện đi!”

 

Nói xong, tên Long Kỵ Sĩ này cũng thật sự không dám ở lại lâu, hắn vội vàng đưa tay đập lên lưng rồng, để cho nó vỗ cánh bay đi.

 

Đám người ở bên dưới nhìn thấy một màn này, đều không khỏi kinh ngạc đến trợn trừng hai mắt mà nhìn lấy Triệu Vũ, giống như thể bọn họ đang trông thấy một loài sinh vật ngoài hành tinh vậy.

 

Chỉ có điều, Triệu Vũ lại không thèm để ý đến ánh mắt của bọn họ. Mà hắn chỉ lạnh lùng, trực tiếp quét mắt về bốn phía xung quanh, rồi sau đó quát to: “Cút!”

 

Ngay sau đó, một vòng lửa cháy hừng hực từ trên người của Triệu Vũ quét ngang ra ngoài, làm cho cả đám cường giả ẩn nấp xung quanh đều bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng nhao nhao phi thân ra bỏ trốn.

 

Tất nhiên, lúc chạy trốn, đám người này vẫn không quên ném lại mấy câu ngoan thoại, rồi sau đó mới chịu chuồn đi.

 

“Hừ!”

 

Đối với những kẻ này, Triệu Vũ tất nhiên không quá để tâm. Hắn lúc này chỉ chăm chú nhìn về phía gốc cây Thiên Long quả, nhanh chóng đem ba quả trái cây ở trên đó hái xuống, rồi sau đó lấy ra một cái hộp ngọc bỏ vào bên trong.

 

Đây là đồ vật từ bên trong Long Giới Châu, do chính tay linh hồn Long Linh Nhi đem ra đưa cho hắn. Đối với thủ đoạn này của nàng, hắn chỉ có thể nhìn lấy mà hâm mộ. Dù sao, bản thân hắn có muốn cũng không thể nào mở ra được phong ấn của Long Giới Châu này.

 

“Chủ nhân, bây giờ chúng ta có thể rời đi rồi sao?”

 

Lúc này, bộ dáng của Elicia vô cùng uể oải, nhìn thấy Triệu Vũ đã thu hoạch được ba quả trái cây của thần quả, nàng mới không khỏi yếu ớt nói ra.

 

Trông thấy bộ dáng rách nát lúc này của nàng, Triệu Vũ cảm giác rất đau lòng. Nhưng lúc này, đồ vật ở bên dưới còn chưa lấy được, hắn tất nhiên là không thể nào rời đi.

 

Dù sao, đám người kia tuy rằng bị hắn cường lực đuổi đi, nhưng bọn họ cũng chưa chắc sẽ không thể quay lại. Vì vậy, Triệu Vũ lúc này mới tranh thủ thời gian, đem Elicia đặt ở phía dưới gốc cây, còn hắn thì mượn lấy thanh kiếm của nàng, bắt đầu cúi xuống đào đất.

 

Nhìn thấy động tác lúc này của Triệu Vũ, không ít kẻ còn cố ý nán lại, khóe môi đều trở nên co giật.

 

“Kẻ này, chẳng lẽ còn muốn đào luôn gốc cây?”

 

Tất nhiên, bọn họ làm sao biết được, phía bên dưới gốc cây này mới chân chính là bảo vật. Còn trái của cây Thiên Long, cũng chỉ là râu ria mà thôi.

Chính vì thế, lúc này bọn họ đều nghĩ rằng Triệu Vũ nhất định sẽ lựa chọn làm theo yêu cầu của Thánh Điện, giao lại toàn bộ thần quả cho Long Kỵ Sĩ đem về.

 

 

Ngay chính bản thân Long Kỵ Sĩ cũng có ý nghĩ tương tự như vậy. Ở trên Thiên Long đại lục này, ai có thể chống lại Thánh Điện?

 

Thế nhưng, câu nói tiếp theo của Triệu Vũ đã hoàn toàn làm thay đổi nhận thức của bọn họ.

 

“Ta vì sao phải đem thần quả giao lại cho ngươi? Ngươi có thể đại diện được cho Thánh Điện hay sao? Cút!”

 

Đừng nói là bản thân Triệu Vũ không rõ Thánh Điện lợi hại như thế nào. Cho dù hắn biết rõ thực lực của Thánh Điện, nhưng với thái độ vừa rồi của Long Kỵ Sĩ, hắn cũng nhìn không được.

 

Kẻ này đang nói chuyện thương lượng, nhưng rõ ràng thái độ lại rất trịch thượng, còn ẩn ý mang theo một tia uy hiếp ở trong đó. Nếu như vừa rồi không phải Triệu Vũ bộc lộ ra thực lực cường đại, dọa cho phân thân của một trong tám Đại Ma Vương bỏ trốn.

 

Thì lúc này, sợ rằng không phải là tên Long Kỵ Sĩ này lấy ra danh lợi để uy hiếp, mà hắn đã trực tiếp ra tay, đem Triệu Vũ diệt sát, rồi sau đó đoạt lấy Thiên Long quả thản nhiên rời đi. Dù sao, những chuyện như vậy người của Thánh Điện cũng không phải là chưa làm qua bao giờ.

 

“Ngươi…”

 

Nghe Triệu Vũ trực tiếp kêu mình “cút”, sắc mặt của tên Long Kỵ Sĩ lúc này không khỏi thẹn quá hóa giận, muốn ra tay diệt sát Triệu Vũ ngay tại chỗ. Nhưng vừa nghĩ đến thực lực vô cùng khủng bố của Triệu Vũ, hắn chỉ có thể tức giận hừ lên một tiếng.

 

Rồi sau đó phi thân nhảy lên trên lưng của con rồng đã tách ra khỏi trạng thái hợp thể, chỉ tay về phía Triệu Vũ mắng: “Nhóc con, ngươi đã dám đắc tội với Thánh Điện, thì tương lai của ngươi, hãy chờ nhận đến phán xét của Thánh Điện đi!”

 

Nói xong, tên Long Kỵ Sĩ này cũng thật sự không dám ở lại lâu, hắn vội vàng đưa tay đập lên lưng rồng, để cho nó vỗ cánh bay đi.

 

Đám người ở bên dưới nhìn thấy một màn này, đều không khỏi kinh ngạc đến trợn trừng hai mắt mà nhìn lấy Triệu Vũ, giống như thể bọn họ đang trông thấy một loài sinh vật ngoài hành tinh vậy.

 

Chỉ có điều, Triệu Vũ lại không thèm để ý đến ánh mắt của bọn họ. Mà hắn chỉ lạnh lùng, trực tiếp quét mắt về bốn phía xung quanh, rồi sau đó quát to: “Cút!”

 

Ngay sau đó, một vòng lửa cháy hừng hực từ trên người của Triệu Vũ quét ngang ra ngoài, làm cho cả đám cường giả ẩn nấp xung quanh đều bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng nhao nhao phi thân ra bỏ trốn.

 

Tất nhiên, lúc chạy trốn, đám người này vẫn không quên ném lại mấy câu ngoan thoại, rồi sau đó mới chịu chuồn đi.

 

“Hừ!”

 

Đối với những kẻ này, Triệu Vũ tất nhiên không quá để tâm. Hắn lúc này chỉ chăm chú nhìn về phía gốc cây Thiên Long quả, nhanh chóng đem ba quả trái cây ở trên đó hái xuống, rồi sau đó lấy ra một cái hộp ngọc bỏ vào bên trong.

 

Đây là đồ vật từ bên trong Long Giới Châu, do chính tay linh hồn Long Linh Nhi đem ra đưa cho hắn. Đối với thủ đoạn này của nàng, hắn chỉ có thể nhìn lấy mà hâm mộ. Dù sao, bản thân hắn có muốn cũng không thể nào mở ra được phong ấn của Long Giới Châu này.

 

“Chủ nhân, bây giờ chúng ta có thể rời đi rồi sao?”

 

Lúc này, bộ dáng của Elicia vô cùng uể oải, nhìn thấy Triệu Vũ đã thu hoạch được ba quả trái cây của thần quả, nàng mới không khỏi yếu ớt nói ra.

 

Trông thấy bộ dáng rách nát lúc này của nàng, Triệu Vũ cảm giác rất đau lòng. Nhưng lúc này, đồ vật ở bên dưới còn chưa lấy được, hắn tất nhiên là không thể nào rời đi.

 


“Kẻ này, chẳng lẽ còn muốn đào luôn gốc cây?”

 

Tất nhiên, bọn họ làm sao biết được, phía bên dưới gốc cây này mới chân chính là bảo vật. Còn trái của cây Thiên Long, cũng chỉ là râu ria mà thôi.

Ngay lúc này, mũi kiếm ở trên tay của Triệu Vũ đột nhiên chạm đến một vật gì đó, tạo ra âm thanh va chạm trầm đục. Phải biết, với sức mạnh cũng như độ sắc bén của thanh kiếm cầm ở trên tay của Triệu Vũ, cho dù là sắt đá bình thường cũng có thể cắt vỡ. Nhưng âm thanh vừa rồi, rõ ràng là âm thanh va chạm với một thứ đồ vật vô cùng rắn chắc. Thậm chí, chấn động vừa rồi còn làm cho hộ khẩu tay của Triệu Vũ có cảm giác tê rần.